Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 325
Cập nhật lúc: 2024-11-10 08:25:06
Lượt xem: 9
Lại gặp những quân tốt tuần tra kia, lần này tình cảnh của hai bên đã khác nhau hoàn toàn. Vốn dĩ trang bị của nhóm người Đại Ngưu là đồ tốt, người cũng đông, nhẹ nhàng khống chế đánh ngất đám quân tốt kia rồi trói cùng một chỗ với nhau.
Giải quyết gần hết những người ở bên ngoài, một hàng người nhanh chóng đến chỗ bị sập của tường thành, thuận lợi vào thành từ chỗ đó.
Nhìn thấy trời đã sáng.
Sau khi mấy người Tảo Nhi vào thành thì cẩn thận đi một đoạn, vòng qua một dãy phòng ốc ra đường chính.
Từ xa đã nhìn thấy đám người Thạch thúc cầm vũ khí chờ ở gần đó, còn có hai người nằm trên đất, xem ra là bị bọn họ giải quyết.
Hai nhóm người chính thức hội họp với nhau.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thạch thúc ngạc nhiên nhìn các nàng ấy một lúc lâu, không ngờ tất cả các nàng đều đã được trang bị vũ khí và mũ sắt tốt.
Hắn ta còn nhìn thấy Chung Tứ hiếm khi lộ mặt thật trong đám người, ngượng ngùng gật đầu với đối phương, cũng coi như hai người đã chào hỏi nhau.
Hai bên không có nhiều thời gian để chào hỏi hỏi thăm nhau, bởi vì huyện nha và quân tốt còn lại trong thành đã xông đến gần phía bên này.
Không chỉ vậy, Tảo Nhi còn liếc thấy có mấy bá tánh trốn trong góc ra ngoài kiểm tra tình hình sau khi nghe thấy tiếng động. Số người không nhiều, nhưng đều xanh xao vàng vọt yếu ớt không còn chút sức lực nào.
Tảo Nhi không nhìn tiếp nữa, đi đến trước mặt đám người Thạch thúc cùng với những người khác trong thôn, bảo vệ bọn họ chặt chẽ ở phía sau.
Đại Ngưu nói với Thạch thúc: “Lát nữa mọi người không cần phải ra tay sớm, coi an toàn của bản thân là chính, ở đằng sau giúp chúng ta khống chế hiện trường, thi thoảng có mấy con cá lọt lưới thì lại c.h.é.m thêm một nhát.”
Thạch thúc lo lắng nói: “Nhưng trên người các ngươi không có giáp bảo vệ, có làm được không? Hay vẫn là cùng nhau xông lên đi, người nhiều sức lực lớn.”
Đại Ngưu không nhịn được cười nói: “Thạch thúc đừng lo lắng, áo giáp giấu trong quần áo của chúng ta ấy.”
Xem ra áo giáp xích của bọn họ làm rất thành công, mỏng đến Thạch thúc cũng không nhìn ra được có gì khác thường.
“Thì ra là thế.” Thạch thúc bỗng nhiên hiểu ra, lùi về phía sau không nói thêm gì nữa.
Nếu đối phương đã chuẩn bị đầy đủ, bọn họ cũng nên tự biết mình, không cần phải cậy mạnh tránh làm loạn kế hoạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-325.html.]
Hai người trò chuyện xong, nha dịch và quân tốt ở đối diện đã tụ cùng một chỗ, tầm mười mấy người chưa đến một trăm, số người hơi nhiều hơn so với bên phía Đại Ngưu.
Trên người người nào người nấy cũng mặc áo giáp rắn chắc, trong tay cầm giáo dài đao lớn, nhìn qua không kém hơn bọn họ.
Nhưng nếu như nhìn kỹ, có vài người đội mũ sắt bị lệch, giáp bảo vệ cũng vặn vẹo, vừa nhìn là biết vội vàng chạy đến, chắc chắn bình thường không có kỷ luật.
Về mặt tinh thần thì kém quá nhiều so với người trong thôn.
Nhìn thấy đối phương là một đám tạp nham hỗn loạn, đám người Đại Ngưu càng có lòng tin.
Nhưng mà, hình như lòng tin của đối phương cũng không ít hơn bọn họ.
Tên quân tốt dẫn đầu kia vẫn chưa biết chuyện tường thành sập, vừa nhìn thấy quần áo của đám người Đại Ngưu thì bật cười, còn cho rằng trong thành bọn hắn xuất hiện đám bá tánh thấp cổ bé họng khởi nghĩa tự phát.
Hắn ta khinh thường nói: “Mặc dù không biết sao các ngươi làm ra được tiếng động lớn như vậy, lại trộm được mũ sắt ở đâu, nhưng ta khuyên các ngươi giơ tay chịu trói ngay lập tức, lúc nữa có thể c.h.ế.t thoải mái hơn một chút!”
Trong mắt tên cầm đầu, nhóm người Đại Ngưu đã là một đống t.h.i t.h.ể rồi.
Dám tổ chức khởi nghĩa ở địa bàn của hắn ta, dù thế nào đi nữa cũng không thể giữ lại. Bắt buộc phải g.i.ế.c gà dọa khỉ, thuận tiện thể hiện rõ uy phong của bên mình, nếu không chắc chắn về sau sẽ xuất hiện loại chuyện này không ngừng.
Sau lưng tên đứng đầu, có một tên quân tốt nhìn ra được có chỗ nào không đúng, lại gần hắn ta nói nhỏ: “Đầu lĩnh, đám người này nhìn qua rất khoẻ mạnh, ta thấy không giống với mấy người đói khát lâu ngày trong thành đâu?”
Tên dẫn đầu nhướng mày, lúc này mới đánh giá đám người này thật cẩn thận, cuối cùng cũng nhìn thấy khuôn mặt hồng nhuận che dấu dưới lớp quần áo lôi thôi, đột nhiên thấy trong lòng hơi hoảng loạn.
Đúng lúc này, một tên quân tốt khác nghe được tin tức từ bá tánh trong thành, hoang mang hét lên: “Nguy rồi, đầu lĩnh, tường thành của chúng ta đột nhiên bị sụp…”
“Xông lên!”
Lời nói của quân tốt nhanh chóng bị cắt ngang.
Nhóm người Đại Ngưu không cho bọn chúng cơ hội nói chuyện tiếp, cầm lấy giáo dài xông lên.
Phương Tiên Nhi đã từng nói, vào lúc thời khắc đối đầu quan trọng, người nói nhiều là người dễ c.h.ế.t nhất.
Đồng thời, nghe người khác nói những lời vô dụng cũng có khả năng xuất hiện biến số, bởi vì thời cơ tốt nhất đã bị trễ mất rồi.
Bọn họ tuyệt đối không được để loại chuyện ngu ngốc này xảy ra.