Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 299
Cập nhật lúc: 2024-11-10 08:22:28
Lượt xem: 8
Chưa kịp để Thịnh Quân mở lời bảo máy hút bụi tự động rời khỏi đầu mình, hệ thống đã phát thông báo chính thức bắt đầu quá trình nâng cấp, khiến nàng chìm vào trạng thái ngủ say ngay lập tức.
Đợi đến khi Thịnh Quân mơ mơ màng màng tỉnh lại, trời đã tờ mờ sáng.
Nàng dần lấy lại trí nhớ, vội vàng kiểm tra sự thay đổi của bản thân, phát hiện ngoại hình của mình đã biến thành một ngôi nhà nhỏ cổ kính với mái ngói đỏ và tường bao màu xám.
Chất liệu của bức tường xám hơi giống gạch xám nhưng có kết cấu đẹp hơn.
Trên đỉnh là hai mái hiên dốc, với thiết kế như vậy vào những ngày mưa, mái nhà sẽ không có nguy cơ bị đọng nước.
Tuy nhiên, nàng không có cửa ra vào, chỉ có một khung cửa trống không. Nhìn kỹ lại, trên cửa còn phủ một lớp màng chắn trong suốt.
Qua khung cửa, Thịnh Quân nhìn vào bên trong ngôi nhà.
Trong nhà không có đèn nhưng lại tự phát ra ánh sáng trắng dịu nhẹ, chiếu sáng rõ ràng từng góc nhỏ.
Trên sàn gỗ nhạt màu, những chiếc giá gỗ trống rỗng được xếp ngay ngắn, những chiếc giá khác cũng được dựng sát tường, trong đó có một chiếc giá hàng đã đầy ắp gần cửa ra vào, trên đó bày tất cả các loại thực phẩm mà Thịnh Quân đã mở khóa được trong thời kỳ làm máy bán hàng tự động.
Ở phía bên kia cửa, có một quầy đá cẩm thạch, trên đó chỉ có một thứ trông giống như đèn bàn nhưng bên trong lại không có bóng đèn. Bên cạnh chân đèn còn có một màn hình nhỏ.
Thịnh Quân đoán rằng có lẽ cái quầy này là quầy thu ngân.
Trông cũng khá đơn sơ.
Đợi đến khi quét dọn đồ đạc trong nhà xong, hệ thống đã kịp thời phát ra âm thanh nhắc nhở.
[Nâng cấp hoàn tất, vui lòng đặt tên cho cửa hàng của bạn.]
Còn phải đặt tên sao?
Thịnh Quân do dự thốt ra hai chữ “Thần Châu”.
Người xưa đều đã nghe qua từ này rồi, nếu gặp lại cũng sẽ không thấy xa lạ.
[Đặt tên thành công.]
Chỉ thấy phía trên khung cửa ngôi nhà xuất hiện một tấm biển gỗ trang trọng, trên đó khắc chữ “Thần Châu” theo lối hành thư.
Sau khi phát biển hiệu xong, hệ thống nhanh chóng có động tĩnh trở lại.
[Bạn đã nhận được phần quà giai đoạn: Một nhân viên vệ sinh cửa hàng, vui lòng chú ý nhận.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-299.html.]
Nghe vậy, Thịnh Quân mới chợt nhớ ra điều gì đó, vội vàng đi tìm tung tích của máy hút bụi tự động.
Nàng nhìn kỹ lại, phát hiện nó vẫn còn ở trên mái nhà, đang miệt mài chà xát ngói của nàng.
Sau khi nâng cấp, nàng không còn cảm thấy ngứa trên đầu nữa, nhất thời không nhớ đến nó.
Thịnh Quân vừa buồn cười vừa bất lực, nàng thử dò hỏi: “Này, đừng quét nữa, ngươi xuống đây đi!”
Kiểm tra tình hình hệ thống, nàng phát hiện máy hút bụi tự động này hoàn toàn không có hướng dẫn sử dụng, nàng chỉ có thể tự mò mẫm tất cả các chức năng.
Vân Mộng Hạ Vũ
May mắn thay, có vẻ như con robot này có thể hiểu được lời nàng nói.
Chỉ thấy nó ngây ra hai giây, đèn hồng trên tai đồng loạt nhấp nháy, nhanh chóng mọc ra hai chiếc cánh nhỏ ngắn ngủn từ hai bên cơ thể bằng phẳng của nó, cẩn thận bay phịch xuống đất từ trên mái nhà.
Sau đó, nó thu cánh lại, lặng lẽ dừng tại chỗ, đèn trên tai cũng chuyển sang màu xanh lục.
Thịnh Quân không khỏi kinh ngạc.
Thì ra nó còn có thể bay, hơi bị kinh đấy!
Nàng nhanh chóng ho một tiếng, nói với nó: “Ngươi đã là nhân viên vệ sinh cửa hàng, sau này hãy chịu trách nhiệm quét dọn vệ sinh trong cửa hàng, bình thường không cần phải chạy ra ngoài.”
Đường trong núi này không bằng phẳng, nàng sợ máy hút bụi tự động đụng phải đá rồi hỏng hóc gì đó, nàng cũng không biết sửa.
Còn hệ thống, ngay cả hướng dẫn sử dụng cũng không cung cấp, đừng mong nó có thể bảo hành. Tốt nhất là tự chú ý một chút.
Đèn hồng trên tai của robot nhấp nháy, ngoan ngoãn trượt vào cửa phòng nàng.
Thịnh Quân cảm thấy rất kỳ lạ, giống như có thứ gì đó chạy vào bụng nàng dạo chơi, lúc trước khi nàng còn là máy bán hàng tự động thì cảm giác như có một chú sóc nhỏ chạy vào.
Máy hút bụi tự động nhanh chóng đi vòng quanh trong nhà.
Vì mặt đất rất sạch nên nó cũng không tìm thấy bụi bẩn gì, quét hai vòng rồi chạy đến góc tường, chui vào một ngôi nhà nhỏ xíu giống hệt hình dáng của Thịnh Quân, chỉ để lộ một nửa cơ thể ở bên ngoài, đèn trên tai cũng dần chuyển sang màu vàng nhạt.
Lúc này Thịnh Quân mới để ý, hóa ra ở góc tường còn có thêm một cái ổ nhỏ.
... Nhìn thế này, có lẽ là nơi để máy hút bụi tự động sạc điện?
Nhưng lấy điện từ đâu ra? Không phải là lấy từ người nàng chứ?
Đợi một chút, hình như cũng có chút hợp lý. Dù sao thì lúc trước khi nàng còn là máy bán hàng tự động, trên người nàng vẫn luôn có thể phát sáng, quả thực là có điện.
[Đã kết nối Bluetooth, cấp độ ban đầu 1, phạm vi 100 mét.]
Bên tai lại vang lên một tiếng nhắc nhở.