Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 298
Cập nhật lúc: 2024-11-10 08:22:26
Lượt xem: 13
Một, hai, ba...
Giá trị năng lượng tăng lên như điên với tốc độ một trăm nghìn điểm, trực tiếp đột phá mức giới hạn hai trăm nghìn điểm trước đó.
Thịnh Quân nhanh chóng nhận được thông báo của hệ thống, nói rằng nàng đã mở khóa được khoai tây lát và bim bim tôm.
Lúc này cũng không có tâm trạng để quan tâm đến khoai tây lát là gì, Thịnh Quân không chớp mắt nhìn chằm chằm vào thanh năng lượng.
Không biết vì lý do gì, hệ thống giữa chừng không công bố giới hạn năng lượng nữa, cũng không mở khóa sản phẩm mới, chỉ để năng lượng không ngừng tăng lên, một lần đột phá một triệu!
Thịnh Quân giật mình trong lòng, cẩn thận chú ý đến sự thay đổi của hệ thống, rất nhanh lại nhận được một thông báo:
[Phát hiện giá trị năng lượng của ngài đã đạt một triệu điểm, có thể nâng cấp lên giai đoạn tiếp theo [Cửa hàng tạp hóa tiện lợi nhỏ], có nâng cấp không?]
Cái tên này khiến Thịnh Quân không nói nên lời.
Nàng âm thầm đoán già đoán non lâu như vậy, không ngờ hệ thống lại đưa ra một cái tên ba trong một, cửa hàng tiện lợi nhỏ.
Ai dám nói nó không phải là thiên tài đặt tên chứ?
Phía sau tin nhắn này, còn có một lời nhắc nhở ấm áp.
Cửa hàng tạp hóa giai đoạn mới, diện tích chiếm dụng khoảng ba mươi mét vuông, tổng cộng cần nâng cấp sáu tiếng.
Hơn nữa trong thời gian nâng cấp, hệ thống siêu thị sẽ đóng tất cả các chức năng chính, đề nghị tốt nhất nên chọn một khoảng thời gian yên tĩnh, không có người để nâng cấp.
Thịnh Quân hiểu rồi.
Xem ra tốt nhất là nàng chọn vào ban đêm người xưa ngủ mà âm thầm tiến hóa, sáng sớm hôm sau làm mọi người kinh ngạc.
Nếu như vậy thì lúc này chắc chắn không thể đưa cho mọi người thứ mới, chỉ có thể giải thích đơn giản trước, để họ về nghỉ ngơi.
Thịnh Quân cân nhắc câu chữ, nói với dân làng:
"Lần này số bạc các ngươi mang về giúp pháp lực của ta khôi phục rất nhiều, tiến vào một giai đoạn mới. Ta cần ngủ một đêm, tiêu hóa hết năng lượng đã nuốt vào, cho nên tối nay các ngươi hãy về trước, sáng sớm mai hãy đến tìm ta."
Nghe vậy, mọi người đều vui mừng vô cùng, vội vàng đồng ý.
Thật tốt, lực lượng của Phương Tiên Nhi đã trở lại giai đoạn mới rồi!
Xem ra số bạc họ mang về lần này đã giúp được rất nhiều!
Tảo Nhi suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Phương Tiên Nhi, lúc người ngủ có cần chúng ta trông giúp không?"
Nàng ấy nghĩ, lúc người ta ngủ là lúc yếu đuối nhất, mặc dù Phương Tiên Nhi có pháp lực nhưng nàng ấy vẫn có chút lo lắng.
Thịnh Quân nghe vậy trong lòng thấy ấm áp: "Không sao, các ngươi cứ yên tâm nghỉ ngơi đi, chỗ này của ta..."
Lời nàng còn chưa dứt thì nghe thấy một tiếng ong ong đột ngột.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dân làng cũng nghe thấy tiếng động lạ này, nhìn kỹ lại thì thấy hình như trên đỉnh tủ pháp của Phương Tiên Nhi có thêm một thứ mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-298.html.]
Thứ đó giống như một khối sắt dẹt nhưng trên đỉnh lại có hai cái tai nhọn màu hồng giống tai mèo.
Thoạt nhìn, có vẻ như trên đỉnh tủ pháp đội một cái mũ có tai, trông rất mới lạ, còn có chút đáng yêu.
Thịnh Quân đột nhiên có thêm một chiếc mũ tai mèo:...
Nàng vội vàng nhìn ra đỉnh đầu của mình, thấy một cái máy màu bạc sáng bóng tròn vo, cũng không biết cụ thể là dùng để làm gì.
Nói lại thì, nàng vẫn chưa nâng cấp mà?
Cái thứ quỷ quái này chui ra từ đâu vậy? Cũng không thấy hệ thống đưa ra thông báo gì cả!
Vì cái máy này không mọc trên người nàng nên Thịnh Quân cũng không thể dùng tinh thần thể để điều khiển nó.
Thấy nó kêu ong ong hai tiếng rồi không có động tĩnh gì nữa, Thịnh Quân quyết định không để ý đến nó nữa.
Nàng nói với dân làng:
"Không sao, các ngươi về nghỉ ngơi trước đi, ngày mai hãy đến đây."
Dân làng đương nhiên rất nghe lời nàng, còn tưởng rằng khối sắt tròn đó là biểu tượng cho pháp lực của Phương Tiên Nhi đã hồi phục nên không nán lại nữa, ngoan ngoãn về núi hang ngủ.
Đợi đến khi xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, Thịnh Quân lại đi quan sát thứ đó, vẫn không nhìn ra được gì.
Nàng nhanh chóng thu hồi sự chú ý, định nâng cấp cho mình trước.
Nhấn nút nâng cấp.
Thịnh Quân lập tức bị một cái chụp hình vuông màu bạc bao quanh, tầm nhìn cũng bị cản trở, nhìn ra xung quanh không thấy cảnh vật bên ngoài nữa, chỉ thấy một không gian trắng xóa.
Ngay trước mặt nàng treo một thanh tiến trình màu xanh lá cây, cuối thanh tiến trình có một con số 1%, hẳn là tiến trình nâng cấp của nàng.
Đang nhìn thanh tiến trình đó.
Bên tai Thịnh Quân đột nhiên lại vang lên một tiếng ong ong.
Đồng thời, trên đầu nàng lại truyền đến một cảm giác ngứa ngáy như bị cào.
Thịnh Quân vô cùng kinh ngạc.
Phải biết rằng, từ khi nàng xuyên thành một máy bán hàng tự động, lớp vỏ ngoài đã trở nên vô cùng thô ráp, ngay cả khi lợn rừng đ.â.m vào người nàng, nàng cũng không cảm thấy gì.
Sao đột nhiên lại thấy ngứa thế này?
Nàng lập tức chuyển góc nhìn về phía đỉnh đầu thì thấy hai cái tai tròn trên đầu sáng lên một màu hồng nhạt.
Dường như nó đã khởi động, phát ra tiếng rừ rừ, từ từ di chuyển trên đầu nàng, mỗi lần di chuyển một đoạn nhỏ, da đầu của Thịnh Quân lại như được mát xa sâu, thoải mái vô cùng... Hừ hừ, bây giờ không phải là lúc để thoải mái gì hết!!
Thịnh Quân cố gắng ổn định lại ý chí đang d.a.o động, nhìn kỹ lại, cuối cùng cũng nhận ra được bộ mặt thật của thứ trên đầu mình.
Thì ra là một cái máy hút bụi tự động!
Nhưng mà, làm gì có máy hút bụi tự động nào lại chạy đến đầu người, à không, chạy đến đầu máy bán hàng tự động để quét dọn chứ!!