Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 264
Cập nhật lúc: 2024-11-09 09:25:26
Lượt xem: 8
May mà Vi Thập Bát đã nói với hắn ta, những người mà bọn họ sẽ tiếp xúc sau khi đến đây, cơ bản đều nói tiếng phổ thông, sẽ không có rào cản ngôn ngữ gì.
Thương đội nhanh chóng bận rộn.
Cùng lúc đó.
Những người dân ở trong núi cũng đang nghiêm túc sống cuộc sống của mình.
Gần đây, dưới sự giúp đỡ của Phương Tiên Nhi, bọn họ đã thành công chăm sóc tốt những hạt lúa mì.
Phải nói rằng, Phương Tiên Nhi đúng là Phương Tiên Nhi, những cách làm mà nàng đưa ra rất thần kỳ, không cần đợi đến mùa thu thu hoạch, đã có thể thấy được hiệu quả rõ rệt.
Khi lúa mì đẻ nhánh, những người già đếm số nhánh, tất cả đều cười tươi như hoa!
Nhìn lại tình trạng của những cây lúa, cũng xanh tươi đáng mừng, tràn đầy sức sống. Chỉ cần sau này cẩn thận một chút, theo sự chỉ bảo của Phương Tiên Nhi, cày sâu cuốc bẫm, cần cù bón phân tưới nước khoa học, kịp thời xử lý sâu bệnh, năm nay chắc chắn sẽ được mùa!
Nói đến nguồn nước, hiện tại bọn họ trồng trọt trên núi, bên cạnh nguồn suối trong vắt không bao giờ cạn, không còn lo lắng chuyện hạn hán nữa.
Mọi người còn từng tò mò, tại sao trước kia trời hạn hán, mà nguồn suối trong núi này lại không khô cạn như nước sông, trở thành nguồn nước cứu mạng của bọn họ.
Sau đó cuối cùng họ cũng được Phương Tiên Nhi giải thích.
Vân Mộng Hạ Vũ
Những nguồn suối sẽ khô cạn, cơ bản là nước trên bề mặt, tầng nông, không chịu được tiêu hao.
Nhưng giống như loại mà bọn họ gặp, đại khái là dòng nước từ dưới đất phun lên mặt đất, ẩn sâu dưới lòng đất, lượng nước dự trữ cũng nhiều nên không dễ khô.
Thịnh Quân nói xong, trong lòng không khỏi cảm thán, vận may của dân làng thực sự rất tốt.
Mọi người nghe xong, cũng thành công tiếp thu được một kiến thức mới.
Hóa ra không chỉ có mặt đất có nước, mà sâu dưới lòng đất cũng có thể chứa nước!
Thịnh Quân nói, sau này nếu bọn họ ra khỏi núi sinh sống, có lẽ cũng có thể đào giếng để khai thác nước ngầm, như vậy thì không cần lo lắng công việc sẽ bị thiên tai ảnh hưởng.
Nói xong chuyện này chuyện kia, quay lại nói về việc trồng trọt.
Lúa mì nhỏ ở nơi này tạm thời không cần làm gì nhiều, chỉ cần kịp thời bón phân, tưới nước, thỉnh thoảng cày xới đất, chú ý quan sát tình trạng cây con là được.
Nhìn thấy tiết Thanh Minh lại gần, việc tiếp theo bọn họ phải làm là chuẩn bị đất trồng đậu và củ mài.
Mảnh đất đã chọn để trồng đậu trước đó có màu đất sẫm hơn đất trồng lúa mì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-264.html.]
Có một cụ già nói, theo kinh nghiệm của ông, những nơi đất màu sẫm thì độ phì nhiêu có lẽ sẽ tốt hơn.
Đến ruộng, mọi người cầm công cụ, lại bắt đầu công đoạn cày đất rầm rộ.
Chỉ là lần này chưa làm được mấy ngày, bọn họ đã nhận được một tin dữ từ Phương Tiên Nhi.
Phương Tiên Nhi nói, mảnh đất này không được, đất quá chua.
Dân làng nghe xong vừa khó chịu vừa bối rối vì bọn họ không hiểu được khái niệm đất chua đất kiềm.
Nghe nói đất chua, cụ già họ Lý còn lén lấy một nhúm đất, cho vào miệng nếm thử, nghi hoặc nói:
"Ăn vào hình như không chua nhỉ, vừa mặn vừa tanh, hạt đất còn làm xước cả lưỡi!"
Lý bà tử thấy vậy, vội vàng đ.ấ.m mạnh hai phát vào lưng ông: "Xước cái rắm! Cái lưỡi già của ông nếm được cái gì? Cả ngày chỉ biết khoe khoang! Phương Tiên Nhi đã nói không được ăn đồ bẩn, ông còn nhét vào miệng, mau nhổ đất ra!"
Lão Lý ôm đầu chạy trốn: "Ui cha, chẳng phải là đầu óc ta lú lẫn rồi sao, ta nhổ ngay đây!"
Một màn náo nhiệt kết thúc, mọi người lại lo lắng về đất chua.
Đã làm được mấy ngày, mấy mảnh đất đều đã cày xong một nửa, trong thời gian đó vất vả thế nào thì không sao kể xiết!
Nếu phải tìm chỗ khác thì việc khai hoang cày đất lại tốn bao nhiêu công sức, chỉ nghĩ đến thôi, khóe miệng bọn họ đã nổi đầy mụn nước vì sốt ruột.
Một đám người mặt mày ủ rũ, cầu xin Phương Tiên Nhi giúp đỡ.
Thịnh Quân thấy vậy, tất nhiên là nghĩ cách giúp họ.
Trước đó nàng nói đất không tốt, chắc chắn không phải nói suông.
Nàng nhớ có một hôm, Tảo Nhi vô tình nhắc đến chuyện đất có màu sẫm, nàng đã nhớ chuyện này.
Nàng vốn tưởng đó là nơi tốt như đất đen nhưng sau khi tra cứu, nàng phát hiện còn có khả năng khác.
Nông nghiệp là chuyện lớn.
Vì thận trọng, Thịnh Quân đã bảo Tảo Nhi lấy một nắm đất đến, lần này nhìn vào, nàng phát hiện đất không phải màu đen sẫm, mà lại có màu đỏ.
Nàng vội nhét đất vào trong, để hệ thống phân tích, quả nhiên phát hiện ra vấn đề, hóa ra đất này có độ chua vượt chuẩn!
Lúc này, nhìn thấy dân làng mặt đầy lo lắng.
Thịnh Quân tra cứu xong tài liệu, nhanh chóng lên tiếng an ủi:
"Đừng lo, chuyện này vẫn còn cứu vãn được. Ta có một số cách, các ngươi thử xem, hẳn có thể cứu được đất."