Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 182
Cập nhật lúc: 2024-11-08 18:06:38
Lượt xem: 14
A gia giận vô cùng, quay đầu còn gọi người đi truyền lời cáo trạng cho mẹ, chờ đến sau khi y về, cặp m.ô.n.g sưng đỏ lại tiếp tục gặp nạn, mẹ y tức giận đến mức vừa đánh vừa khóc.
Bởi vì Vi Bình An là đứa con duy nhất của cha mẹ y, trong mắt người nhà, giá trị cái mạng nhỏ của y thì không cần phải bàn nữa.
Vì thế, mẹ y biết được Tảo Nhi là người cứu con trai của bà ấy, còn kịp đưa thuốc cho mẹ chồng, lại nghe nói các nàng thiếu cát bối chống rét, sau khi cân nhắc nhiều lần liền quyết định đưa toàn bộ hàng dự trữ trong nhà tặng cho các nàng.
Một là vì báo đáp, hai là vì có chút mê tín dùng tiền mua bình an.
Từ cái tên Vi Bình An có thể thấy được, mong ước lớn nhất của cả nhà là y được bình an.
Cho dù giá cả của cát bối không rẻ, nhưng so với cái mạng nhỏ của y thì cũng không được xem là gì.
“Ừ thì, số cát bối này cũng nặng tầm khoảng ba mươi cân, các ngươi nhiều người, cũng không biết là có đủ dùng hay không." Vi Bình An gãi đầu nói: "Chỉ là nhà ta chỉ còn lại có bấy nhiêu thôi..."
Bọn Đại Ngưu lấy lại tinh thần, nghe thấy lời này, vội nói đủ dùng.
Dứt lời, do dự một lát, Tảo Nhi mở miệng nói: "Đại Ngưu, lấy ống trúc của ngươi ra đi.”
Đại Ngưu vừa nghe, biết thứ mà nàng ấy nói là ống dầu phong kia, vội vàng lấy đồ từ bên hông ra.
Lần này các nàng tới đây vốn là muốn quan sát một chút tình hình phía Vi gia, mang theo ống phong này cũng chỉ là dự phòng, không nghĩ sẽ trực tiếp đàm phán chuyện mua bán.
Nhưng người tính không bằng trời tính, mọi người ai cũng không ngờ tới, Vi Bình An sẽ mang hai bao cát bối lớn đưa cho các nàng.
Khối lượng của thứ này quá lớn, thành ý làm việc của đối phương cũng quá đủ rồi.
Chỉ nói về số lượng cát bối nhiều như vậy thôi, dựa theo giá thị trường bọn họ hỏi thăm trước đó, hơn ba mươi cân thì ít nhất cũng phải tầm bốn lượng bạc, mà còn không biết có thể mua được hay không.
Chớ nói chi là trước đó Vi Bình An còn đề cập qua, loại cát bối này của nhà y còn tốt hơn so với loại thường thấy kia, hôm nay vừa nhìn thấy đúng là như thế, kết cấu chặt chẽ hơn rất nhiều, hiệu quả giữ ấm phỏng chừng cũng có thể tốt hơn một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-182.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Nói như vậy, có năm sáu lượng có lẽ cũng không thể mua được.
Mà việc các nàng cứu Vi Bình An, thật sự chỉ là tiện tay mà thôi.
Giữa người với người cùng ở chung, có tới có lui mới có thể không thẹn với lòng.
Các nàng vốn đã nghĩ đến chuyện hợp tác, hôm nay họ đã tặng cát bối, đủ để chứng minh đối phương thật sự đáng để giao tiếp.
Vậy việc hợp tác chiết xuất dầu phong không cần phải nhìn trước ngó sau nữa, dứt khoát làm rõ thôi!
Đại Ngưu nhanh chóng mở nắp ống trúc, đưa tới: "Bình An lão đệ, ngươi tới xem cái này đi.”
Vi Bình An thò đầu lại nhìn, trong ống trúc chứa đầy chất lỏng sẫm màu trong suốt, nhất thời không thể nhìn ra đây là gì, không khỏi hoang mang nói: "Đại Ngưu ca, đây là gì thế?"
Đại Ngưu ngẩng đầu nhìn thoáng qua, hai vợ chồng đại bá Vi gia cũng ở trước mặt, khoảng thời gian này đủ để thương thảo về chuyện quan trọng của hai nhà, vì thế hắn ta nói:
“Còn nhớ hai cân quả Nguyên Bảo mà lần trước các ngươi đưa không? Trong ống trúc này, là dầu chúng ta chiết xuất ra từ quả đó. Nó giống như mỡ heo, đều là dầu có thể dùng nấu ăn!”
Cây phong Nguyên Bảo sinh trưởng trong thôn người ta, hắn ta không dùng cách gọi quả cánh, mà gọi theo người Vi gia là quả Nguyên Bảo, dầu phong cũng nói thành dầu quả, như vậy cũng dễ để đối phương hiểu hơn.
Ba người Vi Bình An và đại bá, đại bá nương của y nghe Đại Ngưu nói, đồng thanh kêu lên: “Quả Nguyên Bảo, chiết xuất tinh dầu?"
Ba gương mặt khác nhau mang theo biểu cảm không dám tin giống nhau.
Quả của cây này, lại có thể chiết xuất ra dầu?
Hơn nữa còn là quả Nguyên Bảo mà bọn họ quen thuộc nhất?
Phải biết một điều là, tổ tiên của bọn họ đã trông coi những cây Nguyên Bảo này nhiều năm như vậy, chuyện nó có thể dùng để chiết xuất tinh dầu này, cho tới bây giờ họ thật sự là chưa từng nghe nói qua.
Vi đại bá không nhịn được mở miệng nói: "Đại Ngưu, ngươi gọi ta một tiếng thúc, ta sẽ mặt dày gọi ngươi là cháu trai, ngươi nói thêm một chút cho chúng ta nghe về chuyện dầu quả này đi?"