Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 178
Cập nhật lúc: 2024-11-08 06:16:41
Lượt xem: 8
Đối với thôn dân, tăng cường sức khỏe cho cơ thể là chuyện rất cần thiết, nếu nghĩ đến chuyện này, nàng dứt khoát dạy luôn bài vè cho các nàng, để cho mọi người cùng nhau rèn luyện một chút!
Bát Đoạn Cẩm đơn giản và căn bản hơn so với Ngũ Cầm Hí một chút, Thịnh Quân cảm thấy có thể bắt đầu từ bài này trước.
Nàng hắng giọng một cái, nói: "Đúng rồi, ta biết một bộ công pháp dưỡng sinh tăng cường sức mạnh cho cơ thể, các ngươi có muốn học hay không?"
Tảo Nhi nghe xong, hai mắt sáng lên: “Công pháp? Nếu như chúng ta học thành, thế cũng có thể luyện được loại võ công giống như trong chuyện xưa sao?"
Thịnh Quân đành chịu: "Có lẽ là không được, đây cũng không phải bí tịch võ công, chỉ là một bộ công pháp có lợi cho sức khỏe, giúp cơ thể khỏe mạnh, tên là Bát Đoạn Cẩm. Người trẻ tuổi luyện thì để thả lỏng gân cốt, người già luyện mỗi ngày thì có thể kéo dài tuổi thọ.”
Tảo Nhi vẫn rất vui mừng, nói: "Thì ra là như vậy, nhưng nghe vẫn rất hữu dụng, dù sao có một sức khỏe tốt mới có thể đi làm nhiều việc hơn! Vậy bây giờ ta sẽ đi gọi mọi người đến, cùng nhau học được không?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Thịnh Quân suy nghĩ một chút, cảm thấy để học những động tác này, bình thường đều phải xem video hoặc là có người thật dạy học mới có thể rõ ràng được.
Mà trước mắt nàng không thể chiếu video, chỉ có thể nói bài vè cho mọi người từng chút một, mỗi động tác đều phải do người xưa tự lĩnh hội, nghiền ngẫm, điều chỉnh, chắc chắn là phải tốn một ít công sức.
Vì thế nàng nói: "Không cần vội gọi người đến, mấy người các ngươi học trước, rèn giũa các động tác đúng chuẩn đã rồi dạy cho những người khác thì tốt hơn.”
Tảo Nhi nghe lời gật đầu: "Được, vậy mấy người chúng ta học trước đi. Ta sẽ đi gọi Thu Nương tới, nàng ấy ghi nhớ đồ vật này nọ nhanh lắm, hơn nữa nàng ấy đang học y, rất có hứng thú với việc tăng cường sức khỏe cho cơ thể!”
Nói xong, được Thịnh Quân cho phép, nàng ấy nhanh chóng đưa Thu Nương tới, hơn nữa còn kèm thêm một Tống Hàm Thanh, ánh mắt ba người sáng rực nhìn Phương Tiên Nhi, chờ đợi nàng chỉ dẫn.
Thịnh Quân bị nhìn như vậy, trong thoáng chốc bỗng có cảm giác như mình làm huấn luyện viên quân sự, thật sự rất hài hước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-178.html.]
Nàng nhanh chóng xua đi ý nghĩ kỳ quái, đi vào vấn đề chính, đứng đắn giảng giải khẩu quyết Bát Đoạn Cẩm: "Hai tay nâng thiên lý tam tiêu..."
Mỗi một câu, từ ngữ khó hiểu trong đó nàng phải giải thích một phen, chờ đến khi giải thích xong, là lúc tổ ba người Tảo Nhi phải lần mò động tác thực tế.
Nghe miêu tả trống rỗng để tưởng tượng ra động tác là rất khó, ba người vò đầu bứt tai tại chỗ, luống cuống tay chân, sứt đầu mẻ trán.
Thật sự là phải mất một hồi lâu các nàng mới tìm ra được một động tác tương đối tiêu chuẩn và uyển chuyển.
Chờ đến khi đã xác định được động tác thì vẫn chưa xong, bộ công pháp này có rất nhiều bước, các nàng phải ghi nhớ mỗi một bước này thật chắc chắn.
Cũng may, để cho các nàng tự tìm tòi động tác cũng có chỗ tốt, nhớ kỹ hơn và không dễ làm sai, cũng có thể hiểu rõ mỗi một bước hơn, động tác rất đúng chỗ.
Cứ như vậy, vất vả trăm cay nghìn đắng, dưới sự trợ lực của Phương Tiên Nhi, cuối cùng ba người cũng hoàn thành xong bộ Bát Đoạn Cẩm, cả buổi sáng cũng sắp trôi qua.
"Ha ha, cuối cùng cũng học được kha khá rồi, lần này thật sự là đã làm phiền Phương Tiên Nhi." Tảo Nhi nhẹ nhàng thở ra.
Mà nói thật, bộ công pháp dưỡng sinh này quả thật có hiệu quả thần kỳ, lúc đang bận rộn luyện tập động tác ba người cũng không chú ý lắm, bây giờ khi dừng lại rồi là có thể dễ dàng cảm nhận được cảm giác thoải mái khi khí huyết lưu thông trong xương cốt của cơ thể.
Chỉ là, quá trình học tập vừa rồi quá gian khổ, ba người đều lộ ra vẻ xấu hổ, cảm thấy mình vụng về đến mức làm người ta tức lộn ruột.
Cũng may tính tình của Phương Tiên Nhi tốt, cực kỳ kiên nhẫn, mỗi bước đều chỉ dạy cẩn thận, thấy các nàng làm sai cũng không nổi giận...
Mà quả thật là Thịnh Quân không cảm thấy tức giận, thậm chí còn dạy rất vui vẻ.
Nhớ lại lúc học đại học nàng từng chọn Thái Cực Quyền, có giáo viên dạy mẫu ở phía trước mà nàng còn thường xuyên quên mất động tác.
Mãi đến thi cuối kỳ, khi xem bài diễn khó coi của nàng, giáo viên còn để lại lời bình luận sắc bén, nói một chút tinh túy của Thái Cực Quyền nàng cũng không học được, chỉ nổi bật được một chữ ‘vội’.