"Thím thấy lạ ? Nhà Hữu Tài thúc ở phía , thúc cầm bánh ngọt mà qua nhà cháu?"
"Bé con quan tâm gì, mau cho bò ăn cỏ, cần thím giúp ?"
"Không cần, cần, thím bầu bì, việc cháu tự . Bò nhà cháu hàng ngày đều là cháu cắt cỏ cho ăn. Thím tìm gia gia việc gấp ? Để cháu gọi gia gia về."
"Không cần, gì gấp, lát nữa thím cũng ."
Nói xong, ngoài cửa vang lên tiếng Trần Đức Dân.
"Sao, nương tử của Hữu Nghị đến tìm việc gì?"
Bạch Đào Đào thấy lý trưởng gánh hoa lạc bước , phía là con trai Trần Hữu Chu.
"Cháu mua mảnh đất hoang bên cạnh nhà để xây xưởng chế biến thực phẩm."
Bạch Đào Đào thật.
"Xây xưởng chế biến thực phẩm? Có để món ăn bán gần đây ?"
Trần Hữu Chu tò mò hỏi.
Anh nương tử của Hữu Nghị đang kinh doanh, nhưng ngờ cô định mở xưởng chế biến.
Nghe Bạch Đào Đào kinh doanh lạc, Trần Hữu Chu cô chỉ bán lạc thường.
"Chắc cần nhiều lạc lắm, lạc trong thôn đều thể bán cho thím đúng ạ?"
Trần Phúc Lai hỏi.
" , thím định với gia gia và cha cháu việc đây."
Nói xong, Bạch Đào Đào lý trưởng, hỏi.
"Lý trưởng, cháu cần mua nhiều lạc, nhờ lý trưởng giúp thông báo cho trong thôn, khi thu hoạch, phơi khô, thể bán cho cháu.”
“Cháu mua với giá thị trường, lạc khô hai văn, tự mang bán nữa."
"Chuyện nhỏ, sẽ giúp với ."
Không đợi Trần Đức Dân trả lời thì Trần Hữu Chu vội đáp.
Thấy Trần Hữu Chu nhiệt tình, Bạch Đào Đào tiếp.
"Nếu rảnh, thì nhờ thu mua lạc. Yên tâm, trả công, hai mươi lăm văn một ngày, nhưng bao ăn."
Trần Hữu Chu ngờ việc như , vui vẻ .
"Không cần bao ăn, chỉ cần báo khi bắt đầu thu mua là ."
"Được, chúng xong ."
Bạch Đào Đào xong, Trần Đức Dân hỏi.
"Mảnh đất hoang bên cạnh nhà cháu mười mẫu, giá đất hoang hiện nay là tám trăm văn một mẫu, cháu mua bao nhiêu mẫu, sẽ cho đo."
Bạch Đào Đào nghĩ ngợi đáp.
"Cháu mua hết."
"Xây lớn thế?"
Trần Đức Dân ngạc nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-thai-chay-tron-ca-nha-chong-doc-ac-phai-hoi-han/chuong-86.html.]
"Cần kho nữa ạ, mua hết vẫn hơn là đủ đất xây. Còn thừa thể trồng cây mà."
Trần Đức Dân gật đầu.
"Được, sẽ cho đo."
"Vậy cháu về , chờ lý trưởng thúc ạ."
Bạch Đào Đào xong, .
Trần Hữu Chu với con trai.
"Phúc Lai, cùng thím ."
Bạch Đào Đào , .
"Không cần, dù bụng to nhưng trong thôn vẫn ."
Trần Hữu Chu nghĩ .
"Để Phúc Lai cùng, phòng ngừa một ."
Nghe , Bạch Đào Đào cảm kích gật đầu.
"Cảm ơn nhắc nhở, sẽ để ý."
Sau đó, lý trưởng gọi một vài dân trong thôn đến để giúp Bạch Đào Đào đo đạc một mảnh đất hoang lớn bên cạnh.
Ngôi nhà của Bạch Đào Đào vốn ở cuối thôn, mảnh đất hoang ngay cạnh nhà, như khi xưởng xây dựng tại đây, cô cũng dễ dàng quản lý.
Vừa thể ở nhà chăm sóc con cái, quản lý xưởng, ảnh hưởng đến việc nào.
Trần Đức Dân đang đo đạc, Bạch Đào Đào ngọn đồi hoang bên cạnh hỏi.
"Lý trưởng thúc, ngọn đồi hoang cũng thuộc địa phận của thôn ? Còn cả rừng tre bên cạnh nữa?"
"Những thứ đều thuộc địa phận của thôn . Sao ?"
"Có bán ạ?"
"Cháu còn mua đồi hoang ?"
"Nếu mua đất hoang mà, nếu ngọn đồi hoang bán, thì chi bằng mua luôn, thể từ từ tính toán ạ."
"Đồi hoang thì thể bán, nhưng rừng tre thì . Rừng tre là do đời cực khổ trồng nên, tre trong rừng nuôi sống thôn dân Thạch Hà chúng . Rừng tre thuộc về bộ thôn dân Thạch Hà."
Lúc , nhiều nông cụ mà thôn dân sử dụng đều từ tre.
Ví dụ như: gùi, sọt tre, sàng tre, v.v.
Tre trong rừng chính là vật liệu quan trọng để những thứ .
Thường thì khi bận việc đồng áng, thôn dân còn rừng trúc chặt vài cây tre về nhà đan lát thành giỏ tre đem bán ở trấn, tiền bán cũng giúp thêm chi tiêu gia đình.
Vì , thể bán bộ rừng tre cho cá nhân .
Bạch Đào Đào cũng hiểu, cô gật đầu .
"Vậy ngọn đồi hoang bán thế nào ạ?"
"Ngọn đồi hoang ..."
Trần Đức Dân nhất thời hỏi khó.
Từ khi chuyện đến khi lý trưởng, ông từng thấy thôn dân nào mua một ngọn đồi hoang, cơ bản đều mua vài mẫu đất.