Bạch Đào Đào lường chiêu của bà , cô né tránh, Trần Lưu Thị lao , ngã lăn về phía , vô cùng may mắn là mặt úp xuống .
Không những chạm một sợi tóc của Bạch Đào Đào, mà còn ăn đầy đất cát, mặt còn trầy xước mấy chỗ.
Lúc vì cướp bạc, Trần Lưu Thị cũng chẳng quan tâm đến việc mặt hủy, bà dậy xông tới Bạch Đào Đào nữa.
Kết quả là kịp tới gần Bạch Đào Đào thì cô đá bay ngoài.
Trần Lưu Thị ngờ Bạch Đào Đào đang mang thai mạnh mẽ như .
Cú đá khiến bà cảm thấy như ngũ tạng lục phủ đều nát vụn, đất một lúc lâu cũng gượng dậy nổi.
Nếu mắt bà vẫn mở và chằm chằm Bạch Đào Đào, thì cô còn tưởng cú đá lấy mạng của bà .
"Lão bà , xin hãy cho rõ ràng, chỉ lấy phần của và đứa trẻ mà đáng nhận, phần của các ngươi hề động tới một đồng nào.”
“Hơn nữa, hiện nay ba chúng còn liên quan gì đến các ngươi nữa, giấy đoạn vẫn giữ kỹ, Hữu Nghị giờ nhi tử của ngươi nữa."
"Và đừng đến quấy rầy nữa, nếu dám chắc cú đá thể lấy mạng bà ."
Nói xong, Bạch Đào Đào lưng bỏ .
Khi Trần Lưu Thị đất gượng dậy thì Bạch Đào Đào xa .
"Ai da, g.i.ế.c , trời ơi, con tiểu tiện nhân g.i.ế.c , phản !"
"Cứu mạng với!"
"Giết ! Con tiểu tiện nhân g.i.ế.c !"
Trần Lưu Thị cam lòng, tiếp tục ầm lên, nghĩ rằng thể chịu thương vô ích, nhất định đòi tiền thuốc men.
Quả nhiên bà hét lên thì một dân việc ở ruộng gần đó lập tức dừng tay và tiến trong thôn.
Khi thấy cảnh Trần Lưu Thị đất kêu la thảm thiết, đều nghi ngờ.
"Lưu đại nương, bà ? Sao mặt bà thương, đầy bụi bẩn thế ?"
"Vương đại tẩu , ngươi tới thật đúng lúc, ngươi ai như thế , đoạn , đang việc ruộng, nàng thừa lúc ai tay với , ngươi xem mặt , là vết thương, thể dậy nổi, c.h.ế.t ."
Trần Lưu Thị kéo vợ của Triệu Thiết Sơn là Triệu Vương Thị để phân xử, gọi tên bà mật hơn hẳn.
Triệu Vương thị Trần Lưu Thị , quanh, thấy ngoài Trần Lưu Thị thì ai khác, liền hỏi.
"Lưu đại nương ai? Ai tay với bà?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-thai-chay-tron-ca-nha-chong-doc-ac-phai-hoi-han/chuong-25-khong-toai-nguyen.html.]
Trần Lưu Thị .
"Còn ai nữa, là tức phụ nhi của nhà , đoạn , thật sự còn tình gì nữa, gặp mặt là đánh , các mặt mà xem, là vết thương, còn đá một cú, giờ lòng đau, khó chịu lắm, đau c.h.ế.t mất."
"Ôi da… ôi da… … đau quá đau quá… đau, mau giúp gọi Trịnh lang trung, ôi da, sắp c.h.ế.t . Ta chịu nổi nữa, đều đau."
Lúc , Trần Cát Thị, cùng Triệu Vương thị, .
"Được , bà đừng giả vờ nữa, ở đây ngoài bà thấy ai khác, mặt bà rõ ràng là tự ngã, con dâu cũ của bà chúng còn ?”
“Nàng mang bầu thể đánh bà thành thế ? Bà hại nàng cũng để nàng mặt chứ. Thật là, chúng rảnh rỗi để xem bà diễn, ruộng còn bao nhiêu việc đang chờ kìa."
Triệu Vương thị phụ họa.
"Phải đó, bà hét lớn thế , giống thương."
Trần Cát thị: "Được , đừng lãng phí thời gian của nữa, thôi."
Nói xong, Trần Cát thị liếc Trần Lưu Thị một cái bỏ .
Trần Cát thị , Triệu Vương thị cũng lập tức theo .
Những đến xem náo nhiệt hỏi Trần Cát Thị.
"Sao thế?"
Trần Cát thị bực bội trả lời.
"Bày trò thôi, , về việc , gì , đúng là rảnh rỗi."
Trần Vệ Thị ngỏng dài cổ , thấy mặt Trần Lưu Thị đầy vết thương, ngạc nhiên .
"Ôi, Lưu đại nương thế ?"
Trần Cát thị.
"Tự ngã, còn vu oan cho nương tử Hữu Nghị, thật sự xem chúng là kẻ ngốc, , Chu tẩu cũng đừng xem náo nhiệt nữa, về việc ."
Nói , Trần Cát thị kéo .
Cuối cùng chỉ còn Trần Lưu Thị đất ngơ ngác.
"Này, các ngươi hết! Giúp gọi Trịnh lang trung, vết thương thật sự là con tiện nhân đó đá , tin thì gọi Trịnh lang trung đến xem là . Ngũ tạng lục phủ của đều nàng đá đau sắp c.h.ế.t ."
…