Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 768
Cập nhật lúc: 2025-10-19 13:34:40
Lượt xem: 153
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm, Tiểu Hôi ngậm túi đồ ăn vặt chạy ngoài, lúc về thì túi trống .
Triệu Tuế xoa đầu Tiểu Hôi, ngờ nó là một ông bố đến , kế thừa tấm lòng cha của Đại Hôi,"Đi thôi, chúng về kinh đô, các em của mày chắc cũng nhớ mày lắm."
Tiểu Hôi hiểu hai chữ "em", hướng về phía Triệu Tuế sủa hai tiếng đáp .
Những chú ch.ó quân đội nuôi lớn mặt Tiểu Hôi đều như em út của nó.
Chuyến chỉ bốn trở về, đó là Triệu Tuế, Triệu Lập Võ, Vương Thủy Hoa và Nguyên Thịnh.
Trịnh Nguyệt về quê mùng tám tháng giêng, khi cha cô nghỉ phép xong, cô về khu tập thể mà trực tiếp từ quê lên kinh đô, khi nghiệp nhập ngũ lẽ lâu mới gặp .
Quan Tuyết cũng sớm hồi kinh, cùng Triệu Tuế trở về.
Chuyến trở về kinh đô, tất cả bọn họ đều là công việc, Triệu Tuế cổng khu tập thể, kỳ nghỉ đông cuối cùng kết thúc.
"Tới nơi nhớ báo cho ngay nhé." Trần Tú Hòa con gái út trong xe, khi nhận lời hồi đáp, bà dặn dò Ngô Gia Ngọc lái xe cẩn thận.
"Em chị dâu." Ngô Gia Toàn gật đầu, khởi động xe thành phố.
Lúc ở nhà ga, Triệu Tuế còn thấy một nhóm thanh niên đeo hoa đỏ đang xếp hàng kiểm vé.
Trên cờ ghi địa điểm là khu vực phía Nam, như chi phí về thăm nhà của họ sẽ tốn kém, hai năm nữa, nhiều thanh niên xung phong thể về thành phố sẽ vì chi phí tàu xe mà thể về nhà.
Kiếp , Triệu Tuế từng ông chú kể, lúc đó nhiều thanh niên xung phong ép xuống nông thôn đều mua vé ngắn hạn để đường dài, ban đầu ngành đường sắt còn nghiêm khắc xử lý hành vi trốn vé , về thì đều ngầm ngơ, dù họ cũng chỉ về nhà.
"Nghĩ gì ?" Triệu Lập Võ thấy em gái cứ chằm chằm nhóm thanh niên xung phong đang kiểm vé, liền hỏi.
"Chỉ là em thấy nơi họ đến cách nhà quá xa." Triệu Tuế hiểu, miền Bắc Nam, miền Nam Bắc, giống như kiếp cô Bắc học đại học .
Cô gái thanh niên xung phong xếp hàng Triệu Tuế thấy, đầu : "Nghe mùa đông ở Quảng Đông tuyết, chúng đến đó xem ."
"Quảng Đông đúng là tuyết, vì thời gian nghỉ đông sẽ ít hơn." Triệu Tuế cô gái với vẻ mặt đầy hy vọng, lên tiếng nhắc nhở.
"Vậy chẳng quá , như cả năm đều thể trồng lương thực." Cô gái vẫn chìm đắm trong cuộc sống lý tưởng.
Thấy , Triệu Tuế cũng gì nữa, thực tế sẽ dạy cho cô một bài học.
Bây giờ vẫn đến lúc vấn đề thanh niên xung phong bùng nổ, hai năm nữa, thanh niên xung phong sẽ ép buộc xuống nông thôn, nhà nào hai con thì một, nếu cha sẽ cắt lương, nơi còn phát lương thực, lương thực thì mua thức ăn, cuối cùng cũng chỉ thể ngoan ngoãn xuống nông thôn.
Cũng gia đình vì chuyện ai xuống nông thôn mà xảy mâu thuẫn.
Mọi kiểm vé xong bèn sân ga, Triệu Tuế tìm toa của , đang định bước lên thì phát hiện dây giày lỏng,"Anh, hai lên ."
Triệu Lập Võ nhấc vali mây của em gái lên,"Vậy em lên nhanh lên."
Triệu Tuế buộc dây giày xong, đang định bước lên toa thì một bà cụ gọi giật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-768.html.]
"Cô bé, bà già đổi vé tàu với mấy đứa, eo đau , tàu hai ngày chịu hết nổi, cô thương tình đổi với một chút."
"Không đổi , bác tìm nhân viên tàu đổi ." Triệu Tuế từ chối thẳng thừng, đa phần giường đều sẽ còn thừa, chỉ cần bà cụ rõ tình hình với nhân viên, thường sẽ đổi thôi.
"Cái ..." Bà cụ ngờ Triệu Tuế chỉ là một cô gái trẻ mà từ chối thẳng thừng như , lập tức sa sầm mặt mày.
"Bác đổi sang giường thì chờ tàu chạy thỏa thuận với trưởng tàu, xin đừng phiền hành khách khác lên tàu." Nhân viên tàu gặp nhiều trường hợp thế , là già tìm trẻ tuổi dễ chuyện để lợi dụng, thật họ đều là tiền nhưng chi mà thôi.
Nhờ nhân viên tàu giúp đỡ, Triệu Tuế nhanh chóng lên tàu, giường khác với ghế cứng, cửa toa giường còn một nhân viên khác kiểm vé, dù mua vé giường sẽ chen chúc ở toa ghế cứng, còn mua ghế cứng thì thể sẽ tìm cách toa giường .
Triệu Lập Võ tìm chỗ của , xuống hồi lâu mà thấy em gái, dậy định tìm thì thấy cô bước ,"Tuế Tuế, em , còn tưởng em nhầm đường."
"Không gì, chỉ là gặp một bà cụ giả vờ đáng thương đổi giường với em." Triệu Tuế kể chuyện cho trai .
Từ khi học đại học, mỗi năm Triệu Lập Võ đều tàu bốn , chuyện gì cũng từng gặp qua,"Khoang của chúng còn một giường và một giường giữa, là của ai nhỉ?"
"Có lẽ là giường bán , Tiểu Hôi ?" Triệu Tuế thấy Tiểu Hôi gầm bàn, liền xuống , thì thấy nó đang ngủ ngon lành trong đống hành lý của họ,"Sao giờ còn ngủ, ốm ?"
"Không, lúc nãy còn đang chạy nhảy sung sức mà." Nghe em gái , Triệu Lập Võ xổm xuống, thấy Tiểu Hôi im thin thít, đưa tay mở mắt của nó .
Tiểu Hôi mở mắt , đồng thời cũng mở mắt trái , Triệu Lập Võ bằng đôi mắt mơ màng.
"Tiểu Hôi, mày thấy khó chịu ở ?" Triệu Tuế hỏi hiệu bằng tay.
Tiểu Hôi há to miệng ngáp một cái rõ to, gặm đầu đống hành lý, coi ba lô của Triệu Lập Võ như gối ôm.
TBC
"Xem chỉ là buồn ngủ thôi, tối qua nó nửa đêm mới về." Triệu Tuế mở xấp báo trải xuống m.ô.n.g Tiểu Hôi, đợi khi xuống tàu thể vứt hoặc mang về nhà giấy nhóm bếp.
Suốt dọc đường, ai bước khoang của bọn họ.
Triệu Tuế nghĩ đến bà cụ lúc lên tàu lừa , cô cứ nghĩ là bà cụ đó sẽ bỏ tiền mua giường , sắp xếp chung khoang với bọn họ, xem là bà tiêu tiền hoặc là khi mua giường thì sắp xếp khoang khác.
48 tiếng đồng hồ ghế cứng, kiếp Triệu Tuế từng một 24 tiếng mà cũng chịu nổi, lưng của bà cụ thế nào .
Lần đến đón là Lục Minh, mấy Triệu Tuế lâu gặp Lục Minh, ai nấy đều vây quanh hỏi han.
"Cậu cả năm cũng về, học cùng trường mà gần nửa năm thấy mặt ." Nguyên Thịnh giơ tay đ.ấ.m Lục Minh một cái, đây là cách chào hỏi giữa đàn ông con trai với .
"Nghỉ lễ đủ, với bố và em gái đều về kinh đô ăn Tết." Lục Minh trả Lục Minh một đấm.
"Lục Minh, trai ?" Triệu Tuế quanh mà thấy bóng dáng trai .
"Sư đang theo dõi một nhóm thí nghiệm, thời gian, bảo đến đón , tiện thể ngoài hóng gió một chút." Nói xong Lục Minh duỗi một cái thật dài, cả tuần nay chỉ ngủ mỗi ngày 3 tiếng.
"Lái xe khi mệt mỏi." Triệu Lập Võ chỉ của Lục Minh khi lái xe, trai từng lái xe khi say rượu hoặc khi mệt mỏi đều thể gây nguy hiểm đến tính mạng của xe.