Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 742
Cập nhật lúc: 2025-10-18 14:51:08
Lượt xem: 155
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nửa tiếng khi vũ hội kết thúc, Triệu Tuế nhận nhiệm vụ gói bánh ngọt còn .
Mỗi túi giấy đựng hai chiếc bánh đậu đỏ và hai chiếc bánh đậu xanh, bánh gato tiện mang nên chia cho các bạn nhỏ trong khu gia quyến.
Trong buổi vũ hội, rời từ sớm, những rời đều bộ đội bố trí xe đưa về tận nhà.
Lúc về đến nhà là 10 giờ tối, Triệu Tuế rửa mặt, rửa chân lên giường ngủ.
Mãi cho đến 28 Tết, Triệu Tuế đều ở nhà sách và duyệt bản thảo.
Năm nay, gia đình Triệu Tuế sẽ về quê ăn Tết. Triệu Quảng Thúc là Phó Sư đoàn trưởng, tiện nhờ xe của đoàn công tác nên mượn xe của quân đội tự lái về quê. Triệu Lập Văn thì trực tiếp từ thủ đô về Đại đội Phú Hưng, cả nhà sum họp tại quê nhà.
Triệu Tuế đang thu dọn hành lý về quê, Tiểu Hôi từ chạy về, phía còn hai chú ch.ó con.
"Tiểu Hôi, chúng từ đến ?" Triệu Tuế hai chú ch.ó con, đoán chuyện gì xảy . Mùa hè năm ngoái, Tiểu Hôi mai mối thành công, hai chú ch.ó con chắc là con của nó, chỉ điều màu lông là chuyển dần từ đen sang xám trắng mà là đen, vàng, trắng.
Tiểu Hôi sủa hai tiếng về phía doanh trại, đó lấy một cái xúc xích tinh bột từ trong ổ của nó đặt xuống đất.
Hai chú ch.ó con lập tức chạy đến gặm nhấm. Lúc Triệu Tuế mới hiểu tại Tiểu Hôi dẫn ch.ó con về, hóa là đến để đòi thêm đồ ăn.
Xúc xích tinh bột là món khoái khẩu của Tiểu Hôi, nó thể chia sẻ món ăn yêu thích nhất của , chứng tỏ hai chú ch.ó con chắc chắn là con của nó.
Triệu Lập Võ từ bên ngoài bê một chiếc tủ lớn đặt ở đầu giường của em gái,"Này, tủ mới bằng gỗ lê đấy, khi nào về quê chúng mang về, qua Tết bảo cả mang về thủ đô là ."
"Phương án vận chuyển đấy." Triệu Tuế mở tủ , mùi thơm đặc trưng của gỗ lê phảng phất, hề xung đột với đồ nội thất trong phòng cô ở thủ đô.
Triệu Lập Võ hai chú ch.ó con đang chen chúc bên cạnh Tiểu Hôi,"Hai chú nhóc là con của Tiểu Hôi ?"
"Chắc là , Tiểu Hôi cho chúng nó ăn cả xúc xích tinh bột yêu thích nhất của nó cơ mà. mà, ch.ó con thể tùy tiện rời khỏi doanh trại ?" Triệu Tuế nhớ đến mục đích ban đầu khi bộ đội cho Tiểu Hôi xem mắt. Bây giờ hai chú ch.ó con còn nhỏ, tư chất gì, nhưng cứ để chúng tự ý ngoài như vẻ sơ suất.
Triệu Lập Võ bế một chú ch.ó con lên, bóp miệng nó xem,"Răng của nó giống hệt Tiểu Hôi, chắc chắn thể ch.ó nghiệp vụ ."
Triệu Tuế đổ sữa mạch nha pha xong bát của Tiểu Hôi, vỗ tay gọi: "Lại đây, đồ uống ngon ."
Tiểu Hôi hai đứa con đang thờ ơ, dùng mũi thúc chúng nó tiến về phía bát thức ăn của .
Triệu Tuế hai chú ch.ó con đang uống sữa mạch nha, nhớ đến lúc Tiểu Hôi mới sinh ,"Tiểu Hôi năm nay chín tuổi nhỉ?"
"Ừ, trông nó vẫn còn trẻ chán." Triệu Lập Võ xổm xuống, xoa cằm Tiểu Hôi.
Tiểu Hôi nheo mắt hưởng thụ, đợi hai đứa con uống hết sữa mạch nha trong bát, nó sủa hai tiếng với Triệu Tuế.
"Gâu gâu."
Sau đó, Tiểu Hôi ngậm một chú ch.ó con rời .
"Nó ?" Triệu Lập Võ thắc mắc.
"Mang về doanh trại đấy." Triệu Tuế xoa đầu chú ch.ó con còn đang l.i.ế.m bát, lẽ trở về, con của Tiểu Hôi chính thức gia nhập quân ngũ.
Tiểu Hôi nhanh trở , ngậm con còn tiếp tục ngoài.
"Quả nhiên là đến ăn một bữa." Triệu Tuế theo bóng lưng Tiểu Hôi rời , động vật chỉ tình mà còn tình cha, Đại Hôi ngậm Tiểu Hôi xin sữa gặp cô và trai cô.
Ngày hôm trời còn sáng, Triệu Quảng Thúc mượn xe trong quân đội.
7 giờ sáng xuất phát, hy vọng thể trở đại đội Phú Hưng buổi tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-742.html.]
"Ngồi xuống chứ?" Triệu Lập Võ hàng ghế , hỏi.
"Rồi ạ, thể xuất phát." Triệu Tuế giơ tay lên , phát hiện sờ lên nóc xe đành buông xuống.
"Đi thôi." Triệu Quảng Thúc ở ghế phụ, để con trai cho xe chạy.
Vương Thủy Hoa xách giỏ cửa, vặn thấy Triệu Lập Võ khởi động xe,"Tuế Tuế, chúc năm mới lành."
"Hoa Hoa, chúc năm mới ." Triệu Tuế thò đầu từ cửa sổ xe, vẫy tay với Vương Thủy Hoa.
Triệu Lập Võ lái xe , lúc rời khỏi huyện Hà gặp xe của bộ đội Tung Sơn đang nhiệm vụ về phía kinh đô,"Chúng theo xe quân đội chắc chắn sẽ đỡ rắc rối hơn."
"Chú ý cách an ." Triệu Quảng Thúc gật đầu, mở sổ tay bắt đầu ghi chép.
Triệu Tuế liếc mắt một cái, phát hiện là sơ đồ trận địa, đường về nhà cũng quên học tập, cô cảm thấy thật kém cỏi.
Quay đầu phát hiện cô cũng đang sách,"Kế toán ạ?"
Trần Tú Hòa khép sách đưa cho con gái,"Ừ, xem thử thôi, đợi khóa học buổi tối tiếp theo khai giảng thì sẽ học."
TBC
"..."
Triệu Tuế: Mình còn là học bá của nhà nữa ?
"Tuế Tuế, con xem hiểu ?" Trần Tú Hòa thấy con gái chằm chằm trang đầu tiên gì, bèn hỏi.
"Không hiểu ạ." Triệu Tuế lắc đầu, kiếp cô đúng là thi chứng chỉ kế toán, lúc ở ký túc xá thịnh hành thi chứng chỉ, mục đích là để khi nghiệp thêm cơ hội tìm việc , ban đầu Triệu Tuế định thi, nhưng khí học tập trong ký túc xá quá sôi nổi, bốn năm đại học cô thi hai chứng chỉ, một là chứng chỉ kế toán, một là chứng chỉ sư phạm.
Sau khi nghiệp mới phát hiện, hai chứng chỉ gần như vô dụng.
Lạc đề , thời đại chứng chỉ kế toán, nhưng học xong chương trình kế toán ở trường lớp buổi tối sẽ chứng nhận nghiệp, tương đương với chứng chỉ kế toán của thời đại .
"Còn tưởng con xem , thể dạy ." Trần Tú Hòa cầm sách về tiếp tục .
Triệu Tuế gì, tựa vai cùng sách, thời gian lâu như , cô sớm quên sách kế toán gì, nhưng sách kế toán thời đại và giáo trình đời vẫn sự khác biệt lớn.
Cứ như , cộng thêm xe rung lắc, Triệu Tuế dần nhắm mắt .
Trạng thái nửa mê nửa tỉnh khiến Triệu Tuế mơ thấy cảnh tượng cùng bạn cùng phòng ở đại học kiếp thức khuya học bài, mãi đến khi xe phanh gấp mới đ.á.n.h thức cô.
"Sao ?" Trần Tú Hòa ôm lấy đầu con gái suýt nữa thì rơi khỏi vai , về phía chiếc xe quân đội phía .
"Để xem ." Triệu Quảng Thúc mở cửa xe, còn đến phía đoán chuyện gì xảy .
"Hình như là tuyết núi rơi xuống chặn đường." Triệu Lập Võ xuống xe, kiểm tra bên cạnh xe bảo em gái ghế lái.
Triệu Tuế lười xuống xe, trực tiếp trèo từ hàng ghế sang ghế lái,"Lâu lái, chờ đường thông cho em lái một lát, em từng lái xe đường nhiều tuyết như thế ."
"Vậy lát nữa con cẩn thận đấy, đường trơn." Trần Tú Hòa từ chối, chồng và con trai hỗ trợ thì càng nên để con gái luyện tập.
"Vâng ạ." Triệu Tuế chỉnh kính râm, chống tay lên vô lăng về phía .
Phía xe quân đội, con đường phía xảy tuyết lở quy mô nhỏ, một chiếc xe tải chôn vùi hơn nửa, chỉ còn đầu xe.
Hai tài xế xe tải đang cấp cứu thấy xe quân đội, mắt sáng lên, lớn tiếng : "Các đồng chí quân giải phóng, chúng cần các đồng chí giúp đỡ."