Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 736

Cập nhật lúc: 2025-10-18 14:51:02
Lượt xem: 152

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không chỉ trong khu tập thể, mà dân trong các đội sản xuất lân cận cũng đến đông.

Chuẩn đón Tết, nhà nhà đều mua nhiều thịt một chút.

Lúc ngang qua đại đội Khánh Lịch, Triệu Tuế Tuế phát hiện phía mấy đang đ.á.n.h , mà đ.á.n.h quen.

TBC

Dương Hải Đào đang đ.á.n.h với một trạc tuổi, còn Dương Hải Phong thì ôm đồ đạc chạy trốn khỏi một đứa trẻ to con.

Triệu Tuế Tuế thấy Dương Hải Đào dần dần chiếm ưu thế, bản từng học võ nên cô nhận cách đ.á.n.h của Dương Hải Đào khá giống tự học, nhớ thấy lưng núi Hoa Lương, cô đoán chắc trưởng thành từ những trận đòn như thế .

Dương Hải Đào thu dọn xong, trực tiếp kéo lề đường cho thông thoáng.

Qua cuộc đối thoại của mấy đ.á.n.h , Vương Thủy Hoa và Trịnh Nguyệt đó là mâu thuẫn nội bộ gia đình nên ý định xen , tiếp tục đạp xe.

Ngay từ đầu Dương Hải Phong phát hiện Vương Thủy Hoa và Triệu Tuế Tuế, nhưng vì ngại họ giành đồ của nên chỉ thể đợi khi trai giải cứu mới sang lời cảm ơn với bóng lưng của Triệu Tuế Tuế: "Chị ơi, cảm ơn chị."

Triệu Tuế Tuế gì cũng đầu , chỉ khẽ vẫy tay đáp .

Vương Thủy Hoa liếc mắt thấy Triệu Tuế Tuế vẫy tay, nhớ đến bé nửa năm đuổi theo xe đạp cầu cứu họ, hiện tại mặt da thịt hơn: "Thằng bé đó bây giờ sống đấy chứ."

Triệu Tuế Tuế đưa lời nhận xét nào, Dương bà tử nuôi cháu quả thật mát tay.

Về đến nhà, Triệu Tuế Tuế phát hiện thấy nhà ánh đèn: "Bố?"

"Ừ, Tuế Tuế về ?" Triệu Quảng Thúc đang báo cáo, thấy giọng con gái út liền đáp.

Triệu Tuế Tuế đặt thịt mang về xuống, bước nhà thì thấy bố cô bé đang chữ bàn: "Bố về lúc nào ạ?"

"Buổi trưa, bố báo cáo nhiệm vụ mới về nhà." Triệu Quảng Thúc đặt bản báo cáo sang một bên, con gái kỹ hơn: "Con cao lên đấy."

"Vâng, quần áo năm ngoái giờ con mặc ngắn ạ." Triệu Tuế Tuế xuống bên cạnh bố, cô bé nhấc chân lên, phần ống quần nới thả hết nhưng vẫn ngắn, mắt cá chân lộ ngoài. Vốn dĩ dự định mặc thêm năm nay, nhưng với tốc độ , lẽ sang năm mặc nữa, trừ khi lúc nào cũng giày .

"Sang năm bố con quần áo mới." Triệu Quảng Thúc chỉnh ống quần cho con gái, con gái ông sang năm chắc chắn còn cao lên nữa.

Triệu Tuế Tuế nghĩ đến quần áo của , phía cô bé ai để nối, em họ bên nhà cũng lớn , mặc quần áo của cô bé nữa. May mà cô bé khéo tay, thể may hai bộ đồ cũ thành một bộ đồ mới.

Hai bố con chuyện lâu, mãi đến khi Triệu Lập Võ trở về.

Triệu Lập Võ thấy bố lâu gặp, chỉ chào hỏi một câu đơn giản một bên xem bố và em gái chuyện, thỉnh thoảng chen vài câu.

Triệu Tuế Tuế nghĩ đến đây mỗi bố công tác về, trai đều bám bố rời, đa con trai lớn lên đều còn quấn nữa.

"Thịt ở cửa là thịt lừa ?" Triệu Lập Võ thấy em gái hôm nay công xã Đại Khánh mua thịt, đến thịt lừa là nghĩ ngay đến món bánh nướng thịt lừa mà Vương mập .

"Vâng, tối nay chúng bánh nướng thịt lừa nhé?" Triệu Tuế Tuế híp mắt trai.

"Được, để nhào bột." Triệu Lập Võ em gái thích ăn loại bánh vỏ như thế nào, dậy bếp.

Triệu Quảng Thúc bóng lưng con trai, trong lòng vui mừng chút hụt hẫng, con cái lớn thật nhanh.

"Bố, hôm khi về bọn con bắt một tên gián điệp, tính công trạng ạ?" Triệu Tuế Tuế kể chuyện hôm khi ăn cơm xong, họ vô tình gặp chuyện, đó tình cờ phát hiện sào huyệt gián điệp cho bố .

Triệu Quảng Thúc con gái , lập tức dồn hết sự chú ý: "Hả? Kể kỹ hơn xem nào."

Triệu Tuế Tuế liền miêu tả chi tiết chuyện trong mấy ngày hôm đó, đó hai mắt sáng long lanh bố.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-736.html.]

"Chuyện về quân nhân dự vẫn quy định cụ thể, những việc xem trường con thể cố gắng giành cho con thế nào, hơn nữa còn xem lưng cái ổ gián điệp còn thể phát hiện điều gì nữa." Triệu Quảng Thúc xoa đầu con gái, con bé cũng gặp gián điệp thế nhỉ? Giống như đồng đội ông , vẻ con gái ông tố chất trinh sát.

"Hy vọng là thể moi thêm nhiều thông tin giá trị hơn." Triệu Tuế Tuế cũng là còn nhà họ Chúc chia phần, trường học thể giành bao nhiêu cho bọn họ.

"Bên nhà họ Chúc thì con đừng qua gì, nếu gặp vấn đề gì giải quyết thì tìm chú Hà, chú sẽ giúp con." Triệu Quảng Thúc một nữa nhấn mạnh con gái qua với nhà họ Chúc.

"Con ạ." Triệu Tuế Tuế gật đầu đồng ý.

Triệu Quảng Thúc ba đứa con của đều lời, nhưng ông vẫn nhịn dặn dò thêm vài câu.

"Tuế Tuế, thịt lừa em hết ?" Triệu Lập Võ ở cửa hỏi.

Triệu Tuế Tuế lúc mới nhớ còn một nửa thịt là của nhà Lục Thiền: "Em mới một nửa thôi, còn một nửa là Nha Nha nhờ em mua giúp."

Lúc ăn cơm tối, Triệu Tuế Tuế ăn món bánh nướng thịt lừa mà cô bé tâm tâm niệm niệm bấy lâu. Lớp vỏ bánh ngoài cùng cán thành từng sợi mỏng, khi nướng lên tạo nên hiệu ứng lớp lang mắt.

"Ngon quá! Vỏ bánh giòn rụm, tay nghề của càng ngày càng tiến bộ đấy." Triệu Tuế Tuế đưa tay chụp lấy miếng bánh rơi khi cắn, bánh mới lò ăn là ngon nhất.

Triệu Lập Võ thấy em gái ăn ngon miệng thì cũng vui vẻ theo, c.ắ.n một miếng bánh mà em gái đưa: "Ngon thật."

Ăn xong một cái bánh, Triệu Lập Võ tiếp tục nướng bánh. Triệu Tuế Tuế mang cơm đến bệnh viện cho Hách Cường, cô bé do dự một lát đặt thêm một chiếc bánh nướng hộp cơm.

Trong phòng bệnh của Hách Cường vẫn còn ba , đồng đội của Lưu Hạo Dương vẫn im bất động, đang chăm sóc là Trần Tiểu Miêu.

Triệu Tuế Tuế thấy Trần Tiểu Miêu đang lau tay cho bệnh, cô bé nhỏ giọng chào hỏi: "Bà Tiểu Miêu ạ."

Trần Tiểu Miêu gì, hiệu cho Triệu Tuế Tuế cứ tự nhiên.

"Dậy ." Triệu Tuế Tuế lay Hách Cường đang ngủ.

Hách Cường mơ màng tỉnh dậy: "Hử? Mấy giờ ?"

"6 giờ , dậy ăn cơm tối ." Triệu Tuế Tuế đưa đồng hồ đeo tay của cho Hách Cường xem giờ.

Lý Tưởng Kim ở giường bên cạnh mà thèm thuồng, đến cả chiếc bánh bao chay mà bình thường ít khi ăn cũng còn thấy ngon nữa.

"Cậu ăn cái bánh , cẩn thận vết thương nhiễm trùng." Hách Cường thấy tiếng nuốt nước miếng của Lý Tưởng Kim bèn lên tiếng nhắc nhở. Diện tích vết thương của Lý Tưởng Kim khá lớn, dễ nhiễm trùng, ngay cả bản cũng chỉ dám ăn tạm một cái cho đỡ thèm.

Ngay khi Triệu Tuế Tuế chuẩn về thì một bước phòng bệnh.

Người đó phòng thẳng đến bên giường Trương Minh Hưởng, nước mắt ngắn dài rơi xuống. Trần Tiểu Miêu phụ nữ đang , lên tiếng hỏi: "Cô là... ?"

" tên là Ninh Mễ Lạp, là đối tượng của Trương Minh Hưởng." Ninh Mễ Lạp tự giới thiệu.

Triệu Tuế Tuế thấy giọng của Ninh Mễ Lạp, cô bé cửa , nhưng một lúc lâu vẫn thấy ai khác .

"Người nhà khác của đồng chí Trương ?" Trần Tiểu Miêu hỏi.

"Không ai ạ, chỉ đến thôi." Ninh Mễ Lạp nhỏ giọng đáp.

"Chúng thông báo cho nhà mà, bố của Trương Minh Hưởng đến ?" Trần Tiểu Miêu cháu trai nhờ đến chăm sóc Trương Minh Hưởng mấy hôm, mà cháu trai cô báo tin là bố của Trương Minh Hưởng.

"Bác Trương bận việc đến , lo lắng cho Minh Hưởng nên tự đến đây." Ninh Mễ Lạp ấp úng , thuận miệng bịa đại một lý do cho bố Trương Minh Hưởng.

 

Loading...