Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 735
Cập nhật lúc: 2025-10-18 14:51:01
Lượt xem: 161
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Hạo Dương Triệu Tuế Tuế , trong nháy mắt cảm thấy vất vả trong thời gian qua đều tan biến,"Ngày sinh nhật 18 tuổi của em, nhất định sẽ trở về chúc mừng em."
Bởi vì Triệu Niên Niên, từ nhỏ Triệu Tuế Tuế từng tổ chức sinh nhật, nhưng 18 tuổi là cột mốc quan trọng, chắc chắn gia đình Triệu Tuế Tuế sẽ tổ chức.
"Ừm, cứ yên tâm nhiệm vụ, nhất định chú ý an ." Triệu Tuế Tuế xong cũng thở phào nhẹ nhõm, dù chuyện lượng kẹo cũng quanh quẩn trong lòng cô nửa năm ,"Đã hứa đấy, em về nhà ."
"Để ah tiễn em." Lưu Hạo Dương đuổi theo bước chân Triệu Tuế Tuế, bây giờ bước tiếp theo mất một năm mới thể bước tiếp.
Hai ngầm hiểu niêm phong đoạn đối thoại , dù Triệu Tuế Tuế hiện tại là vị thành niên, đây chỉ là một lời hứa.
Buổi trưa, Triệu Lập Võ đưa cơm cho Hách Cường.
Triệu Tuế Tuế ăn cơm trưa xong trong phòng xem xét bản thảo, Lưu Hạo Dương đột nhiên đến chơi khiến cô bối rối, kết quả đặt một hòn đá lên bàn,"Mua ở ?"
"Lúc nhiệm vụ ở nước ngoài, đào núi." Lưu Hạo Dương trong lúc mai phục thấy nhàm chán, gần đó mỏ đá quý, nhiều đến khai thác, cũng thử vận may, ngờ đào một viên,"Lúc thấy viên đá , ý nghĩ đầu tiên của là em, nên mang về, nó vẫn còn nguyên bản, khi mài giũa sẽ , hiện tại cứ coi như nó là một viên đá bình thường xinh là ."
TBC
"Cái ... quá quý giá." Triệu Tuế Tuế viên ngọc bích to bằng quả trứng gà, so với viên ngọc "Trái tim đại dương" trong bộ phim cô từng xem thì cái nào lớn hơn.
"Anh nhặt , tốn tiền." Lưu Hạo Dương sợ Triệu Tuế Tuế nhận, bèn tiếp: "Vậy em giữ gìn cẩn thận giúp , mấy năm nay nhiệm vụ khắp nơi."
"Em. ." Triệu Tuế Tuế còn dứt lời thì thấy tiếng gõ cửa.
Lưu Hạo Dương ngoài một lát , Triệu Tuế Tuế thật sâu, : "Tuế Tuế, đột nhiên nhiệm vụ ngay, tạm biệt em."
Nói xong, Lưu Hạo Dương nhanh chóng ôm Triệu Tuế Tuế chạy .
Triệu Tuế Tuế giày đuổi theo, chỉ thấy bóng lưng Lưu Hạo Dương và một mặc quân phục đang bước nhanh, cô lẩm bẩm: "Nhanh quá!".
"Nhanh cái gì?", Vương Thủy Hoa xách giỏ , vặn thấy Triệu Tuế Tuế .
"Không gì, ?", Triệu Tuế Tuế lái sang chuyện khác.
"Đi công xã Đại Khánh, bên đó thịt bò và thịt lừa bán, ?", Vương Thủy Hoa chuyện công xã Đại Khánh bán thịt.
Triệu Tuế Tuế thịt lừa liền nghĩ đến bánh mì kẹp thịt lừa,"Lúc qua còn ?".
"Không , chắc là còn.", Vương Thủy Hoa cũng dám cam đoan, chỉ là thịt lừa liền mua một miếng về bánh mì kẹp thịt lừa ăn,"Lần ăn bánh mì kẹp thịt lừa ở chỗ Vương Mập ngon quá, nghĩ tự để ăn.".
"Vậy cũng .", Triệu Tuế Tuế bây giờ tâm trạng duyệt bản thảo, dự định theo cùng.
"Chị Tuế Tuế, chị Hoa Hoa, em cũng .", Lục Thiền cuộc đối thoại của Triệu Tuế Tuế và Vương Thủy Hoa, cũng mở miệng theo.
Triệu Tuế Tuế mũi Lục Thiền đỏ, đồng ý : "Bé Còi, cảm mạo của em khỏi, ở nhà nhé?".
Lục Thiền há miệng, nghĩ đến buổi tối ngủ há miệng thở liền khó chịu, vẫn là ngoan ngoãn ở nhà thì hơn,"Vậy chị mua giúp em ít thịt nhé, chị Tuế Tuế, hai chị mua bao nhiêu thì mua giúp em bấy nhiêu.".
"Được, em về nhà , bên ngoài lạnh lắm.", Triệu Tuế Tuế gật đầu đồng ý, xoay trở trong sân dắt xe đạp.
Lúc ngang qua nhà Trịnh Nguyệt, cô phát hiện Trịnh Nguyệt và Trịnh Tinh đang dắt xe đạp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-735.html.]
"Đang chuẩn tìm hai đây, nhanh, muộn là hết đấy.", Trịnh Nguyệt dắt xe đạp , thấy Triệu Tuế Tuế và Vương Thủy Hoa, lập tức đạp xe .
Sau khi họ trở khu tập thể thì tuyết rơi nữa, con đường cũng dọn dẹp sạch sẽ.
Triệu Tuế Tuế ở ghế xe đạp, gió lạnh cơ bản đều Vương Thủy Hoa cản ,"Hoa Hoa, lạnh ? Nếu lạnh thì để đạp cho.".
"Không lạnh, yên .", Vương Thủy Hoa bao phủ kín mít, ngay cả kính chắn gió cũng đeo lên.
Đi nửa đường, họ còn gặp ngã xe đạp, Vương Thủy Hoa và Trịnh Nguyệt thấy liền giảm tốc độ, sợ cũng ngã.
"Chắc họ cũng mua thịt.", Triệu Tuế Tuế đầu mấy trẻ tuổi phía , trong đó một là thanh niên trí thức bên nông trường.
"Chắc , bây giờ tuyết lớn phong tỏa đường núi, thanh niên trí thức ăn thịt chỉ thể mua.", Trịnh Tinh kể chuyện hươu ở núi Hoa Lương di cư về cho Triệu Tuế Tuế .
"Đáng tiếc, chắc cơ hội săn.", Triệu Tuế Tuế xong chút tiếc nuối, khi nghiệp tháng 6, cô sẽ bắt đầu cuộc sống mới, .
"A, quên mất là đến lúc đó cũng bộ đội.", Trịnh Tinh mới nhớ khi nghiệp cấp 3, cô và Lục Thiền nhập ngũ, con cái trong khu tập thể họ cơ bản đều con đường , trừ phi học đại học.
Trong cảnh hiện tại, chỉ cần bố là sĩ quan thì con cái đều bộ đội thi đại học, thì hoặc thanh niên trí thức.
"Không Thiến Thiến ở trong quân đội thế nào .", Triệu Tuế Tuế nghĩ đến Chu Thiến Thiến, tân binh ngày nghỉ đặc biệt, bình thường sẽ phép rời khỏi doanh trại, cho dù là nhập ngũ ở ngay quê nhà, cũng thể ngày nào cũng về khu tập thể.
"Chị gầy nhiều lắm, chị Thiến Thiến về, chắc chắn mấy sẽ giật , da còn đen nhiều nữa.", Trịnh Tinh miêu tả dáng vẻ của Chu Thiến Thiên lúc về nhà hai tháng .
"Quân đội rèn luyện ghê thật, nhưng mà như thì Thiến Thiến cũng cần lo lắng về cái bụng mỡ của nữa.", Triệu Tuế Tuế nhớ 4 tháng huấn luyện trong quân đội, đến nay cũng 4 năm .
Trên đường , Trịnh Tinh thao thao bất tuyệt kể chuyện xảy trong khu tập thể mấy tháng nay cho .
"Cái gì? Vợ của phó đoàn Lư đoàn 9 là dì Ngọc Mai á?", Triệu Tuế Tuế kinh ngạc Trịnh Tinh đang đạp xe phía .
"Ừ, bất ngờ ?", Lần đầu tiên Trịnh Tinh thấy Triệu Tình Thiên còn tưởng là chú Hồ xuất ngũ.
Chuyện dì Ngọc Mai và chú Hồ cãi ầm ĩ, cuối cùng chú Hồ vì vấn đề tác phong quân đội cho xuất ngũ, trong khu tập thể ai quên.
"Trùng hợp thật, quê của phó đoàn Lư và dì Ngọc Mai ở cùng một chỗ.", Trịnh Tinh cũng cảm thấy quá trùng hợp.
Triệu Tuế Tuế còn gì đó thì đến công xã Đại Khánh.
Nơi bán thịt đông đang xếp hàng, Triệu Tuế Tuế và Trịnh Tinh dừng xe xong liền chạy tới xếp hàng.
Nghe những xung quanh chuyện, Triệu Tuế Tuế mới thịt bò và thịt lừa đều kéo từ chợ gia súc đến, đều là những con tật ở chân, ngoài chân thì chỗ nào cũng bình thường.
Bò và lừa mất chân thì mất luôn khả năng cày cấy, chỉ thể biến thành thức ăn trong mâm cơm của con .
Xếp hàng nửa tiếng, Triệu Tuế Tuế mua thịt bò và thịt lừa ưng ý, nghĩ đến tối nay sẽ nhờ trai bánh mì kẹp thịt lừa, tay nghề Vương Mập truyền dạy, trai cô thể khôi phục 80%.
Trên đường về, Triệu Tuế Tuế gặp ít quen, hầu hết đều là con cái trong khu tập thể bố sai mua thịt.