Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 734
Cập nhật lúc: 2025-10-18 14:51:00
Lượt xem: 173
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm , Triệu Tuế dậy từ sớm cô sắp xếp bệnh viện đưa bữa sáng cho Hách Cường.
Trong phòng bệnh của Hách Cường thêm một , Triệu Tuế khuôn mặt nọ liền nhận là hôm qua Lưu Hạo Dương đưa tới bệnh viện cấp cứu.
Triệu Tuế đặt từng hộp cơm lên bàn, nhỏ giọng hỏi: "Anh từ lúc nào ?"
"Vừa nãy thôi, nửa tiếng ." Hách Cường cầm lấy một cái bánh bao gặm, phát hiện trong cháo còn thịt băm thì thấy bữa sáng thịt thế xa xỉ,"Sao thịt thế ?"
"Không chỉ thịt mà còn trứng gà, bóc ?" Triệu Tuế chỉ quả trứng luộc trong hộp cơm, thịt thực chỉ hai lạng, nhưng băm nhỏ cho cháo trông vẻ nhiều hơn.
"Cái đó... Tuế Tuế, em bóc giúp ?" Hách Cường tay trái , năn nỉ Triệu Tuế, chủ yếu là lo lắng tay trái thao tác khó khăn, lỡ tay bóc mất cả lòng trắng thì lãng phí.
Triệu Tuế tay treo lên của Hách Cường, cầm lấy quả trứng luộc bắt đầu bóc.
"Đây." Triệu Tuế đưa quả trứng bóc xong cho Hách Cường.
Cảnh tượng đúng lúc Lưu Hạo Dương xách hộp cơm bước thấy, ánh mắt về phía Hách Cường mang theo vài phần dò xét.
"Anh Hạo Dương." Triệu Tuế thấy Lưu Hạo Dương bước , lên tiếng chào.
"Ừ." Lưu Hạo Dương đặt hộp cơm lên tủ, đẩy đồng đội đang ngủ say như c.h.ế.t, mở mắt một chút ngủ tiếp, Lưu Hạo Dương cũng gọi dậy nữa.
"Anh tên Hách Cường, là con của đồng đội bố em." Triệu Tuế giới thiệu với Lưu Hạo Dương.
"Chào ." Hách Cường lễ phép chào hỏi Lưu Hạo Dương.
"Chào ." Lưu Hạo Dương gật đầu với Hách Cường.
"Vị đồng chí là Lưu Hạo Dương, cũng là con của đồng đội bố em." Triệu Tuế giới thiệu với Hách Cường, lúc cô mới nhận hai đều là con của đồng đội bố , nhưng hai đều quen , nghĩa là Hách Văn Học và Lưu Minh Phong quen .
Hách Cường trang phục của Lưu Hạo Dương là là cán bộ, hỏi han một lúc mới là sinh viên nghiệp trường quân đội,"Tháng 7 năm nay em nhất định sẽ cố gắng."
Lưu Hạo Dương ngẩn vì câu đột ngột của Hách Cường, đó liên tưởng đến kỳ thi tháng 7 của quân đội liền hiểu vì tòng quân,"Cậu tranh thủ lúc dưỡng bệnh sách ."
Như thì Tuế Tuế cần đến đây chăm nữa, Lưu Hạo Dương thầm nghĩ.
"Anh Hạo Dương, khi nào ?" Triệu Tuế nghĩ Lưu Hạo Dương hiện tại vẫn đang nhiệm vụ, cũng thuộc biên chế của quân khu Tung Sơn, chắc là vài hôm nữa sẽ rời .
"Hai ngày nữa." Lưu Hạo Dương tiện với Triệu Tuế về nhiệm vụ của , chỉ hai ngày nữa rời khỏi đây, là do cấp sắp xếp.
"Em ngay là sẽ ở khu tập thể đón Tết mà, nhưng Tết năm nay nhà em cũng ở khu tập thể, cả nhà em về quê ăn Tết." Triệu Tuế với Lưu Hạo Dương về việc năm nay nhà cô đón Tết ở khu tập thể.
Lưu Hạo Dương và Triệu Tuế trò chuyện, chủ yếu là kể về những nơi qua trong nửa năm nay.
Triệu Tuế chút quen thuộc, giống như những gì bố cô thường kể mỗi công tác về, nhất thời cô cảm thấy hình ảnh Lưu Hạo Dương và bố như trùng lên .
"Khụ khụ."
Lưu Hạo Dương còn định gì đó thì thấy tiếng ho khan của đồng đội, vội vàng bước tới đỡ dậy: "Sao thế?"
"Khụ, nước."
Triệu Tuế vội vàng chạy trạm y tá báo với y tá là đồng đội của Lưu Hạo Dương tỉnh .
Rất nhanh, vị bác sĩ phụ trách phẫu thuật cho đồng đội của Lưu Hạo Dương đến phòng bệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-734.html.]
Triệu Tuế ngoài lỏm một lúc, đại khái là đồng đội của Lưu Hạo Dương cần giường bệnh nghỉ ngơi một tháng, đó xem xét tình hình hồi phục cụ thể mới thể tiếp tục ở quân đội .
"Khụ khụ, bác sĩ, khả năng thể khôi phục là bao nhiêu phần trăm?" Trương Minh Hưởng còn thể khôi phục , chủ yếu là liệu còn thể ở trong quân đội .
"Nghỉ ngơi thật , kết hợp điều trị thì 6 phần cơ hội." Trần Tiểu Mễ hiểu tâm lý của Trương Minh Hưởng, những quân nhân coi trọng việc tòng quân, việc trong bệnh viện nhiều năm như , cô từng tiếp xúc với nhiều quân nhân vì thương mà thể xuất ngũ chuyển nghề.
Trương Minh Hưởng thấy tỷ lệ khôi phục của coi như lớn, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Dù cũng trải qua một cuộc phẫu thuật lớn, khi cho Trương Minh Hưởng uống một bát canh xương, Lưu Hạo Dương ngủ .
Chờ Hách Cường ăn sáng xong, Triệu Tuế Tuế liền mang theo hộp cơm rời ,"Nghỉ ngơi cho , trưa mang cơm đến cho ."
"Ừ, hai ngày nữa sẽ xuất viện." Hách Cường chút ngượng ngùng .
Triệu Tuế Tuế và Lưu Hạo Dương gật đầu rời . Đến cổng bệnh viện, Lưu Hạo Dương đuổi theo: "Sao đây?"
"Minh Hưởng tiêm t.h.u.ố.c an thần, còn ngủ lâu, về nhà dọn dẹp đồ đạc." Lưu Hạo Dương giải thích.
"Ồ." Triệu Tuế Tuế nghĩ đến kẹo trong gian, cảm thấy cảnh tượng hiện tại chút gượng gạo khi chung với Lưu Hạo Dương, đưa tay nới lỏng chiếc khăn quàng cổ mới quấn lên.
Lưu Hạo Dương cầm lấy túi lưới trong tay Triệu Tuế Tuế, hai cùng về phía khu nhà ở.
Triệu Tuế Tuế liếc mắt Lưu Hạo Dương nhanh hơn nửa bước: "Anh..."
Lưu Hạo Dương bất ngờ lên tiếng: "Ăn kẹo ngon ?"
"Ừ, ngon." Triệu Tuế Tuế gật đầu, chocolate đều là hàng thật, quả thật ngon.
"Ngon thì mua cho em." Lưu Hạo Dương phát hiện cảm xúc khác trong mắt Triệu Tuế Tuế, trong lòng cảm thán cách biểu đạt quá mơ hồ, Triệu Tuế Tuế giống sẽ đếm kẹo, dù cô cũng thích ăn ngọt giống Triệu Lập Võ.
TBC
Triệu Tuế Tuế Lưu Hạo Dương chút mất mát, cũng trêu chọc nữa,"124 viên socola và kẹo sữa Thỏ Trắng mà tặng em là ý gì, nghĩ kỹ trả lời, chỉ một cơ hội."
Lưu Hạo Dương trong nháy mắt bối rối, phát hiện bọn họ hiện tại đang ở gốc cây liễu lớn sân thể d.ụ.c của khu nhà, hắng giọng ,"Ý là thích em."
Triệu Tuế Tuế tỏ bất ngờ, cô ngẩng đầu lên lắc lắc,"Không đúng."
"I love you, tiếng Anh." Lưu Hạo Dương dùng tiếng Anh .
"Anh em trả lời thế nào?" Triệu Tuế Tuế nghĩ đến chuyện yêu đương sớm như , thời đại yêu đương đồng nghĩa với việc nhanh sẽ kết hôn, ít khi xảy tình huống yêu lâu, kế hoạch của cô là 25 tuổi mới kết hôn.
"Anh Lập Văn dặn em 18 tuổi yêu đương, thể đợi em đến 18 tuổi." Lưu Hạo Dương khẩn trương Triệu Tuế Tuế, bàn tay đeo găng tay bất giác đổ mồ hôi.
"Ừm, điều quả thật tuân thủ, tại tặng em món quà dễ phát hiện như ?" Triệu Tuế Tuế trừng mắt Lưu Hạo Dương.
"Anh lo lắng kịp tham dự lễ thành nhân 18 tuổi của em, ngờ em thông minh như , lập tức ." Lưu Hạo Dương bắt đầu khen ngợi Triệu Tuế Tuế, nhiệm vụ của thể một hoặc hai năm mới trở về.
Triệu Tuế Tuế nghĩ đến lời đồng ý với bố và cả,"Bây giờ em còn vị thành niên, nhưng thể cho một cơ hội."
Lưu Hạo Dương Triệu Tuế Tuế "vị thành niên" thì bắt đầu mất mát, nhưng thấy cô "cho một cơ hội", trong mắt lóe lên tia sáng, vui mừng hỏi: "Thật ?"
Triệu Tuế Tuế rụt rè gật đầu, Lưu Hạo Dương đối xử với cô , mấy năm nay học đại học cô quen với sự chăm sóc của , cô phân biệt rõ ràng tình cảm khác với hai trai của , trừ phi xuất hiện cô thích, một ưu tú ở mặt luôn ở bên cạnh , tại bỏ gần tìm xa,"Nếu em yêu đương, đầu tiên em sẽ xem xét là ."
Nói tóm là Triệu Tuế Tuế lười tìm hiểu, phán đoán khác, mắt rõ ràng tại tìm một xa lạ, cũng lo lắng bắt nạt, bao.