Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 713
Cập nhật lúc: 2025-10-16 12:57:29
Lượt xem: 152
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Lấy mấy phần cơm?"
Triệu Lập Võ nghĩ ngợi, tiên lấy 6 phần, nhỡ Nguyên Thịnh ăn cơm trưa cùng bán đồng hồ, lãng phí lương thực là ,"Lấy 6 phần cơm."
Triệu Tuế Tuế dựa theo khẩu vị của mà lấy hai món cho mỗi .
Lúc rời khỏi toa ăn, bọn họ gặp Nguyên Thịnh và bán đồng hồ tới.
Người bán đồng hồ Triệu Tuế Tuế với ánh mắt dò xét, Triệu Lập Võ lập tức chắn mặt em gái.
"Tiểu Nguyên, nữ đồng chí cùng ?" Người bán đồng hồ xuyên qua bóng lưng của Triệu Lập Võ để thấy rõ Triệu Tuế Tuế, đáng tiếc Triệu Tuế Tuế Triệu Lập Võ che khuất .
"Chúng là của một khu tập thể, bố cô là phó giám đốc nhà máy hóa chất." Nguyên Thịnh thuận miệng bịa một chức phó giám đốc đội lên đầu chú Triệu Quảng, phó sư trưởng với phó giám đốc chẳng khác gì .
"Hóa là con gái nhà phó giám đốc nhà máy hóa chất." Người bán đồng hồ như hiểu điều gì đó, theo Nguyên Thịnh đến toa ăn cơm.
"Đây, mỗi phần một món mặn một món chay." Triệu Tuế đặt hộp cơm lên bàn, kể chuyện Nguyên Thịnh bắt chuyện với bán đồng hồ.
"Không ngờ nhanh ." Trịnh Nguyệt trêu chọc một câu bắt đầu ăn cơm, vốn tưởng hai ngày tàu sẽ buồn chán, ngờ mục tiêu là bán đồng hồ , trong phút chốc chuyến trở nên thú vị hơn hẳn.
Giữa chừng Nguyên Thịnh lấy chai rượu Triệu Tuế Tuế mang theo để luyện tửu lượng, vốn dĩ Triệu Tuế Tuế mang theo, ngờ giờ lúc dùng đến.
Gần 8 giờ tối Nguyên Thịnh mới .
"Thế nào?" Thấy Nguyên Thịnh về, Triệu Lập Võ dậy hỏi.
"Trên tàu một nữ nhân viên phục vụ là đồng bọn của , chỉ là trông coi đồ đạc tính là đồng phạm, nhưng ý định lôi kéo đồng bọn, đưa 200 tệ tiền bảo lãnh." Nguyên Thịnh kể thông tin dò la từ bán đồng hồ.
"Nhiều đồng hồ như , lấy ở ?" Triệu Lập Võ khá quan tâm đến điều .
"Bên đội Trung Thạch, hàng đều lấy từ đó." Nguyên Thịnh tốn cả bao t.h.u.ố.c lá Thượng Hải, mời ăn mời uống mới moi những thông tin .
Đội Trung Thạch là đội sản xuất gần Liên Xô nhất, ngờ là một ổ buôn lậu.
"Còn tiếp tục điều tra ?" Triệu Tuế Tuế lên tiếng.
"Cần, tiếp tục , moi thông tin khác." Triệu Lập Võ vốn tưởng bán đồng hồ là gián điệp trá hình, ngờ thực sự là kẻ buôn đồng hồ, nhưng cũng loại trừ khả năng là gián điệp giả dạng, dù cũng ở cùng một chuyến tàu, thời gian để điều tra còn nhiều.
"Có thể nắm đội Trung Thạch là ổ buôn lậu là một thu hoạch lớn, chuyện còn giao cho bộ đội." Nghĩ đến điều gì đó, Triệu Lập Võ lấy giấy bút bắt đầu thư.
Những ngày đó, Nguyên Thịnh thỉnh thoảng xưng gọi với bán đồng hồ, nhưng moi thêm thông tin hữu ích nào.
Mãi đến khi tàu đến ga, Triệu Lập Võ bảo em gái đợi cả đến đón, còn và Nguyên Thịnh tiếp tục bám theo bán đồng hồ.
"Ơ? Không thấy cả." Triệu Tuế Tuế dắt Tiểu Hôi xuống tàu, sân ga vãn gần hết, nhưng thấy bóng dáng cả .
"Hay là việc bận?" Trịnh Nguyệt khỏi ga mà tại chỗ đợi tàu đến Thiên Tân.
"Chúng ngoài , Khánh Dương sát ." Triệu Tuế Tuế dặn dò Lưu Khánh Dương đừng chạy lung tung.
TBC
"Vâng, em chạy lung tung ." Lưu Khánh Dương nắm chặt vạt áo Triệu Tuế Tuế, vẻ lời.
"Nguyệt Nguyệt, chúng đây." Triệu Tuế Tuế chào tạm biệt Trịnh Nguyệt.
"Đi , ở một ." Trịnh Nguyệt phẩy tay.
Hành lý nhiều, Triệu Tuế Tuế và Vương Thủy Hoa chia xách đồ của Triệu Lập Võ và Nguyên Thịnh, Quan Tuyết thấy liền giúp một tay xách một túi, Tiểu Hôi tự cõng hành lý của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-713.html.]
Trên đường Triệu Lập Văn chút việc nên đến muộn, khi đến cổng ga, thấy em gái và lỉnh kỉnh hành lý, nhưng thấy em trai ,"Tuế Tuế, tiểu Võ ?"
"Bí mật, lát nữa em cho." Triệu Tuế Tuế nhỏ, hiệu cho cả xách đồ giúp.
"Quan Tuyết, chúng đưa Khánh Dương về nhà ở Viện Khoa học Nông nghiệp , cùng là tự về Đại học Quân sự?" Triệu Tuế Tuế khi để hành lý cốp xe thì sang Quan Tuyết, nếu Quan Tuyết cùng, họ sẽ về ngõ Cát Tường nữa.
Bảy xuất phát từ thành phố H, giờ chỉ còn bốn .
Quan Tuyết suy nghĩ một chút, lát nữa lẽ họ sẽ ăn trưa ở Viện Khoa học Nông nghiệp, cô nên theo cho vui,"Mình tự về cũng ."
Triệu Lập Văn khởi động xe, khi em gái kể chuyện xảy tàu, em trai và Nguyên Thịnh theo dõi bán đồng hồ,"Chiều nay về trường về ngõ Cát Tường?"
Ngày mai mới chính thức khai giảng, nếu Quan Tuyết cùng, khi đưa Lưu Khánh Dương về, họ sẽ cùng đến Đại học Quân sự, nhưng giờ Quan Tuyết , Triệu Lập Văn đoán em gái sẽ về ngõ Cát Tường.
"Về ngõ Cát Tường." Triệu Tuế Tuế nghĩ hơn một tháng về, về dọn dẹp nhà cửa cũng .
Lưu Nghênh Phong là giáo sư ở Viện Khoa học Nông nghiệp, phân một căn hộ ở khu tập thể của viện.
Hoàng Bảo Trân là nghiên cứu viên ở Viện Nghiên cứu Thuốc, cũng phân nhà ở khu tập thể của viện.
khu tập thể của Viện Khoa học Nông nghiệp gần trường tiểu học, từ khi đến Bắc Kinh, Lưu Khánh Dương ở cùng bố ở đây.
Đến khu tập thể của Viện Khoa học Nông nghiệp, Lưu Khánh Dương quẹt thẻ .
"Khánh Dương về đấy , bố cháu đang ở nhà."
"Cháu chào bà ạ, lâu gặp." Lưu Khánh Dương chào hỏi các bà trong khu tập thể.
Triệu Tuế Tuế Lưu Khánh Dương lòng các bà như , nụ mặt bé bao giờ tắt, quả là những đứa trẻ khác cuộc sống khác .
"Khánh Dương, mấy đứa là chị của cháu ?" Nhìn thấy Triệu Tuế Tuế và , bà cụ họ Phương thấy họ đều là những thanh niên tuấn tú.
"Vâng ạ, đến đưa cháu về nhà." Lưu Khánh Dương đang định giới thiệu Triệu Tuế Tuế và những khác thì thấy bố ở tầng hai, bé liền chạy như bay về phía nhà.
Mấy Triệu Tuế Tuế xách hành lý của Lưu Khánh Dương theo , khu nhà một tầng hai hộ, căn hộ mở cửa chính là nhà của Lưu Nghênh Phong.
Lưu Nghênh Phong ôm con trai tới,"Vất vả cho các cháu , trong phích kem đấy, tự lấy mà ăn nhé."
Triệu Tuế thấy kem ăn cũng khách sáo, lấy que kem trong bình ,"Lâu ăn cũng nhớ."
Đại đội Phú Hưng và Cung Tiêu Xã bên huyện Hà đều bán kem, Triệu Tuế nghỉ hè về cũng ăn một cây kem nào.
"Chỉ ăn hai cây thôi." Triệu Lập Văn em gái, nhớ nhầm thì kỳ kinh của em gái sắp đến .
"Vậy em ăn thêm một cây kem sữa nhé." Triệu Tuế đặt .
Lưu Khánh Dương vẫn luôn nũng với bố, thấy kem sữa liền nhảy xuống khỏi đầu gối bố ,"Bố ơi, con cũng ăn kem sữa."
Lưu Nghênh Phong ngăn con trai rời khỏi , bế bé lấy kem,"Bố lấy cho con."
Lưu Khánh Dương ngại ngùng, thật tự , nhưng lâu gặp nên để bố bế một lát cũng .
"Cơm nước ở trong bếp đấy, Tiểu Văn bê ." Lưu Nghênh Phong thấy Triệu Lập Văn ăn kem, sai bếp bê cơm nước.
Ăn cơm trưa xong, Triệu Lập Văn dẫn em gái và Vương Thủy Hoa rời khỏi khu tập thể, về phía ngõ Cát Tường.