Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 690
Cập nhật lúc: 2025-10-16 12:57:05
Lượt xem: 163
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Dạ." Triệu Tuế Tuế tiễn ngoài , còn thì xích đu nhắm mắt dưỡng thần.
Vốn định ngủ trưa một lát, nhưng còn khí dễ ngủ như , Triệu Tuế Tuế đành dậy tìm các bạn.
mà, bọn họ thể nhỉ?
Tiểu Hôi bắt cá ở bờ sông, nếu bọn họ ở bờ sông thì về tìm , khả năng cao là bọn họ đang ở núi.
"Anh Tiểu Võ, núi Tiểu Lê ?" Triệu Tuế Tuế trong nhà qua cửa sổ, thấy trai đang quần áo, tóc ướt sũng chắc là tắm xong, mà cơ bụng của trai cũng thật đấy.
Triệu Lập Võ quần áo xong, lau tóc ,"Nhìn cái gì đấy, chảy nước miếng kìa."
Triệu Tuế Tuế mới lừa, cô bé tiếp tục câu hỏi ban nãy,"Anh Tiểu Võ, săn ?"
"Không , và Nguyên Thịnh ngoài." Triệu Lập Võ nghĩ một chút từ chối.
"Vậy , em một ." Triệu Tuế Tuế đến phòng chứa đồ lấy cung tên của bỏ gùi, gọi Tiểu Hôi cùng ngoài.
Gặp đường, ai cũng chào hỏi , Triệu Tuế Tuế thấy các bạn ở chỗ cũ bên bờ sông, giữa núi Tiểu Lê và núi Hoa Lương thì cô bé chọn núi Hoa Lương.
Đi qua cánh cửa nhỏ nối khu gia thuộc với nông trường, Triệu Tuế Tuế phát hiện nông trường cũng chút đổi, cũng hẳn là đổi, mà là diện tích canh tác mở rộng ít, chân núi đều trồng ngô.
"Đồng chí, cô là... ?"
Triệu Tuế Tuế gọi , thuận miệng bịa đại một lý do," ở khu tập thể đối diện, lên núi Hoa Lương hái rau dại."
Nói xong, Triệu Tuế Tuế đợi gì thêm mà tiếp tục về phía núi Hoa Lương, cả nông trường và khu tập thể đều binh lính canh gác, đều giấy .
Người hỏi bóng lưng Triệu Tuế Tuế, nhớ đến đoàn văn công đến biểu diễn ở núi Tung Sơn, bên nông trường cũng qua xem, lúc đó hình như thấy Triệu Tuế Tuế,"Chẳng lẽ là nhà mới đến theo quân ?"
Triệu Tuế Tuế tìm núi, từ xa thấy một đám tụ tập gần gốc cây táo, hình như đang bàn bạc chuyện gì đó là đang cãi .
"Tuế Tuế, mau đây." Chu Thiến Thiến thấy Triệu Tuế Tuế, vội vã vẫy tay gọi.
Triệu Tuế Tuế đến gần thì thấy trong nhóm đều mặt, nhưng mà cũng ít gương mặt mới,"Mọi thế?"
Trịnh Nguyệt xách một con thỏ rừng, thỉnh thoảng đá chân con thỏ để nhắc nhở nó vẫn còn sống,"Chúng đ.á.n.h con thỏ , đám thanh niên trí thức cướp."
"Cái gì mà của các cô, rõ ràng là nó tự đ.â.m cây, chúng nhặt ." Trương Lương Vũ Trịnh Nguyệt thì lập tức phản bác.
Triệu Tuế Tuế ba nam hai nữ thanh niên trí thức mặt, Chu Thiến Thiến bọn họ là thanh niên trí thức của đại đội Hướng Dương.
Hóa là Trịnh Nguyệt thấy thỏ rừng thì dùng đá ném, trùng hợp là con thỏ choáng, chạy đến mặt đám thanh niên trí thức thì dừng , đúng lúc đó Trịnh Nguyệt ném trúng một cái nữa, theo quán tính đ.â.m đầu cây.
Đám thanh niên trí thức của đại đội Hướng Dương cho rằng con thỏ là tự đ.â.m cây, ai nhặt thì đó .
Trịnh Nguyệt thể để yên cho cướp mất con mồi của , xông lên tranh giành.
Tuy nhóm Trịnh Nguyệt đều là con gái, nhưng một Trịnh Nguyệt cũng thể đ.á.n.h bại ba nam thanh niên trí thức, Vương Thủy Hoa một cân hai nữ thanh niên trí thức cũng dư sức, Chu Thiến Thiến nhân cơ hội cướp thỏ, Lục Thiền và Trịnh Tinh hỗ trợ, nhanh đoạt con thỏ.
Sau khi cướp thỏ, đám thanh niên trí thức vẫn cam tâm, chặn đường cho bọn họ , đ.á.n.h cũng nên chỉ thể đấu võ mồm, lúc Triệu Tuế Tuế đến thì bọn họ đang cãi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-690.html.]
"Không con thỏ đá của Nguyệt Nguyệt ném trúng , chắc là thương ." Triệu Tuế Tuế hỏi khi rõ ngọn ngành câu chuyện.
"Không tìm thấy vết thương, cũng chảy máu, nếu thì bọn ở đây đôi co với bọn họ ." Lục Thiền cũng bất lực, cô tận mắt thấy cảnh tượng lúc đó, chính xác là do đá của Trịnh Nguyệt ném trúng con thỏ, nhưng đáng tiếc lời của cô đủ để bằng chứng.
Triệu Tuế Tuế đang nghĩ xem nên cạo lông con thỏ để tìm vết thương thì đám thanh niên trí thức lên tiếng.
TBC
"Nếu , chi bằng mỗi bên một nửa." Trương Lương Vũ cũng lãng phí thời gian thêm nữa, khó khăn lắm mới lên núi, bọn họ lãng phí thời gian ở đây.
Trịnh Nguyệt xong thì phản ứng đầu tiên là đồng ý, rõ ràng là do đ.á.n.h , bây giờ chia cho khác một nửa, cô cam tâm chút nào.
Mọi Trịnh Nguyệt, dù con thỏ cũng là do cô đ.á.n.h .
Cạo lông cũng chắc chứng minh điều gì, lỡ như đám thanh niên trí thức là vết thương vốn sẵn thì cũng gì .
Cuối cùng Trịnh Nguyệt quyết định bỏ qua, nhận lấy hai tệ của Trương Lương Vũ ném con thỏ cho bọn họ,"Bây giờ tránh xa chúng , đừng để chúng đ.á.n.h con mồi gì các chạy đến là của ."
Trương Lương Vũ gom tiền, Trịnh Nguyệt thì coi như thấy gì, đưa bốn tờ năm hào cho Trịnh Nguyệt, một tay đưa tiền một tay nhận lấy con thỏ.
"Hai tệ cũng mua cả cân kẹo sữa thỏ trắng, tối nay sẽ chia kẹo cho ." Trịnh Nguyệt thấy cây cung tên trong gùi của Triệu Tuế Tuế, cô lo là lát nữa sẽ săn con mồi.
"Được đó, thôi, chúng chỗ khác tìm, Tiểu Hôi cơ mà." Triệu Tuế Tuế cởi dây xích cho Tiểu Hôi, nhét một miếng thịt khô miệng nó hiệu cho nó tìm con mồi.
Mấy Trương Lương Vũ đang bàn tán xem nên thế nào với con thỏ thì bỗng nhiên phát hiện trung cách đó xa một con chim bồ câu rơi xuống, con chim còn cắm một mũi tên, mà cô gái tay nhanh nhẹn nhất chạy đến nhặt con chim, tay cô gái cùng còn cầm một cây cung,"Chẳng lẽ là do cô b.ắ.n ?"
Mấy thanh niên trí thức , bọn họ mải bàn chuyện con thỏ, căn bản ai để ý xem con chim bồ câu b.ắ.n hạ như thế nào.
nhanh đó, bọn họ tận mắt chứng kiến Triệu Tuế Tuế b.ắ.n hạ một con chim bồ câu khác.
Trịnh Nguyệt nhặt hai con chim bồ câu trở về, còn thấy uất ức vì mất con mồi, bây giờ còn chút khó chịu nào,"Tuế Tuế, cho b.ắ.n mấy mũi tên ."
"Của ." Triệu Tuế Tuế đưa cung tên cho Trịnh Nguyệt.
Trịnh Nguyệt theo hướng Lục Thiền chỉ, chạy lên phía b.ắ.n một phát, trúng một con chim bồ câu, cô b.ắ.n liền bốn phát, trúng bốn con, vặn mỗi một con.
Mấy Trương Lương Vũ chứng kiến bộ quá trình, con thỏ trong tay, bọn họ bắt đầu nghĩ con thỏ là do nhóm đ.á.n.h , chỉ là bọn họ tình cờ gặp mà thôi.
"Bây giờ , nên trả con thỏ ?" Một lên tiếng hỏi.
"Thôi khỏi , dù cũng là gặp chia , hơn nữa bản lĩnh săn b.ắ.n của bọn họ cũng tồi, chúng cũng đưa tiền ."
Tuy hai tệ mua một con thỏ, nhưng bọn họ cũng lâu ăn thịt, trong lòng ai cũng nỡ trả .
"Đi thôi, về đại đội Hướng Dương , con thỏ lớn như , đủ cho chúng ăn một bữa no ." Trương Lương Vũ thấy Tiểu Hôi , dẫn theo nhóm rời , cảm thấy nếu tiếp tục ở đây, sẽ sinh lòng đố kỵ mất.
Tiểu Hôi dẫn nhóm Triệu Tuế Tuế tiếp tục sâu trong núi, đến một con suối nhỏ thì phát hiện một đàn hươu.
"Hươu , săn ?" Chu Thiến Thiến thịt hươu chạy mặt, tuy rằng miệng hỏi như , nhưng trong lòng cô bắt đầu nghĩ xem nên ăn thế nào .
"Mang d.a.o theo ?" Triệu Tuế Tuế nhận lấy cung tên từ tay Trịnh Nguyệt, hỏi.