Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 661

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:49:32
Lượt xem: 160

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Bảo Châu ở kinh đô nửa tháng, Triệu Tuế Tuế thời gian sẽ dẫn cô chơi.

Triệu Bảo Châu thấy bạn của Triệu Tuế Tuế đều là sinh viên đại học, bỗng thấy theo kịp bước chân của Triệu Tuế Tuế: "Tuế Tuế, cơ hội thi đại học."

Triệu Tuế Tuế thế nào, lượng sinh viên đại học Công Nông Binh đề cử năm sẽ tăng lên, đến lúc đó đại đội Phú Hưng cũng sẽ danh ngạch, nếu Triệu Bảo Châu học đại học, Triệu Căn Sinh chắc chắn sẽ cho cháu gái , nhưng giá trị của tấm bằng sinh viên Công Nông Binh khi khôi phục thi đại học sẽ tụt dốc phanh, cô cũng tiện gì.

Bởi vì lúc đó nhiều sinh viên đại học đề cử học đều chỉ mới nghiệp tiểu học hoặc nghiệp trung học, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến bằng cấp đại học công nông binh mất giá.

"Tuế Tuế?" Triệu Bảo Châu thấy Triệu Tuế Tuế gì, lay lay vai cô.

"Sao thế nhỉ, bây giờ tham gia quân đội một năm thi là cơ hội học đại học." Triệu Tuế Tuế cảm thấy bằng nghiệp trường quân đội giá trị định hơn.

"Mình , Trụ Tử theo con đường ." Triệu Bảo Châu thích tòng quân, lúc ông nội và chú hai hỏi cô tòng quân học đại học , cô chọn đoàn văn công.

Triệu Tuế Tuế nghĩ đến bạn lúc nhỏ suốt ngày sụt sịt mũi,"Trụ Tử tham gia quân đội ở thế?"

"Chỉ là ở phía Nam, còn cụ thể ở thì cũng rõ." Triệu Bảo Châu tựa vai Triệu Tuế Tuế, hiểu đến Trường Thành lòng cô thấy thoải mái hơn nhiều.

Triệu Tuế Tuế thấy Tiểu Hôi chạy nhảy tự nhiên trong rừng cây, chừng mực nên để ý nữa.

"Đội mũ ." Lưu Hạo Dương lấy một chiếc mũ rơm đội lên đầu Triệu Tuế Tuế, một chiếc khác đưa cho Triệu Bảo Châu.

"Cảm ơn ." Triệu Bảo Châu chỉ là tiện thể, đội mũ rơm lên tiếp tục ngắm cảnh bên cạnh Triệu Tuế Tuế.

Triệu Tuế Tuế buộc chặt dây mũ, bỗng vẽ Trường Thành, rõ ràng đến đây nhiều , nhưng cảm giác khác hẳn.

Sáng trời còn âm u, ngờ đến Trường Thành nắng thế , chắc là gió lớn thổi bay mây đen .

Triệu Tuế Tuế lấy bút máy và sổ tay , kiếp cô từng học vẽ phác họa một học kỳ, lúc học lớp 10 cô cũng định thi đại học khối nghệ thuật, nhưng đó thấy điểm khá nên từ bỏ, vì học nghệ thuật tốn nhiều thời gian và tiền bạc, thi đại học cũng hạn chế ngành nghề.

Thực là Triệu Tuế Tuế lén bố nhà bán hết của cải để chữa bệnh cho ông nội, nên mới thích vẽ nữa.

"Tuế Tuế, vẽ thật." Triệu Bảo Châu thấy Triệu Tuế Tuế chỉ vẽ vài nét mà hình dáng Trường Thành hiện giấy, giống hệt tranh in trong sách giáo khoa.

"Không bút chì, chỉ thể vẽ phác hình dáng thôi." Triệu Tuế Tuế ký tên và ngày tháng ở góc bên , xem như là kết thúc ý tưởng chợt đến.

"Hi girl, Could you help us take photos?"

Triệu Tuế Tuế ngẩng đầu hai nước ngoài, bây giờ là năm 1969. Mỹ bắt đầu kế hoạch để Trung Quốc Liên Hiệp Quốc, bởi vì dân Trung Quốc lúc chiếm 1/5 dân thế giới.

Bây giờ là thời điểm nào chứ, Triệu Tuế Tuế tiếp xúc nhiều với nước ngoài, cô giả vờ hiểu, khoát tay dẫn Triệu Bảo Châu rời .

Cán bộ Hoàng gánh nước thấy hai nước ngoài mà ông chủ nhiệm bảo tiếp đón đang chặn đường du khách khoa tay múa chân gì đó, phiên dịch thì nãy đau bụng, bây giờ ông chạy hết bên đến bên ,"Smith , chờ một chút, phiên dịch của chúng sẽ đến ngay."

"Rất... Buồn." Smith bằng thứ tiếng Trung bập bẹ.

"Tuế Tuế, đây." Triệu Lập Võ lầu thành vẫy tay gọi em gái.

"Đợi em một chút." Triệu Tuế Tuế lên tiếng đáp .

Cán bộ Hoàng thấy giọng và tên của Triệu Tuế Tuế, ngẩng đầu theo bóng lưng cô, ngập ngừng hỏi: "Đồng chí Triệu Tuế Tuế?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-661.html.]

Triệu Tuế Tuế đầu , vẻ mặt khó hiểu: "Xin hỏi ông là... ?"

Cán bộ Hoàng ngờ đúng là Triệu Tuế Tuế, ông kích động tiến gần: " là Hoàng Sở Kỳ, việc ở Bộ Ngoại giao, giáo sư Lư dẫn em đến văn phòng một ."

"Chào ông, cán bộ Hoàng." Triệu Tuế Tuế nhớ Hoàng Sở Kỳ là cán bộ trong văn phòng, cô đưa giáo sư họp từng gặp ông một , nhân viên Bộ Ngoại giao cũng ai cũng giỏi ngoại ngữ.

"Chuyện là thế , đồng nghiệp phiên dịch cùng đau bụng, phiền cô giúp phiên dịch một chút." Cán bộ Hoàng l.i.ế.m môi khô khốc, cảm thấy cổ họng như vật gì cản , chắc chắn là do nóng trong .

"Vâng, nhưng ông đưa băng tay cho đeo." Triệu Tuế Tuế thấy băng tay cánh tay cán bộ Hoàng, cái mới thuận tiện chuyện .

"Được chứ, đưa cô đây." Cán bộ Hoàng tình hình hiện tại, nhỡ ai thấy hiểu lầm thì .

Triệu Tuế Tuế đeo băng tay, nhận lấy chiếc máy ảnh nước ngoài đưa, nó chỉ to bằng bàn tay, Trung Quốc tự sản xuất loại máy ảnh còn mất vài chục năm nữa,"Bảo Châu, đến chỗ trai ."

Triệu Bảo Châu gật đầu, chạy về phía Triệu Lập Võ.

Người nước ngoài ban nãy tưởng Triệu Tuế Tuế hiểu, đang định diễn tả bằng hành động thì thấy cô dùng tiếng Anh chuẩn như bản địa bảo họ tạo dáng, phát âm cực kỳ chuẩn.

Triệu Tuế Tuế liên tục đổi góc chụp cho hai vị khách nước ngoài, tay nghề chụp ảnh của cô rèn luyện từ bạn kiếp , góc nào chụp chân dài, và cảnh hòa hợp, tất cả đều cô vận dụng thành thạo.

"Ok, there you go, I took five photos." Triệu Tuế Tuế trả máy ảnh cho nước ngoài.

"Thanks." Người đàn ông nhận máy ảnh, ngẩng đầu Triệu Tuế Tuế,"May I take a photo with you?"

"No, I refuse." Triệu Tuế Tuế nước ngoài thẳng thắn, cô cũng cần khách sáo, đùa gì , nhỡ bức ảnh truyền ngoài, cho dù cô đeo băng tay tiếp khách cũng nguy hiểm.

"What a pity, this is the first time I"ve seen a beautiful Eastern girl here." Người đàn ông Triệu Tuế Tuế với vẻ tiếc nuối, nhưng cô từ chối thì cũng miễn cưỡng.

"Thanks, you"re also a handsome man." Triệu Tuế Tuế khiêm tốn đáp, đó giới thiệu cho họ về lịch sử của Vạn Lý Trường Thành, một lúc thấy từ chạy lên.

"Xin , để đợi lâu." Người đến với cán bộ Hoàng, đó dùng tiếng Anh chuyện với hai nước ngoài, giải thích là do ăn thứ gì đó nên đau bụng.

TBC

Triệu Tuế Tuế tháo băng tay đưa cho cán bộ Hoàng,"Trả ông."

"Cảm ơn cô giúp đỡ, chúc cô chơi vui vẻ." Cán bộ Hoàng cảm kích với Triệu Tuế Tuế, nếu cô, ông chỉ nước hai vị khách nước ngoài suốt nửa tiếng đồng hồ.

Triệu Tuế Tuế xua tay, đến bên cạnh Triệu Bảo Châu,"Cậu còn leo lên nữa ?"

"Leo chứ, mỗi lầu thành cảnh riêng, bố và ông ngắm ." Triệu Bảo Châu chỉ tay về phía , tiếp tục bước .

Mãi đến khi hoàng hôn buông xuống, Triệu Lập Võ mới lái xe đưa Triệu Bảo Châu về ký túc xá của đoàn văn công, xe là do Lưu Hạo Dương mượn, cũng là đạo cụ để Triệu Bảo Châu oai.

"Cậu về , Tết năm nay sẽ về đại đội Phú Hưng." Triệu Tuế Tuế để Triệu Bảo Châu , đợi cô khuất mới rời .

"Tết cũng chắc nghỉ." Qua lời kể của đồng nghiệp, Triệu Bảo Châu đoàn văn công hầu như nghỉ ngày lễ.

"Đi đương nhiên sẽ khác, Tết năm nhất định sẽ về." Triệu Tuế Tuế véo má Triệu Bảo Châu, nhớ lúc nhỏ cô Triệu Bảo Châu véo má, bây giờ trả thù mới .

"Mình sẽ cố gắng thu xếp về." Triệu Bảo Châu tự nhủ, xoay ký túc xá của đoàn văn công.

 

Loading...