Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 654
Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:49:25
Lượt xem: 168
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cậu trai ?" Triệu Lập Võ nghi hoặc hỏi.
"Triệu Lập Văn là trai của ?" Dương Tuyết mắt, chăm chú , quả thật chút khác biệt.
Triệu Tuế Tuế Dương Tuyết , đầu trai . Hai em cô gần như hình với bóng, kỹ thật nhận , trai cô càng lớn càng giống cả.
Triệu Lập Võ và Triệu Lập Văn bây giờ ngoại trừ nước da khác , những chỗ khác gần như giống hệt, riêng rẽ khó nhận , đặt cạnh mới thấy rõ. Triệu Lập Võ đen hơn Triệu Lập Văn một chút, do hồi bé phơi nắng , nhưng riêng Triệu Lập Võ thì cũng trắng, chỉ là Triệu Lập Văn còn trắng hơn mà thôi.
"Vâng, là Triệu Lập Võ." Triệu Lập Võ gật đầu, Dương Tuyết quen trai như thế nào.
Đã nhiều năm Dương Tuyết gặp Triệu Lập Văn, đang định lên tiếng thì đứa bé bên cạnh ọ ẹ.
Trần Tú Hòa thấy Dương Tuyết lóng ngóng, bèn tiến tới chỉ cho cô cách bế em bé cho thoải mái: "Phải, như đó. Tã ướt, chắc là con đói , cô xem thể cho con b.ú ."
Triệu Lập Võ thấy sản phụ cho con bú, đặt đũa mang đến lên hộp cơm: "Tuế Tuế, về thôi."
Mãi đến 10 giờ tối, Trần Tú Hòa mới cầm đèn pin về đến nhà.
Trong nhà phía đông còn một ngọn đèn sáng, Triệu Tuế Tuế bò bàn chờ .
TBC
"Mẹ." Triệu Tuế Tuế đang ngủ mơ màng, cảm nhận đến gần, mở mắt thì thấy đang cởi áo khoác.
"Ngủ con, mai còn đổi ca với dì Tạ." Trần Tú Hòa cởi áo len cho con gái, tĩnh điện khiến tóc cô bé dựng hết cả lên.
Dương Tuyết sinh non, cô gửi điện báo về nhà chồng, mấy hôm nay Trần Tú Hòa và Tạ Tĩnh Lan - vợ của đoàn trưởng đoàn ba chăm sóc cô.
"Mẹ vất vả ." Triệu Tuế Tuế cọ cọ cổ .
"Không vất vả, lĩnh lương của quân đội, đây là một phần công việc thôi." Trần Tú Hòa vỗ nhẹ lưng con gái, dỗ cô bé ngủ.
Mẹ chồng Dương Tuyết đến nhanh, Trần Tú Hòa ở bệnh viện giúp ba ngày là thể rút lui.
Hôm nay, Triệu Tuế Tuế ăn sáng xong định dắt Tiểu Hôi dạo thì thấy Chu Thiến Thiến chạy tới gọi.
"Đi đấy?" Triệu Tuế Tuế đeo xích cho Tiểu Hôi, định bụng nắm chặt, cho nó chạy lên núi.
"Mẹ của Quản phó doanh đại chiến Hồ bà bà." Chu Thiến Thiến kể chuyện nhà Hồ đoàn trưởng đang náo loạn.
"Đi, xem." Triệu Tuế Tuế sớm của Quản phó doanh sẽ ầm lên, kể là Hồ bà bà đưa Hồ Bắc Lai đến xin , ngược là An Hân mang quà đến thăm Dương Tuyết.
Dương Tuyết chuyện của An Hân nên nhận quà, chỉ cần Hồ Bắc Lai đến xin là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-654.html.]
Vốn dĩ khi Hồ Bắc Lai xin thì chuyện coi như xong, ai ngờ của Quản phó doanh chuyện chịu buông tha, cháu trai bà hại sinh non, mới ba ngày ốm, chắc chắn ốm yếu, tốn bao nhiêu tiền của, bắt Hồ bà bà đưa 300 tệ tiền bồi dưỡng.
Hồ bà bà keo kiệt, một đồng cũng xẻ đôi mà tiêu, chịu bỏ tiền, cứ khăng khăng là trẻ con hiểu chuyện, xin còn định lừa tiền.
Triệu Tuế Tuế và Chu Thiến Thiến chạy đến nơi thì vặn thấy Hồ bà bà đang :
"Bắc Lai nhà còn nhỏ, hiểu chuyện, bà là nửa chân quan tài còn so đo với một đứa trẻ con ?" Hồ bà bà giấu cháu trai lưng, vẻ tiền.
"Hồ Bắc Lai còn nhỏ hiểu chuyện, lẽ nào bà là lớn cũng hiểu chuyện? Một câu " hiểu chuyện" của bà khiến cháu sinh non, ốm yếu, xin là xong ? Vậy đ.á.n.h gãy chân Hồ Bắc Lai xin nó, ?" Mẹ Quản mặc kệ Hồ bà bà gì, bà quyết tâm nếu Hồ bà bà chịu bồi thường thì sẽ đến tìm Hồ đoàn trưởng hoặc bố Hồ Bắc Lai.
Hồ bà bà thấy cháu trai run rẩy lưng, vội vàng phản bác: "Bà cái gì hả? Dựa mà Bắc Lai nhà như ?"
Trần Tú Hòa và chủ nhiệm Chu chạy đến, thấy hai bà lão sắp đ.á.n.h đến nơi, hai cộng cũng hơn 100 tuổi , đ.á.n.h là đ.á.n.h thật.
"Chủ nhiệm Chu, chủ nhiệm Trần, hai chủ cho Tú Tú nhà chứ, tối qua nó sốt cao cả đêm, giờ còn đang viện kìa." Thấy chủ nhiệm Chu và Trần Tú Hòa đến, Quản như tìm chỗ dựa, nước mắt ngắn dài.
Triệu Tuế Tuế con Dương Tuyết ốm, thảo nào Quản ầm lên như .
Ba ngày chăm sóc Dương Tuyết, Trần Tú Hòa Dương Tuyết và Triệu Lập Văn là bạn học thời cấp ba ở huyện Bình Cao nên càng thêm phần quan tâm cô.
An Hân lạnh lùng chồng định giở trò, cô quyết tâm sẽ bỏ tiền nữa.
Hồ bà bà thể trốn tránh, đành sang An Hân, ý bảo cô đưa tiền.
"Con vẫn giữ nguyên ý kiến, con nợ thì cha trả, Hồ Bắc Lai gây chuyện thì bố nó giải quyết." Thấy chồng định mở miệng, An Hân nhanh chóng : "Nếu Hồ Tân Hoa chịu trách nhiệm, dì Quản thể thư cho đơn vị của chú , giấy tờ của quân khu, chắc chắn đơn vị của chú sẽ cho giải quyết."
Triệu Tuế Tuế vỗ tay tán thưởng An Hân, chiêu gọi là rút củi đáy nồi, quá cao tay!
"An Hân, con ý gì hả? Con Tân Hoa ngóc đầu lên ở đơn vị ?" Hồ bà bà ngờ con dâu .
"Con thể ý gì chứ? Không đang giúp giải quyết vấn đề ? Bà và Hồ Bắc Lai ăn chực nhà con, giờ con dọn dẹp bãi chiến trường cho nó ? Bố nó c.h.ế.t hết ?" An Hân hai bà cháu mặt với vẻ chán ghét. Lần , họ chạy vạy khắp nơi, thậm chí còn bỏ một nửa tiền mua việc mới đưa nhà chú út từ Tây Bắc về quê, mấy năm yên , chồng đến gây chuyện, cô thật sự chịu đựng đủ .
Trần Tú Hòa chủ nhiệm Chu hiệu, lên tiếng: "Sự việc là do Hồ Bắc Lai vứt bi ve thủy tinh đường khiến Dương Tuyết sinh non, hiện tại con cô đang ốm, giám hộ của Hồ Bắc Lai, tức là bố nó nghĩa vụ chi trả viện phí. Chúng sẽ cung cấp cho đồng chí Dương Tuyết giấy tờ chứng minh, nếu bố Hồ Bắc Lai từ chối chi trả, đồng chí Dương thể dựa đó để đến đơn vị của họ yêu cầu giải quyết."
Nhìn , Triệu Tuế Tuế bỗng thấy lưng bà như phát hào quang.
Hồ bà bà ngờ quân khu thật, nghĩ đến bí mật mà con dâu , chắc chắn con trai cả cũng sẽ cho bà tiền, đầu óc bà nhất thời rối bời, định bụng sẽ giở trò lăn ăn vạ.
Trần Tú Hòa tỏng ý đồ của Hồ bà bà, tiếp: "Hồ Bắc Lai cố ý gây thương tích, khu nhà tập thể cho phép nó tiếp tục ở đây, yêu cầu Hồ Bắc Lai trong vòng ba ngày rời khỏi đây."