Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 628
Cập nhật lúc: 2025-10-13 22:40:47
Lượt xem: 165
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi hôn lễ của Triệu Chi Chi kết thúc, Triệu Quảng Thúc liền đưa cả nhà về đại đội Phúc Hưng.
"Tuế Tuế, về ." Triệu Bảo Châu sớm Triệu Tuế Tuế ở thành phố Bình Ninh, nhưng vẫn thấy về.
"Bảo Châu, lâu gặp, dạo thế nào?" Triệu Tuế Tuế nhận Triệu Bảo Châu cao hơn ít, hình như còn cao hơn một chút.
"Cũng , trường học lớp, ngày nào cũng giao lưu các trường khác, năm ngoái tớ bộ đường, học kỳ tớ tham gia nữa." Triệu Bảo Châu ghé mặt lên vai Triệu Tuế Tuế, vốn dĩ cô bé lên thủ đô tìm Triệu Tuế Tuế, nhưng tiếc là nhà đồng ý, cô bé một yên tâm, dù bạn học cùng cũng .
"Lúc đó xe lửa đông lắm, nhúc nhích nổi." Triệu Tuế Tuế miêu tả cho Triệu Bảo Châu cảnh tượng xe lửa lúc đó.
"Đông đến ?" Triệu Bảo Châu ngạc nhiên Triệu Tuế Tuế.
"Ừ, quá tải kinh khủng, toa 100 mà nhét ít nhất 200 ." Triệu Tuế Tuế kể lời Chu Thiến Thiến cho Triệu Bảo Châu .
Hai chị em đang mải chuyện, Tiểu Hôi chịu kém cạnh chen giữa, thỉnh thoảng "gâu gâu" một tiếng.
"Tuế Tuế, Tiểu Hôi oai phong quá." Được Triệu Tuế Tuế khuyến khích, Triệu Bảo Châu xoa lưng Tiểu Hôi, rõ ràng đều là ch.ó săn, nhưng nó cao hơn Vượng Tài chỉ một chút.
Triệu Tuế Tuế cũng xoa đầu Tiểu Hôi, nhớ đến cha của nó, bèn hỏi: "Bầy sói về ?"
"Chưa, nhưng núi Lộc Minh mấy con ch.ó hoang đến, từ mùa hè năm ngoái." Triệu Bảo Châu lắc đầu, kể chuyện trong đội ch.ó hoang c.ắ.n thương, đó biểu hiện mất trí.
"Không bệnh viện tiêm phòng ?" Triệu Tuế Tuế c.ắ.n chắc là mắc bệnh dại.
"Không, bác sĩ Cao bảo lên huyện tiêm một mũi, nhưng Triệu Nhị Lại ." Triệu Bảo Châu nghĩ đến dáng vẻ Triệu Nhị Lại lên cơn dại, liền thấy bất an.
"Yên tâm , Tiểu Hôi c.ắ.n lung tung ." Triệu Tuế Tuế tưởng Triệu Bảo Châu sợ hãi nên an ủi.
Đây là ch.ó quân đội, trừ phi chọc giận, nếu mệnh lệnh thì Tiểu Hôi sẽ khác thương.
Nghĩ đến bệnh dại thể lây lan, Triệu Tuế Tuế dặn Triệu Bảo Châu tránh xa Triệu Nhị Lại một chút: " , bệnh dại nguy cơ lây nhiễm đấy, nếu ai Triệu Nhị Lại c.ắ.n thì nhất định bệnh viện tiêm phòng."
"Nghiêm trọng ?" Triệu Bảo Châu kinh ngạc.
"Nguy cơ lây nhiễm là , nhưng chuyện ai , , sẽ lây." Triệu Tuế Tuế cũng thể đảm bảo chắc chắn, chỉ thể rõ nguy hiểm.
Triệu Bảo Châu nhớ đến Triệu Nhị Lại c.ắ.n vợ , nhưng hiện tại bà vẫn bình thường.
"Triệu Nhị Lại lấy vợ ?" Triệu Tuế Tuế nhíu mày, bất kể thời đại nào thì những kẻ đắn luôn dễ dàng lấy vợ.
"Không cưới, vợ Triệu Nhị Lại lang thang đến đại đội , Triệu Nhị Lại đưa về vợ cho ông ." Triệu Bảo Châu nghĩ đến vợ Triệu Nhị Lại, cảm thấy thật đáng thương.
lúc đó công an xã tìm nhà của bà , cũng thể nuôi mãi , cuối cùng đành để Triệu Nhị Lại cưới bà , coi như lo cơm nước.
TBC
Triệu Tuế Tuế đoán vợ Triệu Nhị Lại chắc cũng là minh mẫn, bèn hỏi dò: "Vợ Triệu Nhị Lại bình thường ?"
Triệu Bảo Châu lắc đầu: "Hơi ngớ ngẩn ạ."
Triệu Tuế Tuế im lặng, chắc bà lạc đường hoặc bỏ rơi.
Triệu Bảo Châu kể hết những chuyện lớn xảy ở đại đội Phúc Hưng cho Triệu Tuế Tuế , mãi đến tối muộn mới về nhà ngủ.
Sáng sớm hôm , Triệu Quảng Thúc đưa con gái út thăm nhà họ Hứa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-628.html.]
Triệu Tuế Tuế nghĩ xe cho tiện nên đồng ý.
Xe huyện đón Cố Vĩ, mua một đống đồ ăn thức uống đến công xã Bình Hồ.
"Để lái cho, lâu lái xe." Cố Vĩ Triệu Quảng Thúc lái xe, nhớ đến hồi còn ở trong quân ngũ, tiếc là nhà máy thịt chỉ máy kéo.
"Thôi , xe Tuế Tuế, kỹ thuật lái xe của vốn kém, đừng con gái ngã lăn đấy." Triệu Quảng Thúc thẳng phía , từ chối yêu cầu của Cố Vĩ.
Triệu Tuế Tuế thầm, cha cô chỉ khi nào ở mặt bạn bè thiết mới nể nang mà "đốp chát" như .
Xe qua công xã Bình Hồ, đến đại đội Hồ Dương.
Người mở cửa là Hồ Lực Dương, thấy ba Triệu Quảng Thúc, vui mừng : "Chú Triệu, chú Cố, Tuế Tuế, mời nhà."
Triệu Tuế Tuế một lúc lâu mà thấy Hồ Lỵ Lỵ , hỏi mới cô thi đậu nhà máy thép trong huyện, .
Hồ Lỵ Lỵ là con liệt sĩ, hưởng chính sách ưu đãi, thi đại học đậu thì vẫn thể thi tuyển nhà máy thép như ở thành phố.
Hứa Nặc tái giá, vẫn một nuôi hai con, may mà con trai lớn, con gái cũng công việc định, khi con trai nghiệp cũng sẽ cơ quan sắp xếp công việc, chỉ chờ thi xong là cả nhà sẽ chuyển huyện sống, tránh xa thị phi nơi nhà cũ.
Biết nhà họ Hứa sống , Triệu Quảng Thúc và Cố Vĩ yên tâm rời .
Bà cụ Hồ thấy xe Jeep định , vội vàng chạy chặn .
Triệu Quảng Thúc giật phanh xe, ngờ bà cụ dám chặn xe như : "Bác Hồ, việc gì ạ?"
Bà cụ Hồ gượng gạo, mời Triệu Quảng Thúc và Cố Vĩ nhà chơi: "Đã lâu gặp hai , nhà uống chén nước ."
Qua lời Hứa Nặc, Triệu Quảng Thúc bà cụ Hồ vẫn luôn giành công việc của Hồ Lỵ Lỵ cho cháu trai, chặn xe họ chắc chắn là xin xỏ gì đó.
Cố Vĩ và Triệu Quảng Thúc , Cố Vĩ bất đắc dĩ thở dài, mở cửa xuống xe.
Triệu Quảng Thúc thấy Cố Vĩ bà cụ Hồ kéo nhà, liền đạp ga rời khỏi đại đội Hồ Dương.
Triệu Tuế Tuế Cố Vĩ bỏ phía với vẻ mặt hoang, nhịn : "Giải quyết vấn đề như là nhanh gọn nhất, nhưng mà tội chú Cố cuốc bộ."
"Nếu nán chuyện với bà cụ Hồ thì đến bữa trưa cũng về đến nhà, chúng xa thêm chút nữa." Triệu Quảng Thúc qua kính chiếu hậu thấy Cố Vĩ bà cụ Hồ giữ chặt thoát , khóe miệng khỏi nhếch lên.
Xe dừng , đợi một lúc lâu mới thấy Cố Vĩ chạy tới.
"Haiz, đúng là... đây bà hiền lành lắm mà." Cố Vĩ của đồng đội, vội đổi giọng.
"Lỵ Lỵ ở trong huyện, để ý con bé một chút." Triệu Quảng Thúc bình luận gì về bà cụ Hồ, đây do họ chủ động cho tiền nên nhận bản chất của bà , hơn nữa còn lớp kính lọc " của đồng đội" khiến họ nghĩ cho bà .
"Chắc chắn ." Cố Vĩ gật đầu.
Về đến đại đội Phúc Hưng, Triệu Tuế Tuế thấy một đám tụ tập từ xa.
Trời lạnh như mà chịu ở nhà sưởi ấm, chắc chắn là chuyện gì .
Chờ xe đến gần, cô mới nhận gây chuyện là Triệu Nhị Lại, ông thỉnh thoảng sủa như chó, chắc là lên cơn dại.