Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 621
Cập nhật lúc: 2025-10-13 22:40:40
Lượt xem: 167
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi chiều, tuyết rơi càng lúc càng lớn.
Sau khi Triệu Tuế Tuế gọi điện thoại cho , cô rời khỏi bưu cục và bộ đến khu tập thể của cục công an thành phố.
Trên đường, Triệu Tuế Tuế bắt gặp bà Dương lưng còng, tóc bà bạc trắng, quần áo cũng vá chằng vá đụp.
Triệu Tuế Tuế ngờ bà Dương già nhiều như . Hai giao tình gì nên chỉ lướt qua .
Nhìn thấy Triệu Tuế Tuế, bà Dương nhớ đến đứa cháu trai của . Nó mang danh là phần tử , dù nghiệp cấp 3 cũng tìm công việc gì tử tế, chi bằng về quê ăn. Nhà nguồn thu nào, cứ tiêu tiền tiết kiệm mãi cũng cách. Họ hàng đây thường xu nịnh bà giờ cũng tránh mặt. Về quê, bà thể cho thuê căn hộ ở khu tập thể để kiếm thêm thu nhập.
Tối đến, Triệu Tuế Tuế thấy tiếng cãi cọ ầm ĩ từ nhà họ Dương đối diện, hình như nhắc đến chuyện về quê.
"Dì Tống, nhà họ Dương giờ chỉ còn mỗi bà Dương với Dương Hải Đào thôi ạ?"
"Ừ, Bao Như Thủy ly hôn với phó cục trưởng Dương , bà dẫn theo Dương Hải Phong . Bà Dương và Dương Hải Đào đăng báo từ mặt Dương phó cục trưởng thì mới ở thành phố." Tống Xuân Ni thở dài khi nghĩ đến tình cảnh của nhà đối diện. Hiện giờ cơ quan đang rối ren, phó cục trưởng mới vẫn điều đến.
"Vậy khác gì tự c.h.ặ.t t.a.y để cầu sống ạ?" Chu Thiến Thiến học kỳ chứng kiến quá nhiều trường hợp thế , cũng những vợ chồng cùng chịu cảnh khó khăn, chọn điều xuống.
"Chắc là . Trường hợp giống như cột nhà đổ, chỉ còn già, phụ nữ và trẻ em. Nếu Bao Như Thủy thì bà một nuôi cả gia đình. Lại thêm việc chồng liên lụy, chắc bà tìm việc." Tống Xuân Ni khâu đôi găng tay của Triệu Tuế Tuế, đó dùng kéo cắt chỉ thừa."Nhìn , hơn nhiều ?"
Triệu Tuế Tuế đeo thử găng tay, nắm tay ."Cảm ơn dì Tống."
"Không gì. Găng tay do cháu khác với dì , nhưng quả thật đeo thoải mái hơn hẳn." Tống Xuân Ni đôi găng tay. Bà rảnh rỗi cắt từng ngón tay như .
"Mỗi mỗi nghề mà. Mẹ cháu vốn là thợ may." Triệu Tuế Tuế dựa gối, tiếng Dương Hải Đào nhà bên cạnh vẫn ầm ĩ vọng sang.
"Còn cãi nữa thì đuổi hết khỏi khu tập thể đấy!"
Vừa dứt lời, căn nhà họ Dương liền im bặt.
Triệu Tuế Tuế hé cửa , thấy một đàn ông hung hăng đá cánh cửa dán giấy báo của nhà họ Dương bỏ ."Người nãy là ai ?"
"Hắc hắc, lúc em mới đến khu tập thể , chẳng Dương Hải Đào từng dùng pháo tre ném ? Ông chính là bố của ném đó." Hách Cường khoanh tay, giọng điệu vẻ hả hê.
Triệu Tuế Tuế bừng tỉnh."Vậy là tố cáo Dương phó cục trưởng là trưởng khoa vật tư ạ?"
"Thông minh đấy. Có lẽ ông nhẫn nhịn Dương Hải Đào lâu . Ông tay là khiến Dương phó cục trưởng kết tội, còn đường chối cãi." Hách Cường nhớ tình hình lúc đó, phe ông áp đảo, chẳng mấy chốc mà Dương phó cục trưởng tuyên bố cách chức và điều nơi khác."Làm chừa đường lui cho khác. Ông ngày cứ khúm núm mặt Dương phó cục trưởng, ai ngờ ..."
"Có con trai trưởng khoa vật tư cũng là một trong những đ.á.n.h Dương Hải Đào ở lầu trưa nay ạ?" Triệu Tuế Tuế hỏi.
"Ừ, một trong đó là con trai ông , những còn đều từng Dương Hải Đào bắt nạt. Cứ thấy Dương Hải Đào một là họ tìm cách đ.á.n.h cho." Hách Cường đóng cửa . Chuyện nhà họ Dương liên quan gì đến họ.
Ăn cơm tối xong, Hách Văn Học hỏi han tình hình ở kinh đô.
"Bên vẫn , đến mức điên cuồng như ." Hách Cường Triệu Tuế Tuế miêu tả, thầm nghĩ may mà lúc đó chọn lên kinh đô, nếu , với lượng chen chúc tàu như thì chắc chắn sẽ cả cơ hội vệ sinh.
"Vậy Tết, con còn lên đó ?" Tống Xuân Ni nhớ con trai năm mới lên kinh đô nên hỏi.
"Để con suy nghĩ thêm." Hách Cường chắc chắn. Anh bỏ lỡ cơ hội gặp chủ tịch.
Triệu Tuế Tuế , cô cũng gì. Sau Tết, chính phủ sẽ thông báo yêu cầu dừng việc kéo đến kinh đô.
TBC
9 giờ tối, ai về phòng nấy nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-621.html.]
May mắn là sáng hôm tuyết ngừng rơi, chỉ cần chờ đường dọn dẹp là thể về nhà.
Sáng sớm, Triệu Tuế Tuế cùng Chu Thiến Thiến ngoài mua đồ ăn sáng.
"Nhanh lên, là hết quẩy bây giờ." Thấy Triệu Tuế Tuế chậm, Chu Thiến Thiến kéo cô .
"Chờ chút, kìa." Triệu Tuế Tuế chỉ tay về phía nhà khách. Một nhóm đeo băng đỏ đang xông trong.
"Đi thôi, xem." Chu Thiến Thiến chứng kiến cảnh tượng nhiều , cô chuyện gì sẽ xảy .
Triệu Tuế Tuế thấy Chu Thiến Thiến vẻ né tránh nên đành theo cô.
Lúc về, hai gặp nhóm đeo băng đỏ áp giải hai , một nam một nữ, ngoài. Trên cổ họ treo tấm biển dòng chữ "Tội thông dâm" màu đỏ chói mắt. Trên cổ phụ nữ còn treo thêm một đôi giày.
"Ơ, đàn ông treo giày nhỉ?" Triệu Tuế Tuế cảm thấy khó hiểu. Rõ ràng cả hai đều phạm , mà phụ nữ chịu nhục nhã hơn.
"Mình cũng , hình như vẫn luôn như ." Chu Thiến Thiến lắc đầu. Trong ấn tượng của cô, chỉ phụ nữ mới treo giày.
"Phụ nữ thể gánh vác nửa bầu trời! Không nam nữ bình đẳng ? Một cái tát thể nào kêu thành tiếng, đàn ông cũng thể gọi là giày rách hoặc là heo giống chứ." Triệu Tuế Tuế trừng mắt đàn ông. Giá như cô thể treo cho ông một đôi.
Ban đầu, từ "giày rách" dùng để ám chỉ những quan hệ nam nữ lăng nhăng, nhưng từ bao giờ dùng để chỉ phụ nữ.
Cũng giống như câu "Phụ nữ tài cán là đức hạnh", đều là do những kẻ ý đồ bóp méo truyền .
Trùng hợp là lời của Triệu Tuế Tuế đường thấy.
Người qua đường cũng hùa theo: " đấy, chủ tịch phụ nữ thể gánh vác nửa bầu trời, nam nữ đồng công đồng thù, rõ ràng là cả hai cùng phạm , dựa mà đàn ông treo giày rách. Phải nam nữ bình đẳng!"
"Nam nữ bình đẳng!"
"Nam nữ bình đẳng!"
Thấy những chuẩn diễu hành sang, Triệu Tuế Tuế vội kéo Chu Thiến Thiến rời .
Hai thẳng về khu tập thể mới dừng .
"Sau sẽ thế nữa." Triệu Tuế Tuế vội vàng nhận .
"Thôi , cũng đúng. Loại chuyện , đàn ông luôn dễ thoát hơn phụ nữ." Chu Thiến Thiến nghĩ về những lời Triệu Tuế Tuế . Cô thấy đây nghĩ đến vấn đề là một thiếu sót lớn.
11 giờ trưa, xe quân đội đến đón dừng ở cổng khu tập thể của cục công an thành phố.
Lên xe, Triệu Tuế Tuế thấy xe khá nhiều , đều là sống ở khu tập thể, đang học tập hoặc công tác ở ngoài. Mọi chào hỏi , đó xe chạy khỏi nội thành.
Trở nơi khiến yên tâm, Triệu Tuế Tuế nhảy xuống xe, chạy thẳng đến tiệm may, nhưng cửa tiệm đóng.
"Hôm nay tiệm mở cửa ạ?" Triệu Tuế Tuế thắc mắc.
"Tiệm may phù hợp quy định nên đóng cửa ." Quan Tuyết từ trong cửa hàng mậu dịch , thấy Triệu Tuế Tuế tiệm may nên lên tiếng giải thích.
Nghe Quan Tuyết , Triệu Tuế Tuế mới nhớ là tiệm may nên đóng cửa.