Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 611
Cập nhật lúc: 2025-10-13 22:40:30
Lượt xem: 174
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Thủy Hoa vốn dĩ nấp ở một bên khi Triệu Tuế tay, thấy đàn ông xông lên bắt , liền duỗi chân ngáng chân đối phương. Khi đối phương còn kịp phản ứng thì cô lập tức tháo khớp mắt cá chân của .
Triệu Lập Võ tỉnh lúc hai đàn ông rời , lặng lẽ theo phía , nhân lúc em gái đ.á.n.h thì khống chế gã đàn ông to lớn.
đàn ông rõ ràng là kẻ võ, Triệu Lập Võ đ.á.n.h vài hiệp nhận sức lực đối phương lớn.
Gã đàn ông đ.á.n.h với Triệu Lập Võ cũng đá trúng thiết bản, liền dùng lực hất Triệu Lập Võ vài mét lao đến mở cửa sổ định nhảy ngoài.
Triệu Tuế nào để chạy trốn, xông tới giữ chặt hai chân, bẻ gãy khớp mắt cá chân .
Tên còn sức lực ở chân, chỉ thể treo nửa ngoài cửa sổ.
Rất nhanh đó, nữ tiếp viên chạy đến, thấy cảnh một treo ngoài cửa sổ, một sõng soài lối , trong lòng hoảng sợ nhưng vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc.
Vương Thủy Hoa sợ còn giở trò chống cự nên bẻ gãy luôn chân trái của .
"Chuyện gì ?" Cô tiếp viên hỏi.
Triệu Tuế nhặt chiếc khăn tay sàn lên, ngửi một cái là t.h.u.ố.c mê: "Đồng chí tiếp viên, đàn ông dùng t.h.u.ố.c mê để khống chế nhưng phát hiện."
Nữ tiếp viên nhận lấy chiếc khăn tay: "Sao cô là t.h.u.ố.c mê?"
"Lúc ở bệnh viện, từng ngửi thấy." Triệu Tuế nhíu mày, cảm thấy câu hỏi của nữ tiếp viên gì đó kỳ lạ.
"Thuốc mê là vật phẩm quản chế, thường cách nào lấy , cô ?" Nữ tiếp viên quát lớn, Triệu Tuế với vẻ đầy áp lực.
"Cô cũng bình thường t.h.u.ố.c mê, xin hỏi cô từng tiếp xúc với t.h.u.ố.c mê ? Chưa ngửi qua vấn đề, lý do để nghi ngờ cô là đồng bọn với hai tên ." Triệu Tuế chút sợ hãi, ánh mắt hiệu cho Nguyên Thịnh tìm tiếp viên khác.
Triệu Lập Võ túm chặt quần áo tên , nhảy cửa sổ thì cứ treo ở đó .
Nữ tiếp viên ngờ Triệu Tuế hề sợ hãi, vẫn tiếp tục lấp liếm: "Cô bé , tuổi còn nhỏ đ.á.n.h , cô đang nghi ngờ công việc của đấy ?"
" đang nghi ngờ cô đấy, vật chứng rành rành đây, cô là nhân viên đường sắt, kiểm tra xem t.h.u.ố.c mê mà khẳng định đây t.h.u.ố.c mê, rốt cuộc là ý gì?" Triệu Tuế lạnh lùng đối phương, kẻ chừng là nội gián cho bọn buôn tàu.
" là bác sĩ, thể kiểm tra xem khăn tay t.h.u.ố.c mê ." Bác sĩ Tôn , rõ thể giúp đỡ.
Nữ tiếp viên nắm chặt chiếc khăn tay, giao nhưng giao thì , trong đầu đang nhanh chóng nghĩ cách giải quyết vấn đề.
TBC
Tổ trưởng Lý dẫn cảnh sát tới, đến thấy bác sĩ Tôn .
"Tiểu Hồ, đưa khăn tay cho bác sĩ kiểm tra." Nhìn thấy Triệu Tuế, tổ trưởng Lý liền đau đầu, là cô bé . Tiếng Tiểu Hồ quát lớn , ngờ cô xử lý vấn đề như khi giám sát, thật là quá quắt.
Mồ hôi trán Tiểu Hồ túa , tay nắm chặt chiếc khăn, chịu đưa.
Tổ trưởng Lý trực tiếp giật lấy chiếc khăn tay đưa cho bác sĩ Tôn.
Bác sĩ Tôn ngửi một cái, cau mày: "Đây là t.h.u.ố.c mê dùng trong phẫu thuật."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-611.html.]
Tổ trưởng Lý Tiểu Hồ gì, nhưng vẻ mặt của cô là vấn đề. Nếu ông nhớ lầm, bố của Tiểu Hồ là bác sĩ.
"Oan uổng quá, thứ đó của , chỉ vệ sinh thôi, cô gái tự nhiên tay đ.á.n.h ." Tên nếu nữ tiếp viên giúp đỡ thì khó thoát , liền ngẩng đầu biện hộ, giờ chỉ thể cử động cái đầu.
Cảnh sát xung quanh: "Ai thấy họ đ.á.n.h như thế nào?"
"Không thấy, lúc thấy thì đàn ông đất ."
"Người đàn ông định nhảy cửa sổ đ.á.n.h với trai , đ.á.n.h thì định nhảy cửa sổ bỏ chạy."
" , đ.á.n.h thì chạy, chứng tỏ tên đó , chỉ kẻ mới bỏ chạy."
Nghe , cảnh sát yêu cầu những liên quan xuất trình giấy tờ tùy và vé tàu.
Tiếp theo, cảnh sát lật đàn ông đất , thấy n.g.ự.c áo ướt, còn thoang thoảng mùi t.h.u.ố.c mê, liền móc đồ trong . Mở lọ t.h.u.ố.c ngửi, phát hiện mùi vị giống hệt mùi chiếc khăn tay: "Thứ là vật phẩm cấm, lấy ở ?"
" , nhặt ." Tên ngờ t.h.u.ố.c mê lộ , bắt đầu luống cuống.
Triệu Tuế đưa giấy tờ tùy và vé xe cho cảnh sát kiểm tra xong, liền : "Đồng chí cảnh sát, thể ngửi xem tay còn mùi t.h.u.ố.c mê , chắc là bay hết ."
Cảnh sát ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c mê còn sót tay , lập tức còng tay .
Bên , tên treo ngoài cửa sổ cũng cảnh sát hợp sức kéo .
Sau khi việc giải quyết, đều tàu bọn buôn , ai dám ngủ.
Triệu Tuế và khi ghi chép xong, trở về toa của .
"Thế nào ?" Nguyên Thịnh thấy ba Triệu Tuế trở về, hỏi.
"Chắc là , bọn buôn cấu kết với tiếp viên , lừa bán nhiều trẻ em và phụ nữ. Hy vọng những đứa trẻ bắt cóc tối qua thể tìm thấy dựa theo manh mối mà bọn chúng khai ." Triệu Tuế thở dài, mới vài năm vụ án , gặp bọn buôn , thật là quá táo tợn.
"Tuế Tuế, vị bác sĩ kiểm tra t.h.u.ố.c mê chính là bác sĩ Tôn từng khám bệnh cho em đấy." Thấy Triệu Tuế vẻ buồn bã, Triệu Lập Võ liền chuyển chủ đề.
"Bác sĩ Tôn?" Triệu Tuế nhớ vị bác sĩ , đúng là ông : "Ông ở , em qua cảm ơn."
Vừa khỏi toa, cô thấy bác sĩ Tôn đang ở lối , chắc là đang đợi ai đó.
"Bác sĩ Tôn, cháu chào bác." Nói xong, Triệu Tuế thấy nên câu " lâu gặp" với bác sĩ, chỉ khi ốm đau mới gặp bác sĩ.
"Lại cao lên đấy, gặp cháu là chuyến tàu đến kinh đô." Bác sĩ Tôn mỉm Triệu Tuế, ông ấn tượng sâu sắc với cô bé , dù đây là đầu tiên ông gặp một ngạt thở đến ngốc mà vẫn thể khôi phục trí tuệ, lúc đầu ông còn dám nhận, may mà bên cạnh Triệu Lập Võ, nếu chắc ông nhận .
"Cảm ơn bác giúp đỡ, đây là chút quà của cháu ạ." Triệu Tuế đưa cho ông một nắm kẹo sữa Thỏ Trắng, ông nhất định nhận quà cáp gì nhiều, nhưng mấy viên kẹo chắc là .
Bác sĩ Tôn những viên kẹo trắng muốt tay cô, mỉm , chỉ lấy ba viên: "Chuyện nhỏ thôi mà, cảm ơn cháu."
Tàu sắp đến huyện Bình Cao, bác sĩ Tôn chào tạm biệt hai em Triệu Tuế xuống tàu.