Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 607
Cập nhật lúc: 2025-10-13 22:40:26
Lượt xem: 168
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đường trở về, Triệu Tuế thể xe bò vì bộ.
Dọc đường , đều tính toán xem ngày mai sẽ chia bao nhiêu lương thực, khi chia lương thực sẽ ăn gì. Chủ đề bàn tán nhiều nhất chính là ăn bánh bao trắng và cơm gạo trắng.
Triệu Tuế dựa xe bò, nhắm mắt nghỉ ngơi, những lời của các bác, các chú, cô cảm thấy đàn ông mà buôn chuyện thì cũng thua kém gì phụ nữ.
Bỗng nhiên chạm vai, Triệu Tuế mở mắt Điền Ngũ Muội: "Thím Điền, việc gì ạ?"
Điền Ngũ Muội chà chà tay, nhỏ giọng : "Đồng chí Tiểu Triệu, cô phiếu vải dư ? đổi với cô lấy gạo."
Triệu Tuế Điền Ngũ Muội, tháng cô đúng là phát mấy tấm phiếu vải, ngay cả phiếu công nghiệp cũng phát một tấm. Tuy nhiên, lấy lương thực đổi với cô chẳng là tăng thêm lương thực dự trữ cho cô ? Lương thực trong gian còn nhiều, cô vẫn bán ngoài kiếm tiền nữa mà, nên cô đáp: " ."
Điền Ngũ Muội xong cũng thất vọng, bà còn tưởng Triệu Tuế sẽ , bởi vì quần áo của Triệu Tuế đều miếng vá nào, cho dù bộ nào giặt đến bạc màu thì cũng hề rách rưới.
Khi xe bò sắp về đến đại đội Thu Phong, đội trưởng bỗng thấy cháu gái đang ngó nghiêng xung quanh với vẻ mặt hoảng hốt.
"Tiểu Liên, chuyện gì ?"
"Ông nội, một đám đến nhà bà Vương, hình như đang cãi ầm ĩ ở trong đó." Hoa Tiểu Liên kể với ông nội về việc đám hùng hổ kéo đến.
Hoa Bình Cao trong nhà xảy chuyện, lập tức bỏ xe ba gác , chạy như bay về nhà.
Điền Ngũ Muội như thấy gì, tiếp tục xe bò với vẻ mặt vô cảm.
Triệu Tuế là ai báo cáo, mấy Điền Ngũ Muội tách sống riêng , đáng lẽ sẽ ai gây thêm chuyện nữa, thì còn ai tố cáo nữa chứ?
Đến khi xe bò tiến đại đội, thì Vương bà tử cũng vặn đưa đến công xã.
Trên tường nhà Vương bà tử dán đầy giấy, đủ màu sắc, giấy những lời lẽ phản đối mê tín dị đoan.
"Còn dám cản trở nữa thì bắt bà cùng luôn đấy." Người dẫn đầu đẩy Hoa Bình Cao , dẫn Vương bà tử về phía công xã.
Hoa Bình Cao nhớ đến cảnh tượng đ.á.n.h địa chủ đây, ông khựng , dám ngăn cản nữa.
Đội trưởng cũng dám cản, chỉ trơ mắt Vương bà tử đưa .
"Hoa Đại Lực, là mày ?" Hoa Bình Cao phẫn nộ con trai, giơ tay cho một bạt tai.
Thấy con trai sắp đánh, Điền Ngũ Muội xông lên, đẩy Hoa Bình Cao : "Ông bậy bạ gì đó? Ai dám bắt nạt con trai , sẽ liều mạng với đó!"
Hoa Bình Cao Điền Ngũ Muội đẩy ngã, ông ngã sõng soài đất với vẻ mặt thể tin . Uổng công ông vì vợ con trở về nhà mà luôn nhún nhường mặt ,"Sao bà trở nên thế ? Uổng công còn khi nguôi giận sẽ đón bà con về nhà."
"Phì, cái nhà tù đó ông ở thì cứ việc ở, đừng lôi kéo về đó chịu khổ. Ông cứ mơ mộng hão huyền !" Điền Ngũ Muội khinh bỉ nhổ một bãi nước bọt về phía chồng cũ, gọi con trai cả rời .
Nhìn Hoa Bình Cao - một đàn ông thiếu thốn tình cảm, Triệu Tuế lắc đầu, xem đợi đến khi cha ông qua đời thì ông mới thể thoát khỏi cái bóng của họ.
Sáng sớm hôm , trời còn sáng, sân nhiều đang chờ phân chia lương thực.
Mã Tiểu Linh thấy Triệu Tuế vẫn dậy, bèn lay lay cô: "Chia lương thực , còn dậy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-607.html.]
"Chúng là nhóm cuối cùng chia mà, vội gì chứ." Triệu Tuế trở định ngủ tiếp, hiếm khi nghỉ , cô ngủ đến khi trời sáng.
bên ngoài chuyện quá ồn ào, trong phòng cách âm, Triệu Tuế ngủ cũng ngủ , đành dậy.
"Tớ giặt quần áo, cùng ?" Triệu Tuế rửa mặt xong, chuẩn bờ sông giặt quần áo.
TBC
"Tớ ." Mã Tiểu Linh nặn bánh ngô xong, cho nồi hấp, dặn dò: "Đồng chí Đại Dân, nếu vội thì cứ lấy bánh ngô của , để bát là ."
Kim Đại Dân ngẩng đầu Mã Tiểu Linh, gật đầu: "Ừ, ."
Triệu Tuế Kim Đại Dân - lúc nào cũng thích cúi đầu, cô hiểu nổi tại chọn phần tử tích cực, bởi vì cô ưu điểm gì: "Các kết nạp Đảng thì gì?"
"Mỗi tuần một bài báo cáo tư tưởng, ngoài luôn đúng giờ và hòa đồng với trong đội sản xuất." Mã Tiểu Linh bẻ ngón tay liệt kê những nhiệm vụ mà xưởng giao phó, mắt là ba việc .
"Đồng chí Kim Đại Dân cũng ?" Triệu Tuế cảm thấy Kim Đại Dân quá trầm mặc.
"Chắc , đồng chí Kim Đại Dân ít khi chuyện với ." Mã Tiểu Linh đột nhiên nhớ đến việc Triệu Tuế sắp trở về trường học cuối năm, đến lúc đó chỉ còn cô và Kim Đại Dân ở chung một sân, cô lo lắng.
"Vậy thì hai đừng đóng cửa sân." Triệu Tuế hiểu nỗi lo lắng của cô , nhưng cô cũng thể vì Mã Tiểu Linh mà ở đại đội Thu Phong , bèn đề nghị: "Nếu lo lắng quá thì chuyển sang ở cùng chị Tiểu Liên , phòng chị rộng."
"Có thể ?" Mã Tiểu Linh mừng rỡ hỏi.
"Chuyện hỏi chị , lẽ đội trưởng cũng sẽ đồng ý, dù và đồng chí Kim Đại Dân, một là con gái, một là con trai, nên cũng tránh hiềm nghi." Triệu Tuế cảm thấy tường rào nhà kho của bọn họ quá cao, nếu như tường rào của các hộ gia đình khác trong thôn thì chỉ cần kiễng chân lên là thể thấy bên trong, một nam một nữ ở chung một sân cũng gì to tát.
Hai đến bờ sông, thấy Hoa Thái Nha đang giặt quần áo.
Hoa Xảo Xảo cũng ở đó, Hoa Thái Nha với ánh mắt oán hận, hận thể xông lên đ.á.n.h cô .
"Tuế, đây!" Hoa Tiểu Liên thấy Triệu Tuế tới, vẫy tay gọi cô.
Triệu Tuế là chuyện để hóng, bèn vui vẻ chạy tới xổm xuống: "Có chuyện gì ?"
"Hì hì, chẳng là bốn con nhà Hoa Thái Nha tách ở riêng ? Trước đây, việc nhà đều do một tay nhà họ hết, sáng nay, nhà bác cả và nhà chú ba cãi một trận long trời lở đất chỉ vì chuyện phân chia việc nhà, náo nhiệt lắm!" Hoa Tiểu Liên kể trận đại chiến của các bà vợ sáng nay một cách sinh động.
"Trước , Hoa Xảo Xảo giặt quần áo ?" Triệu Tuế Hoa Xảo Xảo với vẻ mặt như ăn tươi nuốt sống Hoa Thái Nha, hỏi.
"Gần như , đây việc nhà đều do một tay Thím Điền lo liệu, bây giờ còn Thím Điền, nên nhà bác cả và nhà chú ba phiên . Hôm nay đến phiên Hoa Xảo Xảo việc nhà, nên Hoa Xảo Xảo đây giặt quần áo." Hoa Tiểu Liên Hoa Xảo Xảo đang giặt đồ, cảm thấy nếu cô cứ giặt mạnh tay như thì quần áo sẽ rách mất.
"Vậy thì Hoa Xảo Xảo cũng sướng thật đấy, đến đại đội Thu Phong lâu như mà đây là đầu tiên thấy cô giặt quần áo." Triệu Tuế cảm thấy Hoa Xảo Xảo sống ở thời đại coi như là may mắn lắm , cách đây lâu còn mặc quần áo mới. Mặc dù cuối cùng bộ quần áo đó Hoa Thái Nha lén đốt, nhưng dù thì cũng là mặc.
"Hoa Xảo Xảo ba trai, cô là con út mà." Hoa Tiểu Liên kể chuyện trai cả của Hoa Xảo Xảo bộ đội từ hai năm ,"Phiếu vải may quần áo là do trai cô gửi về đấy."
"Chuyện mà cũng ?" Triệu Tuế kinh ngạc, chẳng lẽ Hoa Tiểu Liên cũng tài ngóng như Ngưu Oa Tử ?
"Là Hoa Xảo Xảo khoe khoang với đấy chứ, cố tình dò hỏi." Hoa Tiểu Liên trừng mắt Hoa Xảo Xảo, từ nhỏ đến lớn, Hoa Xảo Xảo luôn thích so bì với cô. Giờ bộ quần áo mới, cô nhất định khoe khoang với cô.
"Mà , , quần áo của Hoa Xảo Xảo đốt, bồi thường như thế nào?" Triệu Tuế tò mò hỏi.