Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 561
Cập nhật lúc: 2025-10-12 22:09:54
Lượt xem: 177
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chú Dương đưa đến trạm xá truyền nước, may mà phát hiện bò vàng ngã c.h.ế.t, chứ thì bây giờ cũng chú sẽ . Người già ở một , ốm đau cũng ai ." Dương Như Liễu xoa bụng, nhớ đến hình ảnh chú Dương sốt cao co giật, cô khỏi rùng .
"Vậy chăn bò bồi thường ?" Chu Thiến Thiến hỏi.
"Chuyện thì xem đội sản xuất quyết định thế nào." Dương Như Liễu lắc đầu. Lần bò c.h.ế.t do kiệt sức như mà là do sơ suất của cá nhân.
"Chắc chắn bồi thường , thể để chúng gánh chịu tổn thất ."
Triệu Tuế Tuế lên tiếng, cảm thấy chút quen mắt.
"Mẹ Phan Tử, bà thế thấy nhẫn tâm quá ? Chú Dương cũng như , đang ốm sốt mê man, bò chạy mất cũng thể trách ." Dì Bao xách giỏ rỗng trở về, liền lên tiếng phản bác.
"Chăn bò vốn là trách nhiệm của Dương Tam, tự gây lầm tại bắt gánh chịu?" Mẹ Phan Tử trừng mắt dì Bao, chuyện ăn lỗ vốn bà nhất định tham gia.
" đấy! Năm tiền mua bò mới chẳng là do đội sản xuất chi trả ? Cho Dương Tam 8 công điểm một ngày để chăn bò là ưu ái lắm , công việc nhàn hạ như mà phạm còn bắt chúng chịu, đồng ý!"
"Chuồng bò hôi thối như , cho 8 công điểm, chịu ngày ngày ở cạnh chuồng bò ?"
Mọi ngươi một lời, một câu, tranh cãi ngày càng gay gắt. Dương đại đội trưởng từ trạm xá trở về, chứng kiến cảnh tượng hai phe đang tranh cãi kịch liệt.
Lúc , Triệu Tuế Tuế chỉ mua xong thịt bò về, nhưng Dương Hữu Lương thấy bất đồng quan điểm như cũng dám bán thịt nữa, đành chờ đại đội trưởng về giải quyết.
Dương đại đội trưởng khi nắm rõ sự tình, cũng gì hơn, đành quyết định: "Bây giờ chúng sẽ bỏ phiếu, ai đồng ý đội sản xuất chi tiền mua bò mới thì sang bên trái, ai đồng ý để Dương Tam tự chịu trách nhiệm thì sang bên ."
Kết quả là phần lớn đều lựa chọn để Dương Tam tự gánh chịu tổn thất, đây cũng là tâm lý chung của con , ai gánh chịu sai lầm do khác gây .
TBC
"Nếu quyết định để Dương Tam tự chịu trách nhiệm bồi thường bò, thì chia thịt, ai ăn thì dùng tiền và phiếu để mua. Số tiền bán thịt đủ mua bò mới thì Dương Tam sẽ dùng công điểm để bù ." Dương đại đội trưởng công bố phương án bồi thường, như Dương Tam cũng thiệt hại gì nhiều, cùng lắm chỉ là việc công một, hai tháng.
"Tại chia thịt cho chúng ? Cả năm chúng chẳng chia cho cái phiếu thịt nào."
" đấy, chúng phiếu thịt!"
Những đồng ý để Dương Tam tự chịu trách nhiệm, liền phản đối.
"Bởi vì tiền mua bò mới là do Dương Tam bỏ , cũng giống như là ông mua con bò c.h.ế.t . Chẳng lẽ các ăn , ăn thịt giữ phiếu ?" Dương đại đội trưởng đám đang loạn.
Triệu Tuế Tuế , hai mắt sáng rực. Người trong đại đội mua, chẳng cô thể mua nhiều thịt hơn ?
"Tuế Tuế, mang theo bao nhiêu phiếu thịt?" Trịnh Nguyệt ngờ còn niềm vui bất ngờ , cô chỉ mang theo 5 cân phiếu thịt và 10 tệ, thịt bò ở cửa hàng mậu dịch quốc doanh là 1 tệ 6 hào 1 cân, còn ở chợ đen phiếu thì 3 tệ 1 cân.
"Mình chỉ mang theo 3 tấm tem công nghiệp và 20 tệ." Triệu Tuế Tuế . Tem công nghiệp còn khan hiếm hơn cả phiếu thịt, 1 tấm tem công nghiệp lúc thể đổi 2 đến 3 cân phiếu thịt.
Bởi vì tem công nghiệp ngay cả những đơn vị quốc doanh cũng chắc cấp, chỉ bộ đội là còn , ba cô mỗi tháng đều phát tem công nghiệp.
"Vậy lát nữa tính , mua nhiều một chút." Trịnh Nguyệt đám vẫn còn đang cãi cọ, nghĩ đến việc học kỳ xuống nông trường lao động, cô càng mua thêm thịt dự trữ.
"Sao hả? Muốn ăn ? Bò là do các mua ? Người Dương Tam bỏ tiền mua bò mới , con bò coi như là của riêng ông !" Dương đại đội trưởng lớn tiếng quát đám hám lợi."Chuyện mà đồn đến công an thì cũng xử lý như , chẳng lẽ đại đội chúng mất danh hiệu "Tập thể tiên tiến" ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-561.html.]
Danh hiệu "Tập thể tiên tiến" kèm với nhiều quyền lợi, ví dụ như phân bổ thêm tem phiếu, lương thực, ...
Mẹ Phan Tử thấy đều bằng ánh mắt bất mãn, đành ngậm miệng dám gì thêm. Lần chuyện của con trai bà gây còn lắng xuống .
Lúc Triệu Tuế Tuế mới nhớ phụ nữ la hét là ai, bà giống Phan Tử, chẳng trách bênh vực Dương Phan Tử như .
"Chị dâu, Dương Phan Tử tù ?" Triệu Tuế Tuế tò mò hỏi.
Dương Như Liễu ngẩn , đó vội vàng xua tay: "Không , chuyện là... thôi, trẻ con nên mấy chuyện ."
Nghe Dương Như Liễu , Triệu Tuế Tuế càng thêm tò mò: "Chị dâu, chị cứ , phụ nữ cùng với Dương Phan Tử... cũng là do chúng em cứu đấy."
"Do các em cứu? Lúc Lâm Nhuận đ.â.m đầu cây các em cũng ở đó ?" Dương Như Liễu ngờ chuyện còn liên quan đến đám nhỏ.
"Vâng, là do Tiểu Hôi phát hiện hai họ... đang ở cùng ." Triệu Tuế Tuế kể chuyện năm ngoái Tiểu Hôi phát hiện Dương Phan Tử và Lâm Nhuận dan díu với .
"Chuyện là... Lâm Nhuận chồng... ép... Thằng bé tên là Thạch Đầu chính là con của cô với chồng. Sau khi đ.â.m đầu cây, đầu óc Lâm Nhuận trở nên bình thường." Dương Như Liễu tóm tắt câu chuyện ồn ào năm đó.
Triệu Tuế Tuế xong, kinh ngạc đến mức nên lời, khó trách lúc đó Lâm Nhuận những lời như , thì là do..."Thật loạn luân!"
"Chị dâu Lâm Nhuận sinh con." Dương Như Liễu dứt lời thì thấy chị dâu Lâm Nhuận tới, vội vàng ngậm miệng.
Triệu Tuế Tuế cũng thấy chị dâu Lâm Nhuận, mới nửa năm gặp, gương mặt lạnh lùng ngày của chị giờ đây trở nên tiều tụy, đúng là "thời thế đổi".
Chu Thiến Thiến hóng hớt xong liền chạy đến chỗ Triệu Tuế Tuế, hì hục kể những gì cô nàng ngóng .
Lâm Nhuận ép sinh con cho chồng, chuyện dính líu đến chồng, chồng và cả chị dâu. Sau khi đ.â.m đầu cây, Lâm Nhuận thường xuyên lên cơn điên, mỗi lên cơn là nhà cửa tan hoang. oái oăm , hai đứa con trai trong nhà đều là con của cô , hơn nữa là hai đứa con trai yêu thương , Lâm Nhuận nhốt ở nhà liền cùng con trai tuyệt thực kháng nghị, cuối cùng nhà đành thỏa hiệp, mặc dù nhốt cô nữa nhưng vẫn giám sát chặt chẽ.
Nghe xong câu chuyện, Triệu Tuế Tuế khỏi cảm thán, cuộc đời đúng là lắm éo le, chuyện Lâm Nhuận dan díu với Dương Phan Tử lẽ là do trả thù, nếu cô thật sự hiểu nổi tại Lâm Nhuận thể thích loại như Dương Phan Tử.
"Không đến bọn họ nữa, mua thịt thôi." Thấy khiêng nửa con bò lên thớt, Trịnh Nguyệt liền kéo tay Triệu Tuế Tuế chen hàng.
Vì mua thịt bò dùng cả tiền lẫn phiếu, nên trong đại đội chẳng mấy ai mua, hơn nữa thịt bò đắt hơn thịt lợn, mỡ, nên đều mặn mà lắm.
"Tuế Tuế, cháu mua bao nhiêu?" Dương Hữu Lương hỏi.
"Chú Dương, cháu mua 10 cân ạ!" Triệu Tuế Tuế nhỏ giọng .
Dương Hữu Lương dãy đang xếp hàng, đó bảo con trai hỏi ý kiến đại đội trưởng.
Nghe xong, Dương đại đội trưởng nhẩm tính một chút gật đầu đồng ý: "Ai mang đủ tiền thì thể đặt cọc , khi nào đủ tiền và phiếu thì đến lấy thịt. Tốt nhất là nhanh chóng mua bán cho xong, ngày mai sẽ sang xã bên cạnh hỏi xem mua bò trưởng thành ."
Cuối cùng, Triệu Tuế Tuế hài lòng cõng 10 cân thịt bò về nhà.
Trịnh Nguyệt và Chu Thiến Thiến còn nữa, ban đầu hai cô ngờ thể mua nhiều thịt đến .