Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 559
Cập nhật lúc: 2025-10-12 22:09:51
Lượt xem: 162
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mẹ."
Trần Tú Hòa thấy giọng của con gái út, vội vàng vén rèm chạy ngoài. Nhìn thấy con trai út và con gái út đều lành lặn mặt , bà : "Tuế Tuế gầy , Tiểu Võ vẫn như ."
"Mẹ, con nhớ lắm." Triệu Tuế Tuế ôm eo , nhận cao hơn ít.
Trần Tú Hòa ôm lấy con gái, nhấc lên nhấc xuống: "Nặng hơn , gầy thế ?"
"Cơ bắp chắc hơn mà , cơ bắp nặng hơn mỡ." Triệu Tuế Tuế cọ cọ vai , hít một thật sâu mùi hương quen thuộc của , đây là mùi vị của gia đình.
TBC
"Đi thôi, về nhà nào, đồ ăn ngon cho hai đứa. Tiểu Võ, mau theo ." Trần Tú Hòa nắm tay con gái về nhà, gọi con trai đang ngẩn phía .
Trở về ngôi nhà lâu gặp, Triệu Tuế Tuế giường sưởi chân. Đôi giày mang từ kinh đô về đủ ấm.
"Đi giày , mới cho hai đứa đấy." Trần Tú Hòa lấy hai đôi giày, bảo con trai út và con gái út ngoài thì mang .
"Cảm ơn . Cha về ạ?" Triệu Tuế Tuế co chân lên, xỏ thử đôi giày mới, rộng một chút, nhưng mà thêm một đôi tất là .
"Hai hôm mới về." Trần Tú Hòa rót cho con trai út và con gái út mỗi một cốc nước gừng,"Trong kẹo gừng gừng tươi, uống một cốc là ấm ngay."
Triệu Tuế Tuế uống xong nước gừng, dựa lòng kể chuyện ở đơn vị.
Nghe con gái kể chuyện ở đơn vị, Trần Tú Hòa đau lòng xót xa: "Hay là học kỳ đừng xuống đơn vị nữa."
Triệu Tuế Tuế lắc đầu: "Tháng gieo trồng ạ."
Trần Tú Hòa sờ cằm con gái, lớp mỡ ngày bé giờ còn nữa: "Không vụ thu hoạch mùa thu, nhưng thu hoạch vụ hè chắc là sẽ bận rộn."
Triệu Lập Võ thấy và em gái quấn quýt lấy , cũng nhào tới: "Mẹ, con cũng nhớ ."
Trần Tú Hòa ôm lấy con trai, ôm hai đứa con lòng, dịu dàng hỏi: "Tối nay ăn gì?"
"Mẹ nấu gì con cũng ăn ạ." Triệu Lập Võ tựa vai , đây là đầu tiên xa lâu như .
Trần Tú Hòa , xoa xoa mặt con trai, lúc mới nhận con trai đen hơn ít: "Tiểu Võ, con với Tuế Tuế cùng xuống đơn vị mà, Tuế Tuế vẫn trắng trẻo thế , còn con..."
Triệu Tuế Tuế che miệng : "Mẹ, con đây còn đen hơn, hai tháng nay nắng gắt nên mới trắng hơn đấy ạ."
" đấy, hai tháng nay nhất định da dẻ sẽ trắng trẻo trở ." Ban đầu Triệu Lập Võ để ý chuyện đen trắng, nhưng với em gái trông giống em, mới bắt đầu để ý.
"Đen thì đen một chút, con trai đen một chút cũng ." Trần Tú Hòa an ủi con trai.
Triệu Lập Võ đồng ý: "Không , con chú ý mới . Anh cả với Tuế Tuế đều trắng trẻo, chắc chắn là con di truyền làn da đen của cha ."
Triệu Quảng Thúc về đến nhà con trai đen, ông liếc con trai một cái, đó sang với con gái: "Tuế Tuế về , đây cha ôm nào."
Triệu Tuế Tuế dậy, chạy đến dang tay: "Cha!"
Triệu Quảng Thúc bế bổng con gái: "Cao hơn , nặng hơn nữa."
" , Tuế Tuế, con tủ đo chiều cao xem nào." Trần Tú Hòa chồng , lúc mới nhận con gái cao lên ít.
Triệu Tuế Tuế thẳng tủ: "Cao hơn bao nhiêu ạ?"
"Cao hơn năm ngoái 8cm." Triệu Quảng Thúc đ.á.n.h dấu lên tủ, chiều cao hiện tại của con gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-559.html.]
Buổi tối, Trần Tú Hòa ôm con gái về phòng ngủ, tuyên bố mấy hôm nay sẽ ngủ cùng con gái.
Triệu Lập Võ em gái ôm , sang hỏi cha: "Cha, cha ngủ cùng con ?"
"Con ngủ ." Triệu Quảng Thúc định về phòng , nhưng thấy vẻ mong chờ trong mắt con trai út, ông đổi ý. Con trai út khác với con trai cả, nó quấn hơn.
Sáng sớm hôm , Triệu Tuế Tuế tỉnh giấc, thấy Lục Thiền đang bên cạnh sách.
"Chị Tuế, chị dậy ạ?" Lục Thiền bỏ quyển sách y học xuống, Triệu Tuế Tuế.
"Ừm." Triệu Tuế Tuế tỉnh một lúc 5 giờ, trong lòng nũng nịu một lúc ngủ tiếp. Không bao giờ cô mới bỏ cái thói quen dậy sớm ở quân đội.
"Dậy luôn nhé? Hôm nay chúng cùng kem que." Lục Thiền l.i.ế.m môi, vẻ khát.
"Được." Nghe đến kem que là Triệu Tuế Tuế chẳng còn ngủ nướng nữa.
Trong bếp, Trần Tú Hòa đang nấu chè đậu xanh cùng Giang Diệp.
"Dì Giang ơi!" Triệu Tuế Tuế chào Giang Diệp.
"Tuế Tuế đấy , gầy thế?" Giang Diệp thấy Triệu Tuế Tuế gầy hơn năm ngoái, liền lên tiếng.
"Con cao lên đấy ạ." Triệu Tuế Tuế , trong khu tập thể thấy cô chắc chắn ai cũng sẽ hỏi câu .
" là cao lên thật. Lâu gặp, Tuế Tuế phổng phao dáng thiếu nữ ." Giang Diệp Triệu Tuế Tuế, cô bé tràn đầy sức sống. Quân đội đúng là rèn luyện con , biến một cô bé đáng yêu, xinh xắn thành một thiếu nữ rạng rỡ như ánh mặt trời.
Triệu Tuế Tuế những que kem quen thuộc, ăn một hết hai que.
"Ăn từ từ thôi con, coi chừng viêm họng." Trần Tú Hòa thấy con gái định ăn thêm que thứ ba, vội vàng ngăn .
Triệu Tuế Tuế nghẹt mũi: "Ngày mai con ăn tiếp ạ."
Sau khi Triệu Tuế Tuế trở về, những học xa nhà cũng lượt trở về.
Năm nay, Triệu Quảng Thúc nghỉ phép, cả nhà đón Tết ở khu tập thể.
Hôm nay, Triệu Tuế Tuế cửa hàng mậu dịch mua xì dầu thì gặp Quan Tuyết. Quan Tuyết thấy Triệu Tuế Tuế, ngạc nhiên hỏi: "Sao gầy thế?"
"Xuống đơn vị huấn luyện, cho dù là 200 cân cũng gầy thành que củi." Triệu Tuế Tuế nhún vai. Trung đội tân binh 2 một béo ú, lúc đầu chạy bộ là thở hổn hển, đến lúc xuất ngũ huấn luyện thành công, chỉ còn hơn 100 cân một chút.
Mà béo thường tiềm năng giảm cân lớn, khi gầy xuống trông khá thư sinh.
"Cậu thật sự xuống đơn vị huấn luyện ?" Quan Tuyết khuôn mặt vẫn trắng trẻo của Triệu Tuế Tuế, hỏi.
"Ừ, tin hỏi Thủy Hoa với Nguyên Thịnh ." Triệu Tuế Tuế cảm thấy lúc mới xuống đơn vị da dẻ cô cũng đen một chút, nhưng đó trắng trẻo trở .
"Cậu chuyện thi Đại học Quân sự chứ?" Thành tích của Quan Tuyết năm nay còn hơn năm ngoái, cô tự tin sẽ thi đỗ Đại học Quốc gia.
"Ừm, dũng cảm. Mỗi đều lựa chọn của riêng , hy vọng sẽ hối hận." Triệu Tuế Tuế Quan Tuyết, cô hề tỏ vẻ hối hận, cũng nên gì hơn. Hai vốn thiết, chỉ chào hỏi xã giao vài câu đường ai nấy .
Nhìn theo bóng lưng Triệu Tuế Tuế, Quan Tuyết bỗng cảm thấy trong lòng nặng trĩu.
Triệu Tuế Tuế thấy loa phát thanh của khu tập thể thông báo gia đình cô bưu phẩm, liền đầu về.
Bưu phẩm gửi từ thành phố Bình Ninh, gửi là Trần Mãn Thương, của cô gửi tới.