Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 551
Cập nhật lúc: 2025-10-11 21:23:23
Lượt xem: 176
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cục trưởng phó cục trưởng?" Triệu Tuế Tuế thấy Chu Thiến Thiến rõ, Cục Lương thực là đơn vị nhiều nhắm đến.
Chu Thiến Thiến sờ quả cầu đen mũ Triệu Tuế Tuế," là chị em , đương nhiên là phó cục trưởng , hắc hắc."
Hai tới cổng trường, trở ngõ Cát Tường bắt đầu đun nước vặt lông vịt, ba Triệu Quảng Thúc rời 7 giờ tối.
"Ơ, vịt rừng các săn ở thế, tớ cũng mua vịt Bắc Kinh ." Nguyên Bưu xách một túi giấy dầu lớn, ước lượng.
Triệu Quảng Thúc ba con vịt hoang cắt tiết,"Hôm nay hầm một con, còn để dành mai ăn."
"Bố, hầm hai con ạ." Triệu Tuế Tuế vốn định hầm cả ba con, cô sống trong quân đội ba tháng, thức ăn trong đó nhiều dầu mỡ, huống hồ là khi nhiệm vụ.
"Được, ăn thì bảo hai con săn." Triệu Quảng Thúc cho con gái một chỗ khác vịt hoang lui tới.
Triệu Tuế Tuế lấy cuốn sổ mang theo bên ghi chép , tiện thể ghi chú thêm những nơi thể lên núi săn bắn.
Ăn uống no nê, Triệu Quảng Thúc dẫn con gái dạo tiêu thực trong ngõ Cát Tường.
Trời lạnh, chỉ những ai nhà vệ sinh mới ngoài, Triệu Tuế Tuế quấn chặt như cái bánh chưng, bố kể chuyện huấn luyện quân sự.
Triệu Quảng Thúc dừng xe Jeep, xoa đầu con gái,"Được , đến giờ , bố về đây."
Đưa mắt bố rời , Triệu Tuế Tuế cầu mong bố thành nhiệm vụ thuận lợi.
Khoảng thời gian đó, Triệu Tuế Tuế khỏi cửa, giường đất chơi bài, đ.á.n.h cờ với Chu Thiến Thiến và Vương Thủy Hoa.
"Cố lên, còn một tháng nữa là về nhà ." Triệu Lập Văn ở cửa sân động viên bốn đứa em sắp trở về đơn vị.
Vừa doanh trại, Triệu Tuế Tuế thấy sân tập, suy nghĩ một chút tới.
"Báo cáo!"
"Về đội ngũ."
Triệu Tuế Tuế huấn luyện viên Khương nổi cơn gì, nhưng cô quen theo, bởi vì nếu sẽ phạt.
"Triệu Tuế Tuế, khỏi hàng." Huấn luyện viên Khương đồng hồ, bắt đầu hạ lệnh.
Triệu Tuế Tuế thành thục nhận bảng điểm danh bắt đầu điểm danh, ngờ liên đội 3 đều mặt đông đủ, chắc là đợt huấn luyện sẽ nghỉ phép nên động lực hơn,"Báo cáo, tân binh liên đội 3 mặt 152/152 ."
Huấn luyện viên Khương xong, hừ lạnh một tiếng,"Toàn thể chú ý, sắp xếp hành lý, 20 phút tập hợp."
Vừa dứt lời, lập tức chạy về phía ký túc xá.
Triệu Tuế Tuế cứ tưởng ngày mai mới xuất phát huấn luyện, ngờ đêm khuya thế .
Trở sân tập, cô thấy thêm một đống thùng gỗ, huấn luyện viên Khương cũng một bộ đồ khác, áo mưa đen và giày cao su đen.
Chắc là trong thùng gỗ là áo mưa và giày.
Huấn luyện viên Khương kiểm tra đội ngũ, thấy ba lô của đều buộc gọn gàng, ông hài lòng gật đầu,"Mặc áo mưa, giày , mỗi lấy một cái xẻng hoặc cuốc."
Triệu Tuế Tuế là đầu tiên lên chọn, đừng thấy bây giờ cô đầy 13 tuổi, nhưng đây từng là một cô bé mũm mĩm, dù hiện tại gầy nhưng tay chân vẫn đầy đặn, thể giày cỡ 36 hoặc 37.
Chờ mặc đồ xong, huấn luyện viên Khương dẫn liên đội 3 rời khỏi doanh trại.
Triệu Tuế Tuế đầu hàng còn phát một chiếc đèn pin, cường độ ánh sáng lớn hơn nhiều so với loại bán thị trường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-551.html.]
Họ cứ theo huấn luyện viên Khương mà đích đến, bên cạnh và phía đội ngũ là các cán bộ phụ trách.
Ngay khi Triệu Tuế Tuế nghĩ rằng họ sẽ đến khi trời sáng, huấn luyện viên Khương đầu dừng một hang núi,"Nghỉ tại chỗ."
Hang núi chắc hẳn thường dùng để huấn luyện, Triệu Tuế Tuế chọn một góc xuống.
Triệu Lập Võ ôm một bó rơm rạ tới,"Tuế Tuế, dậy , lên rơm cho đỡ lạnh."
Triệu Tuế Tuế vịn tay Vương Thủy Hoa dậy, đợi trai trải rơm xong xuôi mới xuống. Bên trong hang động, đang qua , nhóm lửa ở khu vực giữa hang bằng cách xếp đá thành vòng tròn, đỉnh hang lỗ thông , Vương Thủy Hoa mang bình nước của đến gần đống lửa để hơ nóng.
"Anh, bây giờ là mấy giờ ?" Triệu Tuế Tuế nhắm mắt nghỉ ngơi, cô bao lâu, đôi giày mới cứng, may mà cô dán miếng dán chỗ dễ cọ xát.
Lúc huấn luyện đeo đồng hồ, đường , Triệu Tuế Tuế chỉ lo chú ý đến đôi giày mới, để ý đến thời gian.
Triệu Lập Võ về phía cán bộ phụ trách, Nguyên Thịnh đang hỏi giờ,"Chờ Nguyên Thịnh về, hỏi giờ đấy."
"Chuẩn xuất phát lúc 2 giờ sáng, ngủ nhanh ." Nguyên Thịnh , báo giờ cho dựa tường ngủ ngay lập tức.
Họ di chuyển liên tục, thỉnh thoảng trời rơi vài bông tuyết, nhưng lớn lắm, cộng thêm áo mưa che chắn nên dù tuyết rơi họ vẫn tiếp tục hành quân.
Rất nhanh đó, Triệu Tuế Tuế phát hiện họ vẫn quanh quẩn trong dãy núi ,"Thủy Hoa, thấy chúng đang lòng vòng ?"
"Hả?" Vương Thủy Hoa ngạc nhiên Triệu Tuế Tuế, thấy cô bạn gật đầu, liền ngẩng lên trời,"Chúng hãy nhớ kỹ ngọn núi , đỉnh một cây cổ thụ nhô lên."
Triệu Tuế Tuế gật đầu, lúc nghỉ ngơi, cô với trai về suy đoán của .
"Anh cũng nhận , tuy đường khác nhưng những ngọn núi đều nét gì đó quen quen." Triệu Lập Võ với em gái về một vài địa điểm đặc trưng mà đ.á.n.h dấu.
Lại một ngày trèo đèo lội suối, Triệu Tuế Tuế chắc chắn họ đang lòng vòng trong dãy núi , kiểu huấn luyện là gì, nhưng dù thì 23 ngày nữa là nghỉ phép .
Buổi trưa, họ dừng nấu cơm ngay tại chỗ.
Không Thẩm Tiểu Na tìm nấm ở , khi rửa sạch sẽ, cô định cho nồi cháo.
"Khoan , nấm gì đấy?" Triệu Tuế Tuế tinh mắt, thấy hành động của Thẩm Tiểu Na bèn lên tiếng ngăn cản.
"Nấm gan bò đấy, khó khăn lắm mới tìm ." Thẩm Tiểu Na đưa nấm tay cho Triệu Tuế Tuế xem.
Triệu Tuế Tuế cau mày những cây nấm trong tay Thẩm Tiểu Na, nghi ngờ hỏi: "Tháng 12 còn nấm gan bò ?"
Thẩm Tiểu Na thì ngẩn , đúng là đây tháng 12 cô từng thấy nấm gan bò bao giờ, lúc nãy vì quá vui mừng khi tìm nấm nên để ý đến tháng,"Vậy tớ cho nữa."
"Tớ loại nấm , ăn tê lưỡi đấy." Lưu Hồng Mai ôm một bó củi trở về, thấy Triệu Tuế Tuế và Thẩm Tiểu Na đang chuyện nồi cháo, bèn tới, thấy nấm trong tay Thẩm Tiểu Na liền lên tiếng.
"Sao ?" Thẩm Tiểu Na "nấm gan bò" trong tay, chúng trông chẳng khác gì loại cô từng thấy đây.
TBC
"Tớ ăn ." Lưu Hồng Mai liếc Thẩm Tiểu Na.
Triệu Tuế Tuế thấy dái tai Lưu Hồng Mai đỏ, bèn hỏi: "Lưu Hồng Mai, là Vân Nam ?"
Lưu Hồng Mai đang bẻ cành cây khựng , gật đầu,"Ừ."
"Bên đó nấm gì mà ăn thấy ảo giác đúng ?" Triệu Tuế Tuế tò mò Lưu Hồng Mai, ăn loại nấm đó thực sự thấy ảo giác .
"Có, luộc chín ăn ngon lắm, năm nay lên kinh đô học, tớ ăn ." Lưu Hồng Mai nấm vứt sang một bên, giá mà đó là nấm gan bò thật thì , lâu cô ăn nấm, thèm lắm .