Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 538
Cập nhật lúc: 2025-10-11 21:23:10
Lượt xem: 155
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cái , hôm nào tìm." Triệu Lập Văn gật đầu đồng ý, đồ đạc trong nhà chỉ là quần áo, chăn màn và lương thực, những thứ giá trị khác đều đặt trong gian của hai , ngay cả quỹ đen của em trai cũng tạm thời để giữ hộ.
Sau khi tường rào xây xong, Triệu Tuế Tuế liền xích đu trong sân, ngày mai về doanh trại, cô đến chiều mai luôn.
Nguyên Thịnh thì tràn đầy năng lượng, xem Vạn Lý Trường Thành, cứ kéo Triệu Lập Võ cửa: "Anh Tiểu Võ, cùng em , em lớn thế mà thấy Trường Thành bao giờ."
Triệu Lập Võ mè nheo đến mức còn cách nào khác, chỉ thể mặt nhăn mày nhó thu dọn đồ đạc.
"Thủy Hoa, cũng xem Vạn Lý Trường Thành đúng ? Đi cùng hai bọn họ ." Triệu Tuế Tuế thấy khát vọng trong mắt Vương Thủy Hoa, lên tiếng.
"Không , bây giờ tớ , chỉ ở nhà yên tĩnh sách." Vương Thủy Hoa lắc đầu, cô cùng Triệu Tuế Tuế.
"Đi , các bạn nữ trong trung đội cũng đấy." Triệu Tuế Tuế tiếp tục khuyên, cô thật sự động, trai và Nguyên Thịnh cùng, cô cũng yên tâm.
" , Thủy Hoa, Vạn Lý Trường Thành hùng vĩ." Tháng Chu Thiến Thiến hai , bây giờ đúng là nữa.
"Mình... Vậy cũng ." Vương Thủy Hoa lạc lõng, nhỡ lúc về doanh trại, các bạn nữ trong phòng đều thảo luận về Trường Thành, bản chen miệng thì , thế là dậy thu dọn đồ đạc, cùng Triệu Lập Võ và Nguyên Thịnh ngoài.
"Chơi vui nhé." Triệu Tuế Tuế tiễn ba Vương Thủy Hoa ở cửa sân, bóng lưng của Vương Thủy Hoa, cô thấy như một tên sở khanh bỏ rơi yêu: "Thiến Thiến, còn ?"
Chu Thiến Thiến cũng cảm thấy để Vương Thủy Hoa một cô gái một chút : "Hay là , chúng leo cao quá là , nếu Thủy Hoa leo, chúng ở chờ cô ."
Tại trạm xe buýt, Vương Thủy Hoa đang xem bảng chỉ dẫn thì bỗng nhiên ai vỗ vai, đầu thì thấy nụ tươi rói của Chu Thiến Thiến, trong lòng cô vui: "Sao thế?"
"Tớ và Tuế Tuế đột nhiên , bất ngờ ?" Chu Thiến Thiến đeo bình nước lên vai, hiệu cho Vương Thủy Hoa xe buýt sắp đến.
Chuyển hai tuyến xe buýt, cuối cùng cả nhóm cũng đến Vạn Lý Trường Thành.
Triệu Tuế Tuế nhớ mỗi đến đây, cô đều cần bộ, lúc đó cha bế thì là trai cõng, cô thật lập tức biến thành trẻ con, như thể cõng.
"Thần kỳ quá, hùng vĩ quá!" Vương Thủy Hoa Vạn Lý Trường Thành trải dài đến tận chân trời, so với trong sách vở khác biệt: "Hèn gì Trường Thành xây dựng lâu như ."
" là một công trình vĩ đại." Trong đầu Triệu Tuế Tuế chợt nghĩ đến chiều cao gần 2 mét của Tần Thủy Hoàng do đột biến gen , nếu ông thể nghĩ việc xây dựng một kỳ quan thế giới như .
Trước nhiều triều đại xây dựng và bảo vệ Vạn Lý Trường Thành, nhưng nhắc đến công trình , đều nghĩ ngay đến Tần Thủy Hoàng, quả nhiên đầu tiên một việc gì đó sẽ luôn nhớ đến.
Công trình vĩ đại như là kết tinh của bao thế hệ dân Trung Hoa.
"Cậu xem Nguyên Thịnh kìa, như khỉ con , chạy nhảy khắp nơi, lát về khi nào bắt Lập Võ cõng ?" Chu Thiến Thiến Nguyên Thịnh như đầu tiên cô đến đây,"Lần đầu tiên tớ đến cũng y như , lúc về chân còn là của nữa."
"Chắc là , cường độ huấn luyện ở trung đội chúng còn nặng hơn thế nhiều." Triệu Tuế Tuế lắc đầu, những hoạt động thể thao và huấn luyện chỉ là muỗi.
TBC
Lúc giống , chen chúc đông đúc, ba cô gái chậm rãi bước , cảm nhận làn gió ấm áp.
Triệu Lập Võ Nguyên Thịnh đang vui đùa phía , cảm thấy một đứa em trai như thật mất mặt.
"Tuế Tuế!" Trần Tiểu Miêu phía vẫy tay với Triệu Tuế Tuế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-538.html.]
"Bà Trần, bà ở đây?" Triệu Tuế Tuế bước đến gần, phát hiện chỉ một bà ở đây.
"Bà mang Khánh Dương đến Bắc Kinh thăm bố nó, nó còn nhỏ, lâu gặp bố cũng , nó Hạo Dương của cháu bế vệ sinh ." Trần Tiểu Miêu rõ mục đích đến đây, bà Triệu Tuế Tuế, đau lòng sờ sờ má cô: "Gầy , cháu mà thấy chắc xót lắm."
"Cháu khỏe lắm, huấn luyện thì nhất định sẽ gầy mà." Triệu Tuế Tuế xoay một vòng mặt Trần Tiểu Miêu, trông cô vẻ gầy , nhưng cân nặng những giảm mà còn tăng lên, bởi vì cơ bắp nặng hơn mỡ.
"Không rám nắng, ." Trần Tiểu Miêu làn da vẫn trắng trẻo của Triệu Tuế Tuế, bà thầm nghĩ bộ đội đúng là nuôi con gái, lúc thấy cháu trai lớn bế cháu trai nhỏ tới: "Hạo Dương, đây chụp cho bà và chị Tuế Tuế một tấm ảnh."
"Vâng." Lưu Hạo Dương đặt em trai xuống, cầm chiếc máy ảnh đeo cổ lên chụp cho hai một tấm, đó đưa máy ảnh cho Chu Thiến Thiến: "Chu Thiến Thiến, chụp cho với Tuế Tuế một tấm."
Chu Thiến Thiến nhận lấy máy ảnh, chụp cho Triệu Tuế Tuế và Lưu Hạo Dương một tấm.
"Chị Tuế Tuế, em cũng chụp với chị." Lưu Khánh Dương ôm lấy chân Triệu Tuế Tuế, dụi dụi .
Triệu Tuế Tuế nhóc đáng yêu đang bám chân , đúng là thể chống đỡ nổi sự đáng yêu , cô đang định cúi xuống bế bé lên thì Lưu Hạo Dương gọi.
"Khánh Dương, đây, bế chụp cùng." Lưu Hạo Dương gọi em trai, ba chụp chung một tấm.
Trần Tiểu Miêu nắm tay Lưu Khánh Dương, mỉm các cháu chụp ảnh, tuổi trẻ thật .
"Đến lúc đó rửa thêm hai bản cho Tuế Tuế, đến chỗ cô lấy nhé." Lưu Hạo Dương mở máy ảnh , phát hiện hết phim, tuyên bố kết thúc buổi chụp ảnh.
Chu Thiến Thiến chiếc máy ảnh trong tay Lưu Hạo Dương với vẻ thích thú, trong lòng âm thầm quyết định sẽ mua một chiếc giống .
Mãi đến khi mặt trời sắp lặn, mới lên đường trở về.
Trên đường về, Trần Tiểu Miêu mời đến nhà ăn cơm, nhưng Triệu Tuế Tuế từ chối.
Chưa đến mấy trai, chỉ riêng Triệu Tuế Tuế bây giờ cũng thể ăn ba cái bánh bao, tình trạng lẽ còn kéo dài, bởi vì cường độ huấn luyện quá lớn, ăn no thì thể tập luyện.
"Vậy , nhớ ghé chơi nhé. Khánh Dương, chào tạm biệt các chị con." Trần Tiểu Miêu cũng ép buộc, nếu chỉ Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ, lẽ bà còn thể cậy là lớn tuổi mà bắt hai đứa đến nhà.
"Tạm biệt các chị." Lưu Khánh Dương lời, vẫy tay chào.
"Tuế Tuế, cái cho nè, Khánh Dương thích ăn, ở nhà cũng ai ăn." Lưu Hạo Dương nhét một hộp sô-cô-la tay Triệu Tuế Tuế, sợ cô từ chối nên vội vàng bỏ .
"Sô-cô-la nhân rượu, còn là hàng nhập khẩu, chỉ ở cửa hàng mậu dịch quốc doanh mới bán." Chu Thiến Thiến hộp giấy trong tay Triệu Tuế Tuế, .
Triệu Tuế Tuế nhướn mày: "Sao ?"
"Phòng một cô nàng bánh bèo đến từ Thượng Hải, dùng hàng nhập khẩu, ngày nào cũng ăn mặc diêm dúa lộng lẫy, còn xịt nước hoa Chanel Coco Mademoiselle gì đó." Chu Thiến Thiến kể về cô bạn giàu trong phòng.
" là tiểu thư nhà giàu khác." Ban đầu Triệu Tuế Tuế cũng thích nước hoa, nhưng khi kể về nguồn gốc của nước hoa thì lập tức hết thích.
Cho đến tận ngày về doanh trại, Triệu Tuế Tuế bước chân khỏi cửa.
Sau khi ăn bữa tối thịnh soạn, nhóm Triệu Tuế Tuế chuẩn trở về doanh trại.