Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 535

Cập nhật lúc: 2025-10-11 21:23:07
Lượt xem: 158

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rời khỏi bưu điện, Triệu Tuế Tuế thở phào nhẹ nhõm, đầu Triệu Lập Văn: "Anh cả, khi nào nhà lắp điện thoại nhỉ?".

Không gặp mặt, tiếng cũng .

Triệu Lập Văn nhếch miệng: "Chưa ".

Triệu Tuế Tuế cũng , lúc lắp khi còn chẳng tiền để gọi, thôi .

"Tuế Tuế, vệ sinh." Vương Thủy Hoa ôm bụng từ lúc ở đầu ngõ, vẻ gấp.

" cũng ." Nguyên Thịnh chạy theo Vương Thủy Hoa.

"Hai nhớ đường về chứ?" Triệu Tuế Tuế gọi với theo.

"Nhớ!" Nguyên Thịnh phẩy tay, rẽ mất hút ở góc đường.

Ba em Triệu Tuế Tuế và Chu Thiến Thiến về đến cửa nhà thì thấy một đám các bác đang đuổi theo một con chim, chắc là chim cảnh của nhà ai sổng chuồng.

Mọi thở hổn hển, thấy đám thanh niên là Triệu Tuế Tuế, vội gọi nhờ giúp đỡ.

Triệu Tuế Tuế chỉ b.ắ.n chim chứ bắt, b.ắ.n thì chỉ cần một hòn đá là xong, nhưng như thế chim c.h.ế.t cũng thương nặng.

Thôi thì hàng xóm láng giềng nên giúp đỡ lẫn , cô liền nhập bọn cùng đuổi theo con chim.

Triệu Lập Võ chạy lấy đà leo lên tường, rón rén bước tới.

Mọi nín thở Triệu Lập Võ, mong tóm gọn con chim.

"Chíp chíp chíp."

Triệu Lập Võ tay nhanh như chớp, tóm gọn con chim trắng, đang định mừng rỡ thì chân trượt, loạng choạng suýt ngã khiến thót tim, vội giơ tay đỡ.

Vì căng thẳng nên vô tình nắm chặt tay, con chim kêu lên đau đớn, Triệu Lập Võ giật vội thả .

Con chim tự do, lập tức sải cánh bay .

nắm đau nên nó cũng chẳng bay cao .

Triệu Lập Võ thả chim xong cũng vững , thấy thế rượt theo con chim, đuổi nhanh là nó bay mất dạng.

"Anh xuống ." Triệu Tuế Tuế đuổi theo, cô sợ nhỡ con chim bực ị bậy lên đầu.

"Tiếc thật." Triệu Lập Võ chống tường nhảy xuống, nghĩ thầm đáng lẽ lúc nãy nên thả .

"Nhiều đuổi thế, chắc chắn bắt ." Triệu Tuế Tuế các cụ rượt theo con chim, thấy buồn thế nào.

Càng lúc càng nhiều nhập hội, cả đám chạy một cái khu tập thể.

"Ai, ai vỡ cái chậu hoa nhà thế ?" Một bà từ trong nhà , thấy cái chậu cảnh chăm bẵm kỹ lưỡng giờ vỡ tan, bà tức giận quát hỏi.

Mọi , đông thế , ai là ai, thế là chẳng ai gì.

"Sao, đập vỡ chậu định chuồn ? Không giải quyết cho , giờ cơm nào cũng sang nhà các đấy." Thấy im lặng, bà chống nạnh dọa.

Lúc Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ đến nơi thì thấy câu dọa giờ cơm sẽ sang nhà.

Giờ cơm mà sang nhà khác thì đích thị là ăn chực, thời buổi , ngay cả ở kinh đô cũng nhà nào cũng đủ ăn.

"Chuyện , ở cửa, xa cái chậu nhà bà lắm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-535.html.]

"Cũng , cũng xa."

"Không ..."

Mọi vội vàng thanh minh, ai cũng sợ vạ lây.

"Không tìm ai thì tất cả cùng đền, cái chậu của là đồ cổ sáng... giá trị lắm đấy." Bà chạy chặn cửa khu tập thể, cho ai .

Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ thấy bà chạy thì vội lùi , thoát .

"Đồ cổ cái gì, đồ cổ mà bà nỡ để ngoài đường ?" Bà Hai Long liếc xéo: "Không moi tiền đấy chứ?"

"Một cái chậu rách nát, bà là đồ cổ thì là đồ cổ ? Khinh thấy đồ cổ chắc." Ông Hai Quan cau mày, đồng tình .

"Đồ cổ mà dám để ngoài sân, sợ cuỗm ?"

Mọi thi , bà vẫn khăng khăng là đồ cổ gia truyền, đền cho ai .

Triệu Tuế Tuế Triệu Lập Văn và Chu Thiến Thiến, cả hai đều lắc đầu.

"Nói nhiều gì, báo công an cho xong, để họ đến xem cái chậu đồ cổ thật ." Ông Bảy Bạch lên tiếng, con chim sổng chuồng là chim mới của ông, mới mua về bao lâu, kịp quen chỗ ở thằng cháu nội lôi chơi để sổng.

"Chuyện ... chuyện nhỏ cần phiền đến công an , đưa 100 tệ coi như giải quyết riêng." Bà thấy thì chột , cái chậu là bà mua ở chợ đồ cũ, thì na ná đồ cổ chứ thực sản xuất giải phóng.

"Bà thế mà ? Cái chậu của bà cùng lắm là 5 hào, thế mà dám đòi 100 tệ, đây là lừa đảo." Ông Hai Quan bế con mèo, tức giận .

" đấy, 100 tệ với 5 hào, thổi phồng lên gấp 200 , hàng xóm láng giềng bao nhiêu năm, bà cũng câu đấy." Bà Hai Long nhặt mảnh vỡ lên xem khinh bỉ.

"Cái chậu , thấy ở chợ đồ cũ, ông chủ bán 5 hào, thấy đắt nên mua."

Triệu Tuế Tuế tranh cãi, thấy chẳng ho, định bỏ thì con chim trắng từ bay tới chỗ bà chậu vỡ.

TBC

Triệu Lập Võ thấy liền thủ thế, sẵn sàng bắt chim, con chim thấy nguy hiểm vội vàng lượn vòng .

Mọi trong sân phen nhốn nháo, nhưng ai dám manh động, sợ đụng cái gì là "đồ cổ".

Triệu Tuế Tuế ngoài cửa, cảnh tượng hỗn loạn bên trong, cô cảm giác con chim như thể trí khôn, cố tình trêu ngươi , chứ thực bay dễ như chơi.

"Ngốc, ngốc."

Đang yên lặng thì bỗng tiếng c.h.ử.i từ con chim cao, như kích động, càng quyết tâm bắt cho bằng .

"Hóa là vẹt ." Triệu Tuế Tuế sờ cằm, là giống gì.

Con vẹt thấy hung hăng quá, liền bay lên cao định chuồn, bỗng giăng lưới, nó đành hạ thấp độ cao.

Triệu Tuế Tuế thấy con vẹt bay về phía , liền nhanh tay chộp lấy.

Con vẹt ngờ bắt, há mồm định c.h.ử.i thì Triệu Tuế Tuế nhanh tay bịt mồm.

"Ha ha, cô Triệu giỏi thật." Ông Bảy Bạch chạy tới nhận con vẹt đuôi trắng, con ông bỏ cả đống tiền mua, may mà bay mất.

Triệu Tuế Tuế đưa con vẹt cho ông : "Chờ cháu ông hãy để nó chuyện."

"Hả? Ừ ừ." Ông Bảy Bạch ngẩn , nhớ con vẹt chỉ mỗi câu "ngốc, ngốc", liền gật đầu.

Vậy là màn rượt đuổi chim đến đây là kết thúc, giải tán.

 

Loading...