Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 527

Cập nhật lúc: 2025-10-11 21:22:59
Lượt xem: 179

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , Trần Tú Hòa dẫn các con cùng ông ngoại về đại đội Phúc Hưng.

Trần Trụ Tử trong lòng tin rằng sống bao lâu nữa, cũng chẳng còn để ý đến quy củ gì, cứ thế theo về đại đội Phúc Hưng.

Ông ngày nào cũng ở bên con trai, bây giờ ở bên con gái nhiều hơn, dù hai ngày nữa cũng ăn cỗ.

"Tú Hòa về đấy ."

"Ôi chao, ba sinh viên đại học cũng về ."

Triệu Tuế Tuế gật đầu suốt dọc đường, đây chính là lý do cô tổ chức tiệc.

Sau khi cất đồ xong, Trần Tú Hòa dẫn ba con đến nhà chính chào hỏi ông bà nội.

"Về , Tiểu Võ, Tuế Tuế, đây ông cho tiền mừng." Ông nội thấy các cháu mới đỗ đại học trở về, ngay cả hai đứa cháu trai yêu quý cũng còn thấy nữa.

"Cảm ơn ông ạ." Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ nhận tiền mừng tuổi, lời cảm ơn.

"Các cháu ngoan, lát nữa với ông, chào hỏi các cụ ." Ông nội vui vẻ .

Bà nội bên cạnh thấy Triệu Tuế Tuế cũng thi đỗ đại học, trong lòng liền tính toán, cháu gái nhà thứ ba kèm cặp cho hai đứa con của con trai út,"Tuế Tuế, cháu kể xem cháu học thế nào mà thi đỗ đại học, cho chị Tư , năm chị cũng thi."

Lần đầu tiên Triệu Tuế Tuế thấy bà nội chuyện với bằng giọng điệu dịu dàng như , chút quen,"Chuyện xem thành tích của Triệu... chị Tư thế nào ."

Năm kỳ thi đại học tạm dừng, cho Triệu Vi Vi cũng vô ích, nhưng Triệu Tuế Tuế vẫn nhận lấy bảng điểm của Triệu Vi Vi.

Không ngờ thành tích của Triệu Vi Vi cũng tệ, nếu bình thường đại học thành phố Bình Ninh chắc chắn sẽ đỗ, Triệu Tuế Tuế từng tìm hiểu qua điểm chuẩn của các trường đại học thành phố Bình Ninh,"Cứ giữ vững phong độ , đại học Bình Ninh chắc chắn đỗ."

"Thật ?" Triệu Vi Vi ngạc nhiên Triệu Tuế Tuế, cô trình độ của thi đậu đại học ở Kinh Đô, thể đại học trong thành phố cô cũng hài lòng.

"Điểm năm ngoái của chị đạt , điểm chuẩn năm nay vẫn , chắc cũng chênh lệch nhiều." Triệu Tuế Tuế ánh mắt tràn đầy hy vọng của Triệu Vi Vi, cụp mắt xuống, chị ơi, chị còn cơ hội nữa .

"Tuyệt quá!" Triệu Vi Vi reo lên.

Sau khi chào hỏi các cụ xong, Triệu Tuế Tuế trở về nhà bữa tối.

Trần Trụ Tử gấp kha khá vàng mã,"Thế nào, chứ, đến lúc đó các con cũng hóa cho bố..."

TBC

"Bố, bố ?" Trần Tú Hòa cảm thấy bố cô quá lo lắng , ngày nghĩ đêm mơ.

"Ừ ừ, bố nữa, còn một nửa, chúng cùng gấp cho Niên Niên." Trần Trụ Tử thấy con gái giận, tiếp nữa.

Trên núi Tiểu Ấn, Triệu Tuế Tuế chép một bản thông báo trúng tuyển của , ghi tên Triệu Niên Niên lên đó, châm lửa đốt.

Người nhà đều tin rằng nếu Triệu Niên Niên còn sống, chắc chắn cũng sẽ giống như Triệu Tuế Tuế.

Trần Tú Hòa đốt vàng mã kể lể những chuyện xảy trong thời gian cho con gái lớn .

Không hiểu Triệu Tuế Tuế nghĩ đến một câu: "Có sống mà như c.h.ế.t, c.h.ế.t mà vẫn sống mãi."

Triệu Niên Niên vẫn luôn nhà nhớ đến, đó cũng là một kiểu tồn tại.

Nếu gì bất ngờ xảy , lẽ cuối cùng còn nhớ đến Triệu Niên Niên chính là Triệu Tuế Tuế cô, dù hai cũng là chị em sinh đôi.

Mãi đến khi hoàng hôn buông xuống, Trần Tú Hòa mới ngừng trò chuyện với con gái: "Tạm biệt Niên Niên về thôi con."

Trên đường về nhà, họ gặp Triệu Trụ Tử đang xách một con gà rừng nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-527.html.]

"Tuế Tuế, em về lúc nào thế?" Triệu Trụ Tử chạy hỏi.

"Buổi trưa, một ?" Triệu Tuế Tuế xung quanh, thấy bạn bè của .

"Ừ, lên núi nhặt củi thì thấy con gà rừng , đuổi theo nó một mạch lên núi, a, cái gùi của , thôi nữa, đây." Triệu Trụ Tử kể chuyện vất vả lắm mới bắt con gà rừng, sực nhớ cái gùi của vẫn còn núi.

"Trời sắp tối , mai tìm ." Triệu Tuế Tuế gọi với theo bóng lưng Triệu Trụ Tử.

"Không , còn kịp." Triệu Trụ Tử đầu , tiếp tục chạy lên núi.

"Núi Lộc Minh ai cũng quen thuộc, cần lo cho ." Triệu Lập Võ xoay em gái, bảo cô tiếp tục về nhà.

Bữa tối ăn mì.

Ông ngoại ăn uống no nê, ghế dài ngoài sân ngắm trăng, nhúc nhích.

Triệu Tuế Tuế thấy ông ngoại yên lặng như , liền đưa tay lên thử thở, thấy ông vẫn thở, cô thở phào nhẹ nhõm.

Cũng trách cô tin giấc mơ, bản cô cũng xuyên đến đây, nên cô tin những chuyện thần bí.

Trần Tú Hòa thấy hành động của con gái út, trừng mắt lườm cô một cái, nhỏ giọng : "Đi tắm ."

Lúc Triệu Tuế Tuế tắm rửa xong , trong phòng cô một vị khách quý.

"Bảo Châu, đến bao giờ đấy?"

"Vừa đến thôi, chiều nay đấy?" Triệu Bảo Châu phe phẩy chiếc quạt, cố gắng cho tóc nhanh khô.

"Tớ lên núi Tiểu Ấn." Triệu Tuế Tuế lấy chiếc quạt mo của , tăng thêm sức gió cho Triệu Bảo Châu.

"Đi đốt vàng mã ?" Triệu Bảo Châu thường lên núi Tiểu Ấn để gì.

"Ừ." Triệu Tuế Tuế gật đầu,"Bảo Châu, nghiệp cấp hai định học tiếp lên cấp ba ?"

"Có chứ, tớ trúng tuyển ." Triệu Bảo Châu gật đầu.

"Ngày mai tớ và các trai săn, núi sâu." Triệu Tuế Tuế ngày mai Triệu Bảo Châu sẽ đến rủ cô chơi, nên với cô bạn là sáng mai cô nhà.

"Bầy sói ở núi sâu di chuyển , đó chỉ còn lợn rừng và hươu nai thôi." Triệu Bảo Châu kể chuyện tối qua Triệu Bạch Chính với ông nội cô.

"Lúc nào ?" Triệu Tuế Tuế còn đang định nhân dịp thăm Đại Hôi một chuyến.

"Mấy tháng nay , chú Bạch Chính tuần tra núi nhiều thấy tung tích bầy sói , chắc là chúng di chuyển nơi khác ." Triệu Bảo Châu cúi đầu, để Triệu Tuế Tuế quạt phía gáy cho .

"Cậu nhiều như , chẳng lẽ cũng núi sâu?" Triệu Tuế Tuế Triệu Bảo Châu sẽ vô duyên vô cớ chuyện .

"Hi hi, ?" Triệu Bảo Châu kéo kéo vạt áo của Triệu Tuế Tuế.

"Không , dù bầy sói thì vẫn còn lợn rừng, đưa nguy hiểm lắm." Triệu Tuế Tuế từ chối.

Võ công của ba em cô đều khá, nhưng mang theo Triệu Bảo Châu, lỡ xảy chuyện gì thì cô khó ăn với dì Tư lắm.

Triệu Bảo Châu còn định năn nỉ thêm, Triệu Tuế Tuế liền hất hàm về phía phòng cô, bên trong cô và dì Tư đang chuyện,"Muốn thì xin phép dì Tư , dì đồng ý tớ sẽ dẫn ."

"Hừ." Triệu Bảo Châu húc đầu bụng Triệu Tuế Tuế, gì nữa.

"Cậu chờ tớ mang lợn rừng về cho là ." Triệu Tuế Tuế lật tóc cho Triệu Bảo Châu, tiếp tục quạt cho cô bạn, bỗng nhiên cô một cái máy sấy tóc, ở Kinh Đô chắc là bán, nếu thì bảo cả cho một cái.

 

Loading...