Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 526
Cập nhật lúc: 2025-10-11 21:22:58
Lượt xem: 159
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm hôm , Trần Tú Hòa dẫn các con thăm ông ngoại.
Ông ngoại Trần đang ở trong sân quét chai nước ngọt, thấy con gái mang theo các cháu ngoại trở về, dụi dụi mắt, ngạc nhiên lên: "Lúc nào trở về ?"
"Tối hôm qua bọn con đến." Trần Tú Hòa theo cha trong phòng, chuyện bọn họ trở về quê là do ở quê giục về cỗ bàn.
"Thi đại học là chuyện lớn, nên trở về một chút, để cho thấy chúng tuổi cũng thể thi đỗ đại học." Ông ngoại Trần xoa đầu cháu gái.
"Quảng Thúc bảo trở về cũng nguyên nhân ." Trần Tú Hòa cũng kế hoạch bọn họ định lên núi săn lợn rừng thịt.
"Phiếu thịt cũng chuẩn một ít, trong nhà còn hai cân phiếu thịt, con mang về phòng khi cần." Ông ngoại Trần các cháu ngoại là tay săn cừ khôi, nhưng vẫn lo lắng đến lúc đó săn con mồi, nhỡ ăn chay thì khó coi quá.
"Cha, cần , bạn của Quảng Thúc cũng liên lạc , thịt vấn đề gì." Trần Tú Hòa cần phiếu thịt của cha, vả chậu Tụ Bảo còn thể ước nguyện.
Ba đứa nhỏ trong nhà đều ở kinh đô, Tụ Bảo Bồn đương nhiên cũng theo.
Khu tập thể dựa lưng nông trường, kho lương thực sẽ thiếu lương thực, cộng thêm hoa màu tự trồng cũng đủ ăn, cho nên cả nhà bàn bạc xong quyết định Tụ Bảo Bồn sẽ theo ba em lên kinh thành.
"Thật sự thiếu?" Ông ngoại Trần hỏi.
"Thật sự thiếu, chú Cố ở đó, chú việc ở xưởng chế biến thịt trong huyện." Triệu Lập Văn lên tiếng, ông ở đó, cho dù săn lợn rừng, cũng thể lấy từ trong gian trong vài phút.
"Tiểu Võ, Tuế Tuế, đây là lì xì ông ngoại cho, chúc mừng hai đứa thi đỗ đại học." Ông Trần mở tủ , lấy hai cái bao lì xì từ trong đó đưa cho Triệu Lập Võ và Triệu Tuế Tuế.
"Cảm ơn ông ngoại." Triệu Lập Võ và Triệu Tuế Tuế đồng thanh lời cảm ơn.
"Tốt , con sẽ nhàn hạ , một nhà ba đứa con đều giỏi giang." Ông ngoại Trần đầy mặt từ ái con gái và các cháu ngoại, ba đứa con đều tiền đồ như , con gái nửa đời cũng lo lắng, quá.
"Cha, cha còn nữa, các cháu đều ở đây, sợ chúng nó ." Trần Tú Hòa đưa tay lau nước mắt cho cha.
"Cha vui mừng, thấy cuộc sống của con lo lắng, cha cũng coi như là xứng đáng với con ." Ông Trần lau mắt, cảm thấy may mắn vì lúc chọn Triệu Quảng Thúc, khi đó vợ còn gả con gái cho cháu trai bên nhà bà , may mà lúc đó ông kiên trì lựa chọn Triệu Quảng Thúc, xem bây giờ ngày đến,"Gần đây cha mơ thấy con, sắp gặp bà ."
"Cha!" Trần Tú Hòa bảo cha đừng những lời may như .
"Ông ngoại!" Ba em Triệu Tuế Tuế cũng cho phép ông lời như .
"Cha sợ bây giờ sẽ còn cơ hội, nhân lúc hết những gì thể ." Ông ngoại vỗ vỗ tay con gái, bản ông cũng câu nệ nhiều như , sớm là tuổi mệnh trời, qua vài năm nữa là 60 tuổi, chỉ là thể sống đến lúc đó .
"Ông ngoại, ông bệnh ?" Triệu Tuế Tuế chơi với Lục Thiền lâu ngày, cũng một chút thuật xem bệnh, ông ngoại giống như là bệnh.
"Không bệnh, chỉ là mơ thấy bà ngoại con quá thường xuyên, con đưa ông bệnh viện kiểm tra, bác sĩ vấn đề gì, còn thể sống thêm vài năm nữa." Ông cụ Trần lo lắng con gái và cháu ngoại tin, mở ngăn tủ lấy tờ đơn bác sĩ khám bệnh ,"Nhìn xem, thật sự bệnh."
Trần Tú Hòa kỹ tờ đơn chẩn đoán của bác sĩ mới tin: "Bắt đầu từ khi nào ạ?"
"Sau khi cúng Thanh minh, Thanh Minh năm nay cũng về quê thắp hương cho con, vì mấy tháng nay mơ thấy bà ." Ông ngoại Trần cũng mặc kệ chuyện gì xảy , chuyện với con gái như thể dặn dò chuyện khi qua đời.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-526.html.]
Trần Tú Hòa chuyện với cha, một lúc lâu cũng thấy hai đứa cháu , bèn hỏi: "Vệ Dân và Vệ Đông ạ?"
"Vệ Đông đến xưởng đồ gỗ học việc, Vệ Dân chơi , nhưng đến giờ cơm sẽ về đúng giờ." Ông ngoại Trần cho con gái hướng của hai .
"Vệ Đông học nữa ?" Trần Tú Hòa hỏi.
"Nó học, tháng nghiệp cấp 2 là thẳng đến xưởng đồ gỗ học việc, từ từ cũng coi như là một công việc định." Ông ngoại Trần cũng cháu trai lớn tiếp tục học, nhất cũng thể thi đại học.
Không mong cầu đại học ở tận Kinh Đô, đại học thành phố Bình Ninh cũng , đáng tiếc Trần Vệ Đông chịu học hành, để mặc nó lang thang ngoài đường cũng , khi cả nhà bàn bạc để nó xưởng đồ gỗ học việc, dù Trần Vệ Đông cũng thích mày mò mấy thứ đồ gỗ, cộng thêm cha nó chỉ bảo, cũng thể nuôi sống bản .
Trần Tú Hòa nghĩ đến con trai út khi còn bé cũng thích học, may mà trai và em gái đốc thúc, nếu nhiều nhất cũng chỉ học hết cấp 3 bộ đội,"Hồi bé nên cho Vệ Đông và Tiểu Văn chơi với nhiều hơn, Tiểu Võ cũng thích học, bây giờ cũng thi đỗ đại học ."
"Bây giờ những điều cũng muộn , Vệ Dân thì thể bồi dưỡng thêm." Ông ngoại Trần cũng cảm thấy đáng tiếc, nhưng công nhân cũng gì .
Triệu Tuế Tuế và ông ngoại chuyện, chút buồn ngủ.
Lúc , trong sân truyền đến tiếng cãi vã của hai .
"Cô xem, cô lấy trộm ?"
"Cô linh tinh cái gì đấy, bằng chứng ?"
Trần Tú Hòa ngoài cửa sổ, nghi hoặc hỏi: "Chuyện gì ạ?"
"Haiz, con gái thứ hai nhà họ Lâm và em dâu cãi ." Ông cụ Trần thở dài, đây chính là bất tiện khi ở chung một sân,"Xưởng đồ gỗ sang năm sẽ phân nhà, chắc nhà họ Lâm sẽ chia một căn cho con trai lớn dọn ngoài."
Nhà họ Lâm tiền mua nhà, con trai lớn tuổi cũng lớn, chỉ thể cho con gái thứ hai chậm chạp gả chồng và con trai út ở chung một phòng, ở giữa ngăn bằng một tấm ván gỗ hai gian, phòng dọn con trai lớn nhà họ Lâm dùng phòng cưới, cho nên cô con gái thứ hai và em dâu vẫn luôn bất hòa, ba ngày hai bữa là thể cãi .
Triệu Tuế Tuế những lời chút chạnh lòng, còn lấy chồng mà phòng riêng, khó trách kiếp càng ngày càng nhiều cô gái tham gia đội ngũ mua nhà.
Nhà đẻ phòng riêng, nhà chồng cũng là ngoài, một căn nhà của riêng thật sự sẽ tự tin hơn, bởi vì mãi mãi một nơi thuộc về , hơn nữa là chỉ của riêng .
"Con đang nghĩ gì ?" Trần Tú Hòa cảm thấy tâm trạng con gái xuống dốc, liền hỏi.
"Chưa lấy chồng mà phòng ." Triệu Tuế Tuế bĩu môi vui .
Trần Tú Hòa đưa tay bịt miệng con gái,"Bĩu môi như thế thể treo chai nước tương đấy, yên tâm, trong nhà mãi mãi phòng của con, chỉ sợ con chịu về nhà."
"Mẹ!" Triệu Tuế Tuế nhào lòng , hốc mắt chút ướt át.
Trần Tú Hòa xoa đầu con gái, : "Sao trở nên mít ướt thế ?"
Triệu Tuế Tuế cọ cọ bụng , kiếp thật sự may mắn khi sinh từ đây.