Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 514
Cập nhật lúc: 2025-10-10 23:22:41
Lượt xem: 167
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
" đây." Triệu Tuế Tuế từ góc rẽ , vẫy tay với hai em Đỗ Chi Lan.
"Cậu... Cậu dám lén chuyện, thật là đạo đức, như !" Đỗ Chi Lan ngờ Triệu Tuế Tuế xuất hiện, lập tức lên án.
Triệu Tuế Tuế liếc mắt,"Con đường là nhà ? lén, một cách quang minh chính đại!"
Nghe lén cái tội danh cô gánh, đường là của chung, ai bảo hai họ chuyện đường.
"Cậu thấy gì?" Đỗ Chi Lan dừng , nơi thực sự là nhà, chỉ thể trừng mắt Triệu Tuế Tuế, cô bao nhiêu.
"Chỉ là cãi chúng , liền cáo trạng để trai mặt, kết quả trai sợ trai , ha ha." Triệu Tuế Tuế tóm tắt lời hai họ .
Đỗ Chi Lan xong mặt đỏ bừng, đẩy trai, mặt giúp .
Đỗ Chi Trúc còn lên tiếng, Tiểu Hôi chằm chằm khiến cứng ,"Cậu... Cậu dám nuôi sói trong khu tập thể !"
Triệu Tuế Tuế cạn lời: "Đây là ch.ó nghiệp vụ chính hiệu, ch.ó quân đội đang tại ngũ, giấy tờ hẳn hoi đấy!"
Được Triệu Tuế Tuế nhắc nhở, Đỗ Chi Trúc thấy vòng cổ Tiểu Hôi đeo bảng tên quân đội, nhất thời thừa nhận ánh mắt một con ch.ó dọa.
" , đừng bắt nạt bạn , nếu để phát hiện, sẽ bảo trai đ.á.n.h ." Triệu Tuế Tuế dắt Tiểu Hôi ngang qua hai em Đỗ Chi Lan, để một câu rời .
Đỗ Chi Lan bóng lưng Triệu Tuế Tuế rời , dậm chân, về phía trai,"Anh, cứ để Triệu Tuế Tuế như ?"
Đỗ Chi Trúc cũng dạy dỗ Triệu Tuế Tuế một chút, nhưng con ch.ó trong tay đồng ý,"Lần , đợi gặp cô một sẽ..."
"Vậy nhớ giữ lời đấy." Đỗ Chi Lan nuốt trôi cục tức , quyết định sẽ để ý Triệu Tuế Tuế, đợi cô một sẽ chặn .
Triệu Tuế Tuế dắt Tiểu Hôi đến sân bóng rổ, quả nhiên thấy trai đang chơi bóng cùng Nguyên Thịnh và mấy khác.
Còn đến gần ngửi thấy mùi mồ hôi đám con trai, Tiểu Hôi cũng ngửi thấy, xuống gốc cây chịu tiếp.
Triệu Tuế Tuế hiểu khứu giác của nó, ép buộc, xuống ghế đá chờ trai.
Tiểu Hôi thấy cô chủ tiếp, liền tới đặt đầu lên đùi cô.
Triệu Tuế Tuế để Tiểu Hôi dựa , xoa đầu nó nghĩ sinh nhật Tiểu Hôi lẽ là thời gian thương, bây giờ nó là một chú ch.ó hai tuổi .
"Oa oa oa."
Triệu Tuế Tuế tiếng trẻ con thu hút, sang thấy đứa bé trong lòng Trương Tiểu Thảo đang nức nở về phía .
Trương Tiểu Thảo dỗ thế nào cũng , theo ánh mắt con trai mới hiểu thằng bé sợ chó,"Tuế Tuế, con ch.ó của cháu dọa Phi Vũ nhà cô ."
Triệu Tuế Tuế còn cách nào khác, đành dẫn Tiểu Hôi rời . Vốn dĩ một một ch.ó đang yên , đáng tiếc em bé sợ chó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-514.html.]
Trương Tiểu Thảo bóng lưng Triệu Tuế Tuế, thầm nghĩ, thể nuôi một con ch.ó lớn như , chứng tỏ nhà thiếu lương thực, nếu cưới Triệu Tuế Tuế về con dâu, nhà cô sẽ cho thêm lương thực, bà thấy rõ, năm nào Triệu Tuế Tuế cũng quần áo mới, lúc mới đến khu tập thể trắng trẻo đáng yêu, càng nghĩ càng thấy Triệu Tuế Tuế là một cô con dâu , chuyện tính toán kỹ lưỡng.
"Mẹ, con ăn kẹo." Thấy dỗ dành nữa, Trương Phi Vũ cũng nín .
"Ăn kẹo? Được, để xem nhà còn kẹo , nếu chúng cửa hàng bách hóa." Trương Tiểu Thảo nghĩ đến Trần Tú Hòa ở tiệm may, định qua đó thăm dò, nhưng cũng hỏi ý kiến con trai .
Bên tiệm may, Trần Tú Hòa vá xong một chiếc áo,"Nhìn xem, khác gì lúc hỏng ?"
An Hân cầm chiếc áo tay, vốn dĩ cô định "cho" em dâu mặc, thật chiếc áo mới là do chồng cố tình giặt hỏng, bà cô mặc áo vá, đúng là tính toán kỹ lưỡng," là khác gì lúc , cảm ơn chị nhé."
"Không gì, cảm ơn cô ủng hộ." Trần Tú Hòa , vá áo nhanh hơn nhiều so với may áo mới.
An Hân thử áo, gật đầu, cởi trả tiền, đó vội rời , bắt đầu kể chuyện nhà , nào là chồng giữ đồ ăn, cất kỹ, nếu sẽ bà "ăn hết".
Trần Tú Hòa thu tiền xong, lấy sổ sách ghi chép, mỗi đồng của tiệm may đều ghi chép cẩn thận, nếu cuối tháng thể quyết toán, chỉ thể lấy tiền lãi bù , còn mới chia lương.
"Mẹ chồng cô thiên vị em chồng, quan hệ giữa chồng cô và chú thế nào?" Trần Tú Hòa đồng cảm với An Hân, chồng cô - bà Triệu cũng là thiên vị con trai cả và con trai út, hai con trai ở giữa như con .
Nếu bố chồng cô yêu thương con trai cả, Trần Tú Hòa thật sự hoài nghi chồng là con nuôi.
"Cũng bình thường, mặn mà gì, bình thường cũng liên lạc, coi như họ hàng xa." An Hân gấp áo , cô cũng xót chồng chồng đối xử bất công, nhưng , cô cũng thể mặc kệ.
"Lần cô bảo áo khoác cho chồng cô thấy bà mặc?" Trần Tú Hòa hỏi.
"Nói đến chuyện tức, bà gửi cho con dâu út ." An Hân hừ lạnh, thích mặc đồ mới thì cô cũng cần nữa.
Không An Hân mà ngay cả Trần Tú Hòa cũng thấy tức, chẳng lẽ bà lão con trai út bỏ bùa mê t.h.u.ố.c lú ?
Ít nhất chồng cô đưa vải cho ông bà Triệu, ông bà đều dùng cho bản hơn một nửa, trong nhà còn Dư Giai Giai, nếu ông bà quá mức thiên vị con cả, chắc chắn Dư Giai Giai sẽ đồng ý, cứ để con cả và con thứ tư kiềm chế lẫn là .
"Ai , bây giờ vợ chồng đang tính đưa em trai út từ Tây Bắc về, như thể gửi chồng sang đó, mỗi tháng cho tiền dưỡng lão là ." An Hân xua tay, nếu là cô, dù mang tiếng bất hiếu cũng gửi chồng .
TBC
"Chuyện thế nào?" Trần Tú Hòa tò mò, nhỏ giọng hỏi.
"Cách nhanh nhất là bỏ công việc ở Tây Bắc, mua hai công việc ở quê cho vợ chồng em trai út." An Hân thở dài, em trai út đồng ý , nhưng tiền mua công việc do vợ chồng cô chi một nửa, hiện tại đang thương lượng.
"Công việc ở Tây Bắc bán ? Lại còn bắt các cô chi tiền mua việc?" Trần Tú Hòa thấy em trai chồng An Hân quá đáng thật sự.
"Bán , nhưng giá công việc ở Tây Bắc thấp, bán cũng đủ tiền mua việc ở quê." An Hân thấy mệt mỏi, lúc cô kết hôn với chồng là vì cuộc sống vui vẻ, hai đứa cháu ai chăm sóc, cô liền kết hôn, quên mất nhà chồng một bà chồng thiên vị.
"Cứ thế , em họ thành thận thù mất." Trần Tú Hòa hiểu bà Triệu nghĩ gì, chẳng cha yêu thương con cái thì lo lắng cho tương lai xa xôi , bà như chỉ khiến tình cảm em rạn nứt, đợi bà mất , hai em chắc chắn sẽ còn qua nữa.
"Mẹ chồng khỏe lắm." An Hân hiểu ý Trần Tú Hòa, nhưng lẽ cô chịu đựng bà dài dài.