Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 511
Cập nhật lúc: 2025-10-10 23:22:38
Lượt xem: 176
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn bồ câu sữa nướng thơm ngào ngạt, Triệu Lập Võ liên tục cửa sân, trong lòng thắc mắc cha vẫn trở về.
Triệu Quảng Thúc chậm rãi dắt Tiểu Hôi về nhà, ông bế nó nhưng Tiểu Hôi đồng ý, nhất quyết tự .
Triệu Tuế Tuế xích đu, mí mắt giật liên hồi, là điềm báo may mắn xui xẻo đây?
Tiểu Hôi ngửi thấy mùi quen thuộc, bước chân nhanh hơn hẳn.
Triệu Tuế Tuế đang bực bội sửa tai , bất ngờ một con ch.ó lớn nhào tới. Cô sợ hãi giơ tay định đ.á.n.h nhưng may mà ánh sáng trong sân khá , cô nhận Tiểu Hôi. Triệu Tuế Tuế ôm chầm lấy nó, vuốt ve : "Tiểu Hôi, cuối cùng cũng về , tớ nhớ c.h.ế.t, đói bụng ?".
Tiểu Hôi vui mừng vẫy đuôi với Triệu Tuế Tuế, còn gật đầu như một đứa trẻ.
"Woa, một chuyến mà thông minh ?". Triệu Tuế Tuế vuốt đầu Tiểu Hôi dậy lấy thịt khô cho nó.
"Cho ". Triệu Lập Võ đưa một miếng thịt khô, dáng vẻ của Tiểu Hôi lúc dáng một chú chó.
Tiểu Hôi kiêu ngạo ngẩng đầu, trong lòng tuy ăn nhưng vẫn đợi "con sen" đút cho mới chịu.
Triệu Tuế Tuế Tiểu Hôi vẫn kiêu ngạo như ngày nào: "Tiểu Hôi, đây là thịt khô đây thích nhất mà, giờ thích nữa ?".
Chẳng lẽ ở quân đội ăn thịt rồng nên chê thịt khô nhà cô?
Thấy "con sen" mãi chịu đút cho, Tiểu Hôi chìa chân hiệu cho Triệu Tuế Tuế.
Triệu Tuế Tuế theo ánh mắt của Tiểu Hôi, thử cầm lấy miếng thịt khô trong tay trai.
Vừa thấy miếng thịt trong tay Triệu Tuế Tuế, Tiểu Hôi lập tức ngoạm lấy, nhai ngấu nghiến. Ăn xong, nó tiếp tục há miệng chờ.
Lúc Triệu Tuế Tuế mới hiểu, hóa là cô đút cho mới chịu ăn. Không hiểu cô thấy vui vui trong lòng.
Triệu Quảng Thúc đặt hành lý của Tiểu Hôi xuống. Bên trong là thức ăn và t.h.u.ố.c mà quân đội đặc biệt chuẩn .
"Thuốc? Tiểu Hôi cha?". Triệu Lập Văn thấy lọ t.h.u.ố.c liền hỏi.
"Nó tổn thương nội tạng, nếu điều trị thì xuất ngũ". Triệu Quảng Thúc kể chuyện Tiểu Hôi thương khi nhiệm vụ.
Nghe , Triệu Tuế Tuế vội vàng lấy đèn pin kiểm tra Tiểu Hôi nhưng thấy vết thương nào: "Bị thương chỗ nào mà nghiêm trọng đến mức xuất ngũ cha?".
"Không vết thương ngoài da, hiện tại đang điều trị bảo tồn. Chỉ cần vận động mạnh thì cũng như ch.ó bình thường thôi". Triệu Quảng Thúc giải thích kết luận của bác sĩ thú y cho .
"Cậu đau Tiểu Hôi? Chắc là đau lắm". Triệu Tuế Tuế ôm Tiểu Hôi, xoa lưng cho nó.
Triệu Tuế Tuế việc xuất ngũ của ch.ó quân đội do cô quyết định. Cô chỉ thể đợi khi Tiểu Hôi xuất ngũ thì xin nhận nuôi.
Triệu Tuế Tuế chơi với Tiểu Hôi một lát lấy bát ăn ngày của nó, đổ cháo và thức ăn dinh dưỡng mà quân đội phát : "Ăn ".
Tiểu Hôi cọ cọ chân Triệu Tuế Tuế bắt đầu ăn.
"Hôm nay Hoa Lương Sơn ?". Triệu Quảng Thúc thấy món chim bồ câu nướng bàn liền hỏi.
Triệu Lập Võ gật đầu, kể chuyện săn ở Hoa Lương Sơn cho cha : "Trong rừng thông núi nhiều chim bồ câu, chúng con săn 16 con ạ".
"Cha, Tiểu Hôi ăn chim bồ câu nướng ạ?". Triệu Tuế Tuế chia cho Tiểu Hôi một con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-511.html.]
"Tốt nhất là nên. Hiện tại nó vẫn đang uống thuốc, ăn nhạt một chút, thịt khô cũng nên hạn chế". Triệu Quảng Thúc nhắc nhở con gái.
TBC
"Vâng ạ". Triệu Tuế Tuế gạt đầu Tiểu Hôi đang thò xuống gầm bàn, bắt nó ăn cho hết bát thức ăn dinh dưỡng.
Tối đó, Tiểu Hôi vẫn ngủ ở chỗ cũ ngày bé. May mà đây cái ổ khá to, nếu e là Tiểu Hôi ngủ đống ngô mất.
Sáng sớm hôm , Triệu Tuế Tuế thấy Tiểu Hôi chạy theo cô ngoài. Nhớ tới việc nó vận động mạnh, cô bèn buộc nó gốc cây lê: "Ngoan ngoãn ở đây đợi, lát nữa tớ về".
Kết quả là lúc Triệu Tuế Tuế về thì thấy Tiểu Hôi và Diệu Diệu nhà bên cạnh đang "cãi chí chóe".
"Chị Tuế Tuế, chị về ! Tiểu Hôi hư quá, nó bắt nạt Diệu Diệu". Lục Thiền ôm Diệu Diệu kể tội Tiểu Hôi. Nếu sợi dây thì chắc Diệu Diệu Tiểu Hôi bắt nạt đến c.h.ế.t .
Triệu Tuế Tuế Diệu Diệu trong lòng Lục Thiền vẫn đang kêu meo meo, sang hỏi Tiểu Hôi: "Cậu bắt nạt Diệu Diệu thế nào?".
Tiểu Hôi "gâu gâu" kêu, Triệu Tuế Tuế hiểu.
Trần Tú Hòa bưng một bát cháo từ trong bếp , thấy cảnh tượng mắt liền lên tiếng: "Diệu Diệu hiểu chạy sang đây cãi với Tiểu Hôi. Kết quả là nó đối thủ, may mà Tiểu Hôi đang trói".
Diệu Diệu vốn là một con mèo lười, ít khi khỏi nhà Lục Thiền. Tại hôm nay nó chạy sang đây? Hay là do tranh giành lãnh thổ?
Nghĩ tới việc tranh giành lãnh thổ, Triệu Tuế Tuế liền liên tưởng tới nước tiểu. Động vật thường đ.á.n.h dấu lãnh thổ bằng nước tiểu và phân.
Cô dọc theo hàng rào, quả nhiên phát hiện một vũng nước tiểu khô trong góc vườn. Nhìn là ngay "thủ phạm" là Tiểu Hôi.
"Tiểu Hôi, vệ sinh? Những gì tớ dạy quên hết ?". Triệu Tuế Tuế xuống, dạy dỗ Tiểu Hôi, quên mất là chính buộc nó gốc cây.
Bị mắng, Tiểu Hôi ủy khuất kêu "ư ử", giải thích. Trước đây nó thể nhịn, nhưng thương thì nhịn nữa.
Nhìn Tiểu Hôi ủy khuất, Triệu Tuế Tuế nhớ tới vết thương của nó, lập tức so đo chuyện nó tè bậy nữa: "Lần chú ý nhé. Nếu nhịn thì tè ở gốc cây cũng , đừng tè hàng rào".
Tiểu Hôi cảm thấy "con sen" đang đổ cho , bèn há miệng c.ắ.n sợi dây đang trói.
Mặt Triệu Tuế Tuế đỏ bừng, đúng là tại cô."Được , là của tớ, tớ xin . Diệu Diệu, xin nhé, là của tớ".
Lục Thiền giơ chân của Diệu Diệu lên vẫy vẫy: "Diệu Diệu ".
Cuộc chiến giữa ch.ó và mèo kết thúc bằng lời xin của Triệu Tuế Tuế.
Triệu Tuế Tuế chợt nhớ điều gì đó: "Tiểu Hôi, gọi bà ngoại cởi dây cho?".
Trần Tú Hòa thấy cháu gái bảo Tiểu Hôi gọi là bà ngoại, mí mắt giật liên hồi: "Vừa nãy bà mua bánh quẩy, lúc về thì thấy một một ch.ó đ.á.n.h chí chóe ".
Haizz, chung là của Triệu Tuế Tuế.
Ăn sáng xong, Triệu Tuế Tuế dắt Tiểu Hôi dạo. Để tránh nó chạy lung tung, cô đeo xích cho nó.
Trùng hợp là An Hân cũng đang dắt cún cưng dạo.
"Tuế Tuế, con ch.ó ở ? To quá!". An Hân bế chú ch.ó Nhạc Lạc đang run rẩy lên.
"Nó là Tiểu Hôi, tớ nhặt cách đây hai năm. Hiện tại là ch.ó quân đội đang trong thời gian phục vụ". Triệu Tuế Tuế giới thiệu Tiểu Hôi cho An Hân. Không ngờ Tiểu Hôi còn sủa mà dọa Nhạc Lạc sợ đến mức dám bước .
An Hân ngờ Tiểu Hôi là ch.ó quân đội, đành bế Nhạc Lạc về. Cô ngoài là để dắt ch.ó dạo, chứ bế ch.ó dạo.