Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 505

Cập nhật lúc: 2025-10-10 23:22:32
Lượt xem: 145

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thảo nguyên?" Triệu Tuế Tuế lập tức nghĩ đến tỉnh thảo nguyên rộng lớn đối diện Hưng An Lĩnh.

" , chính là bên đó, con đường mới sửa chữa thể , tiện thể đến thăm đồng đội cũ của bố, sữa bột hồi bé con uống chính là do chú gửi đấy." Triệu Quảng Thúc cô con gái út, kể nguồn gốc sữa bột mà con gái uống suốt ba năm.

Triệu Lập Võ đến thảo nguyên, vẻ mặt hưng phấn bố : "Vậy chúng thể cưỡi ngựa ạ?"

"Cũng , đến lúc đó để chú Lôi dạy cho hai đứa." Triệu Quảng Thúc gật đầu.

TBC

Trần Tú Hòa thấy con trai út và con gái út đều hào hứng, cũng lời ngăn cản,"Kỳ nghỉ bao nhiêu ngày?"

"Không nhiều, chỉ năm ngày." Triệu Quảng Thúc cho kỳ nghỉ nghỉ phép về quê, đến Tết vẫn thể về nhà.

Chờ đến ngày thứ hai, khi Triệu Lập Văn từ kinh đô trở về, cả nhà họ lên đường, trời còn sáng xuất phát, nếu may mắn thì thể đến nơi lúc chạng vạng.

Triệu Lập Võ cả đang ở ghế lái, vẻ mặt ngưỡng mộ thôi.

"Được , về sẽ dạy cho." Bị em trai chằm chằm, Triệu Lập Văn cũng giấu nghề nữa.

Mục đích đạt , Triệu Lập Võ vui vẻ ghé cửa sổ xe ngắm phong cảnh, thật cũng gì đặc biệt, chỉ là rừng cây cỏ xanh mướt, nhưng cả nhà cùng ngoài như thế cũng thật hiếm .

Vượt qua Hưng An Lĩnh, bọn họ đến với thảo nguyên rộng lớn bát ngát.

Triệu Quảng Thúc và con trai lớn đổi chỗ, lái xe thảo nguyên đường.

Triệu Tuế Tuế cầm bản đồ tay, nhưng cô hiểu gì cả, dáng vẻ đầy tự tin của bố, cô cách nào mà ông thể nhận đường .

Rất nhanh, xe dừng bên một hồ nước.

"Chúng ở đây chờ, nếu thấy ai thì ngày mai tiếp." Triệu Quảng Thúc xuống xe, thông báo lịch trình.

Triệu Lập Võ giao nhiệm vụ lấy nước, ném một viên lọc nước màu trắng xô, viên t.h.u.ố.c sủi bọt từ từ tan cho đến khi biến mất, đó xách xô nước về.

Ăn tối xong, Triệu Quảng Thúc nghiên cứu bản đồ.

Đột nhiên tiếng ngựa hí vang lên, Triệu Tuế Tuế về phía phát âm thanh.

Rất nhanh, một đàn ông mặc trang phục dân tộc thảo nguyên xuất hiện mắt.

Người đàn ông đó nhảy xuống ngựa, lao đến ôm chầm lấy Triệu Quảng Thúc.

Triệu Tuế Tuế sang, đúng là trong quân ngũ thì khắp nơi đều bạn bè.

Triệu Quảng Thúc và Lôi Kính chào hỏi vài câu, lượt giới thiệu nhà với ông.

"Cháu chào chú Lôi." Ba em Triệu Tuế Tuế đồng thanh chào hỏi.

Tên tiếng Mông Cổ của Lôi Kính quá dài, khi ngoài ông đều dùng tên tiếng Hán.

"Chào các cháu." Lôi Kính xua tay, ngờ ba đứa con của Triệu Quảng Thúc đều tài giỏi như , nhất thời xúc động một câu tiếng Mông Cổ khiến mặt đều hiểu.

Triệu Quảng Thúc : "Chú Lôi đang khen các con đấy."

Sau khi hai bên gặp gỡ, họ quyết định cắm trại ngay tại chỗ.

Triệu Tuế Tuế đầu tiên ở trong lều Mông Cổ, Lôi Kính dựng chuồng ngựa và lều xong thì cùng Triệu Quảng Thúc cưỡi ngựa rời , chắc là cả hai sẽ chuyện thâu đêm.

Trần Tú Hòa từ xa thấy chồng và Lôi Kính đang hút thuốc, bà khẽ hừ lạnh một tiếng, dẫn con gái út rửa mặt.

Lần Lôi Kính mang theo hơn ba mươi con ngựa, chăn thả ở bên ngoài ba ngày, cả ngày ở thảo nguyên chờ Triệu Quảng Thúc đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-505.html.]

Triệu Lập Võ những con ngựa nhốt trong vòng, cưỡi thử một .

"Nhìn gì nữa hả con?" Trần Tú Hòa gọi con trai lều,"Trời tối , ngủ , dưỡng sức mai chơi gì thì chơi."

Triệu Tuế Tuế cũng mong chờ những hoạt động ngày mai, đồng hồ sinh học hình thành một thời gian dài khiến cô hề cảm thấy khó ngủ dù đổi môi trường.

Ngày hôm , Triệu Tuế Tuế đ.á.n.h thức.

"Tuế Tuế, dậy mau lên, mặt trời sắp mọc !" Triệu Lập Võ lay vai em gái, giục cô mau dậy.

Triệu Tuế Tuế nhắm mắt,"Rồi ."

Triệu Lập Võ mở mí mắt em gái, tiếp tục gọi,"Không dậy nữa thì gọi nữa , để em ngủ tự nhiên tỉnh đấy."

"Ưm, em dậy." Triệu Tuế Tuế mở mắt , bên ngoài vẫn tối đen như mực,"Sao tối thế , chắc chắn là đến sáng nhỉ?"

Triệu Lập Võ trừng mắt em gái,"Trước khi mặt trời mọc trời còn sáng, tối thì là gì?"

"Ờ ờ." Não Triệu Tuế Tuế hoạt động chậm chạp, lúc cô mới nhận hỏi một câu ngớ ngẩn.

"Nhanh lên, chú Lôi nửa tiếng nữa mặt trời mọc." Triệu Lập Võ đặt quần áo của em gái lên tay cô, xoay rời khỏi lều.

Triệu Tuế Tuế quần áo xong liền khỏi lều, trong khu cắm trại đều việc để .

Triệu Lập Văn đang bồi dưỡng tình cảm với một con ngựa, đợi lát nữa trời sáng sẽ dùng con ngựa để luyện tập.

"Còn ngây đó gì, mau đ.á.n.h răng rửa mặt." Triệu Quảng Thúc vén tóc mái dựng của con gái xuống, giục cô hồ rửa mặt.

Ăn sáng xong, Triệu Tuế Tuế chờ mặt trời mọc.

Ban đầu, Triệu Tuế Tuế định đến sườn núi phía ngắm bình minh, nhưng Lôi Kính khuyên cô: "Sườn núi thảo nguyên nhiều, leo lên một ngọn núi sẽ thấy ngọn núi phía còn cao hơn, chúng ở đây đợi ánh mặt trời chiếu đến là , cháu rằng thảo nguyên là vô tận."

Nghe Lôi Kính xong, Triệu Tuế Tuế còn leo núi nữa, ở thảo nguyên, bộ cả đời cũng hết.

Xung quanh yên tĩnh, nếu thỉnh thoảng tiếng ngựa thở phì phò nhắc nhở Triệu Tuế Tuế, cô còn tưởng đang ở một trong bóng tối.

Rất nhanh, phía chân trời lóe lên tia sáng le lói, dần dần chiếu sáng bầu trời tối đen, soi sáng cả thảo nguyên xanh mướt.

Trong lòng Triệu Tuế Tuế dâng lên một niềm xúc động khó tả, cô dang rộng vòng tay chào đón bình minh, đón nhận những tia nắng ban mai đầu tiên.

Triệu Quảng Thúc mỉm , cô con gái út chạy reo hò, ông cảm thấy quyết định nghỉ phép đến thảo nguyên là vô cùng đúng đắn.

"Con gái nhà thật là linh khí, gả cho con trai ?" Lôi Kính cô bé đang chạy nhảy vui đùa phía , nửa đùa nửa thật .

Triệu Quảng Thúc liếc Lôi Kính, gì, Lôi Kính còn tưởng ông đồng ý, ngờ Triệu Quảng Thúc đ.ấ.m cho ông một cú để thể hiện sự từ chối.

Trần Tú Hòa hiếm khi thấy chồng trẻ con như , bà để ý đến hai đàn ông trung niên đang so tài nữa, lều lấy quần áo từ hôm qua .

Triệu Tuế Tuế chạy xa, khi cả bầu trời sáng bừng, cô mới trở .

Triệu Quảng Thúc cho Lôi Kính một trận trò, đó mới chỗ con gái,"Mặt trời mọc ?"

"Dạ ạ." Triệu Tuế Tuế gật đầu lia lịa, cô cảm thấy vui vẻ, trong lòng thoải mái vô cùng.

"Ngày mai bố dẫn con cưỡi ngựa đuổi theo ánh mặt trời, con ?" Triệu Quảng Thúc đưa tay chỉnh tóc mái gió thổi bay tứ tung của con gái, tóc mái tuy nhưng khó chăm sóc, chỉ cần cẩn thận là kiểu tóc sẽ rối tung lên.

"Đuổi theo ánh mặt trời là gì ạ?" Triệu Tuế Tuế đại khái cũng hiểu, nhưng vẫn hỏi.

Triệu Quảng Thúc còn kịp trả lời, Lôi Kính chen : "Chính là đuổi theo ranh giới sáng tối."

 

Loading...