Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 468

Cập nhật lúc: 2025-10-09 23:26:32
Lượt xem: 160

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên bệnh viện, Lưu Vĩ chiếc đùi gà lớn trong bát, hai mắt mở to: "Cái ... Không nhầm chứ?"

"Không nhầm , cho đấy, ăn nhanh ." Triệu Lập Võ lắc lắc chiếc phích nước tủ đầu giường Lưu Vĩ, sang bạn: " lấy nước nóng đây."

Sau khi Triệu Lập Võ rời , Phương Ca giường bên cạnh Lưu Vĩ bắt đầu ghen tị: "Cậu may mắn thật đấy, cho c.ắ.n một miếng ."

"Không cho , đây là đoàn trưởng cho ." Lưu Vĩ sang Phương Ca cũng đang treo chân, ranh mãnh, nếu chân Phương Ca treo, chắc chắn bạn sẽ nhào tới cướp mất.

Phương Ca cũng hành động bất tiện, đành ngửi mùi canh gà mà húp cháo. Cháo thịt tuy ngon nhưng vẫn kém xa mùi vị hấp dẫn của canh gà.

"Này, cho một nửa." Lưu Vĩ dùng đũa gắp nửa chiếc đùi gà bát Phương Ca. Ai bảo hai là bạn cùng phòng chứ.

TBC

Phương Ca nuốt nước miếng, nhận lấy c.ắ.n một miếng lớn. Ngon tuyệt!

Lưu Vĩ húp canh gà, phát hiện bên trong còn một lát nhân sâm, bỗng chốc cảm động vô cùng. Đây là đầu tiên ăn nhân sâm, chỉ mới thấy qua.

"Sao thế, ăn một nửa đùi gà của mà cũng ?" Phương Ca thấy bộ dạng của Lưu Vĩ, bực bội .

"Cậu xem ." Lưu Vĩ gắp lát nhân sâm cho Phương Ca xem.

Phương Ca quan sát kỹ lưỡng, xác định là nhân sâm thật, trong lòng thầm mắng một câu: "C.h.ế.t tiệt, thế lúc xin lính canh cho đoàn trưởng Triệu."

Triệu Lập Võ chờ Lưu Vĩ ăn xong, mang bát đũa .

Nhiệm vụ Triệu Quảng Thúc thương, nghỉ phép một tuần. Cả tuần đó, Trần Tú Hòa đổi đủ món ngon để bồi bổ cho chồng, cho đến khi Triệu Quảng Thúc đè "vận động" mấy mới chịu từ bỏ kế hoạch hầm canh.

Lưu Khánh Dương tròn một tháng tuổi, Lưu Nghênh Phong cũng từ Đại Tây Bắc trở về.

Triệu Tuế Tuế Lưu Nghênh Phong mặc kệ Lưu Khánh Dương đang ngủ, cứ hôn con trai liên tục, chút đồng cảm cho Lưu Khánh Dương, may mà đ.á.n.h thức.

Trần Tiểu Mễ con trai lớn yêu quý cháu trai như , thật sự nỡ thẳng, phát hiện con trai lớn thích trẻ con đến thế? Quay sang Triệu Tuế Tuế đang ăn bánh, bà ước ao thêm một đứa cháu gái.

Đầu tháng 12, khu trượt tuyết núi Tiểu Lê xây dựng xong.

Khu trượt tuyết xây dựng khá đơn giản, chia ba đường trượt: sơ cấp, trung cấp và cao cấp. Bây giờ cáp treo, lên điểm xuất phát chỉ thể bám dây thừng mà leo lên.

Chu Thiến Thiến kéo Triệu Tuế Tuế ngoài, đến chân núi Tiểu Lê xem các chiến sĩ trong doanh trại trượt tuyết.

Khu trượt tuyết xây dựng bằng sức , chỗ còn bằng phẳng, hiện tại cho phép trẻ con trong khu tập thể lên đó. Phải chờ thêm vài hôm nữa, khi nào đường trượt các chiến sĩ trượt cho nhẵn mới cho phép lên trượt.

"Sao tự dưng học trượt tuyết nhỉ? Mấy năm bao giờ ." Triệu Tuế Tuế những "chiếc bánh chẻo" màu xanh lá cây núi Tiểu Lê, tự hỏi mối liên hệ giữa trượt tuyết và chiến đấu.

Kiến thức về lĩnh vực của Triệu Tuế Tuế hạn hẹp. Cô chỉ mấy chục năm qua, Trung Quốc đ.á.n.h với tất cả các nước xung quanh một trận, đó mấy chục năm xảy xung đột quy mô lớn nào nữa.

Trước , cô mạng thấy gọi Nga là dân tộc chiến đấu. Thực , trong mắt phương Tây, Trung Quốc mới là dân tộc chiến đấu, bởi vì khi thành lập, Trung Quốc từng thua một cuộc chiến nào, cho dù trang thua kém hơn đối phương.

"Ai mà , chỉ cần chúng trượt là ." Chu Thiến Thiến chỉ một "chiếc bánh chẻo" màu xanh lá đang lăn từ giữa sườn núi xuống, sợ hãi ôm chặt cánh tay Triệu Tuế Tuế: "Nghe ván trượt tuyết gắn giày, lăn xuống như , chân ?"

"Chắc là , thể là gãy xương thôi." Triệu Tuế Tuế nhớ đến chuyện cô bạn đầu tiên trượt tuyết, ba phút bệnh viện đóng đinh cố định xương, bây giờ cô sống thế nào. Không khi cô đột ngột "biến mất", bạn bè ở đó còn nhớ đến cô ."Thiến Thiến, thương thì đừng trượt đường cao cấp."

"Mình... Đến lúc đó ." Chu Thiến Thiến những "chiếc bánh chẻo" màu xanh lá đang trượt xuống với tốc độ chóng mặt đường cao cấp, trong lòng vẫn khao khát thử sức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-468.html.]

Triệu Tuế Tuế gì thêm. Muốn trượt đường cao cấp thì tự leo lên bằng dây thừng, với thể lực của Chu Thiến Thiến, chắc leo đến nơi là hết .

Dần dần, chân núi Tiểu Lê tụ tập đông trẻ con trong khu tập thể.

Buổi tối, Triệu Quảng Thúc về, mang theo mấy tấm ván gỗ.

Triệu Lập Võ đưa cây bào cho ông: "Bố, bố định ván trượt tuyết ?"

Triệu Quảng Thúc nhận lấy cây bào từ tay con trai út, bắt đầu bào nhẵn tấm ván. Bên quân đội chỉ phác thảo hình dáng, ông chỉ cần gia công thêm chút là dùng ."Ừ, hai tấm ván gỗ cộng thêm gậy trượt tuyết sẽ giúp kiểm soát tốc độ và giữ thăng bằng hơn."

Triệu Tuế Tuế cầm một tấm ván gỗ lên xem. Chắc là xẻ từ cây bạch dương. Bây giờ công nghiệp phát triển, chắc là ván trượt tuyết bằng nhựa hiếm."Bố, ván trượt tuyết bằng gỗ gì thế ạ?"

"Gỗ bạch dương." Triệu Quảng Thúc bào xong một tấm, đặt sang một bên, tiếp tục gia công tấm khác.

Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ xổm bên cạnh phụ giúp ông, nhanh chóng Triệu Quảng Thúc thành một đôi ván trượt.

"Tuế Tuế, mang thử xem nào." Triệu Quảng Thúc vẫy tay gọi con gái.

Triệu Tuế Tuế xỏ đôi ủng da thỏ , đặt chân lên ván trượt tuyết, bắt đầu buộc dây. Không giống như thế kỷ 21, ván trượt tuyết bằng gỗ cố định bằng cách dùng dây thừng buộc chặt giày.

"Đi thử hai bước xem." Triệu Quảng Thúc điều chỉnh vị trí chân con gái, xác định buộc chặt, bảo cô bé thử.

Triệu Tuế Tuế nhấc chân lên, thấy ván trượt cố định chắc chắn, nút thắt cũng chặt."Bố, ạ."

"Để con thử xem." Triệu Lập Võ bên cạnh đỡ em gái, cũng thử.

Triệu Tuế Tuế cởi ván trượt , đưa cho trai.

"Anh thử ở đây , sân thử mới ." Triệu Lập Võ cầm hai tấm ván, chạy sân.

Bên ngoài trời đang đổ tuyết nhẹ. Nhìn màu bầu trời, vẻ tuyết sẽ rơi lâu.

"Hơi kỳ lạ." Triệu Lập Võ xỏ ván trượt tuyết, trong sân, quen nên suýt ngã.

Triệu Tuế Tuế vội vàng chạy tới đỡ : "Tuyết trong sân nhà mềm xốp, tuyết núi Tiểu Lê nén chặt , chắc chắn sẽ khác."

"Để thử ." Triệu Lập Võ nhấc chân lên, tiếp tục luyện tập. Đi một lúc, thấy cũng khó lắm.

Triệu Quảng Thúc xong ba đôi ván trượt tuyết, cất gỗ bạch dương còn . Ván trượt tuyết là vật dụng hao mòn, nước ngoài dùng nhựa để . Không cửa hàng mậu dịch quốc doanh ở Bắc Kinh bán , thư bảo con trai cả mua một đôi về.

Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ xỏ đôi ván trượt mới toanh, tập trong sân. Hai em di chuyển lạch bạch như chú vịt, hy vọng đến lúc lên núi Tiểu Lê sẽ nhanh chóng quen.

"Á." Lục Thiền cẩn thận ngã xuống, bệt xuống đất, dậy .

Lục Minh vội vàng chạy đến đỡ em gái, nhưng do giữ thăng bằng nên suýt nữa ngã đè lên cô bé.

"Anh, đến lúc đó chúng đừng gần quá." Triệu Tuế Tuế Lục Thiền Lục Minh đỡ dậy qua khe hở của hàng rào, tiếp tục luyện tập.

Cô thầm nghĩ, trai vận động như còn lạch bạch như vịt, mệt thật đấy. Hay là cô sẽ "học " trai nhỉ? ử.

 

Loading...