Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 461

Cập nhật lúc: 2025-10-09 23:26:24
Lượt xem: 182

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba em Triệu Lập Văn tiền đồ lớn.

Giáo sư Vu Triệu Tuế Tuế thi ngành ngôn ngữ của Đại học Quân sự, liền dùng tiếng Anh để trao đổi với Triệu Tuế Tuế. Không ngờ Triệu Tuế Tuế dễ dàng trả lời: "Trình độ ngoại ngữ của em thể giao tiếp với nước ngoài , chờ em thi đậu Đại học Quân sự, giáo sư Lư nhất định sẽ nhận em học sinh."

"Giáo sư Lư?" Triệu Tuế Tuế nghi hoặc đối phương.

"Giáo sư Lư là chủ nhiệm khoa ngôn ngữ của Đại học Quân sự, tinh thông tiếng Anh, Nga, Pháp, Đức, Nhật, Ả Rập, còn là cố vấn ngoại giao của quân đội." Giáo sư Vu giới thiệu sơ lược về giáo sư Lư cho Triệu Tuế Tuế. Lần đến giúp Lư lão tìm một hạt giống , khi về kinh đô đối phương mời ông một bữa ngon.

Triệu Tuế Tuế giáo sư Vu giới thiệu thầy giáo cho , vị thầy giáo cũng giống như sư phụ : "Nghe lời thầy , em càng cố gắng thi đậu Đại học Quân sự."

"Tốt, chờ em thi đậu, thầy sẽ giới thiệu cho." Giáo sư Vu vui vẻ đồng ý.

Lúc ăn cơm, Trần Tú Hòa mấy món sở trường, đây chính là thầy giáo của con trai cả.

Giáo sư Vu c.ắ.n một miếng bánh bao bí đỏ, mắt sáng lên, học trò với vẻ ngưỡng mộ: "Bánh bao dai thật, ngon quá."

Triệu Tuế Tuế mỉm gì, bột mì là sản phẩm gian của cô, còn hơn cả bột mì thường.

"Ngon thì tối nay ở ăn cơm tối." Triệu Lập Văn đưa cho giáo sư Vu một cái bánh bao, mời ông ở ăn cơm tối.

Giáo sư Vu xong liền móc túi, lấy tiền ăn quân đội phát cho đặt lên bàn: "Đây là phiếu gạo phiếu thịt quân đội phát, tuần phiền đồng chí Trần."

"Không cần..." Trần Tú Hòa còn hết, con trai cả ngắt lời bà.

TBC

"Mẹ, cầm lấy , nhận giáo sư sẽ ngại dám ở ăn cơm." Triệu Lập Văn đẩy phiếu chứng đến mặt : "Nhiều thế , chắc nửa tháng ăn đấy."

"Ồ, một nửa là của , chúng đến hai , là trợ lý của cũng phần." Giáo sư Vu xong, c.ắ.n thêm một miếng bánh bao, còn ngon hơn cả bánh bao ông ăn ở tiệm lâu đời bên kinh đô,"Tiểu Văn, bánh bao như thế ?"

"Không ạ." Triệu Lập Văn từ chối thẳng thừng, tránh đầu bếp.

Trần Tú Hòa liếc con trai cả, ban đầu bánh bao là do con trai cả pha nước tro tàu, nhưng bà , dáng vẻ của giáo sư Vu, bà thật sự tin lời con trai cả ông là sành ăn. Sau bữa trưa, cũng vô hình trung gần gũi hơn.

Ăn uống no nê, giáo sư Vu sân hóng mát, nhà khách bóng cây, nhà Triệu Lập Văn ở đây thoải mái hơn nhiều. Tối nay ông sẽ đưa thêm chút phiếu, với điều kiện gia đình học sinh thế , đưa ít.

"Nơi tệ, yên tĩnh." Giáo sư Vu ghế tựa nhắm mắt dưỡng thần, nghĩ đến việc buổi chiều khảo sát.

Lục Minh chở em gái từ huyện về, thấy Triệu Lập Văn ở sân bên cạnh: "Lập Văn, về lúc nào ?"

"Sáng nay, ngoài ?" Triệu Lập Văn đặt ly lên bàn bên cạnh giáo sư, thấy đồ trong giỏ xe đạp của Lục Minh, đến trạm thu mua phế liệu trong huyện.

"Mình tìm linh kiện." Lục Minh xong thì nghĩ đến gì đó, bảo em gái xuống xe dắt xe nhà chạy phòng lấy một chiếc hộp sắt,"Mình mới lắp ráp cái radio, thỉnh thoảng bắt sóng, thỉnh thoảng , xem giúp với."

Triệu Lập Văn nhận lấy chiếc hộp sắt trong tay Lục Minh, xích đu xoay công tắc theo hướng dẫn của Lục Minh, thấy một hồi âm thanh im bặt.

Cái radio giống như radio của thầy Tần Nghị Kiên mà bọn họ từng tháo , đó là tháo theo linh kiện sẵn lắp ráp , radio là do Lục Minh tự tìm kiếm linh kiện lắp ráp, thể so sánh với radio khung .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-461.html.]

"Chờ 3 phút nữa là thể thấy, lúc lúc , khi đợi một ngày khi điều chỉnh mới nhận ." Lục Minh bên cạnh Triệu Lập Văn, giải thích rõ tình trạng hiện tại của radio.

"Cái ..." Triệu Lập Văn còn dứt lời, chợt thấy tiếng động lạ ở giá xích đu, sợ hãi vội vàng lên, cái xích đu là bảo bối của em gái, thường ngày để phơi nắng, thể để hỏng .

Lục Minh thấy tiếng động cũng vội vàng lên, ngẩng đầu , phát hiện xích đu vấn đề gì, thử: "Chắc là... Hai chúng nặng."

Triệu Lập Văn vóc dáng của và Lục Minh, thử xuống, chậm rãi thả lỏng , xích đu kêu lên một tiếng,"Cái xích đu cần sửa chữa, khéo Tuế Tuế ngã."

Nói xong, Triệu Lập Văn đặt hộp sắt lên bàn, nhà lấy dụng cụ .

Lục Minh cũng phụ một tay, quên mất mục đích đến đây.

Giáo sư Vu mở mắt chiếc hộp sắt bàn, cầm lên xem xét, xem gật đầu, đó tự tay tháo tung hộp sắt.

Triệu Lập Văn và Lục Minh cùng sửa chữa xích đu, xác định hai cùng lên cũng vấn đề gì mới yên tâm.

Lục Minh lúc mới nhớ đến chiếc radio của , đầu thì thấy giáo sư Vu tháo nó thành từng linh kiện: "Cái ?"

"Ồ, đây là giáo sư Vu của Đại học Quân sự, cũng là thầy giáo của ." Triệu Lập Văn cất dụng cụ hộp, giới thiệu với Lục Minh.

Lục Minh là thầy giáo của Triệu Lập Văn, vội vàng tiến lên học hỏi.

"Em lắp ráp , chỗ nào sai thầy sẽ chỉ cho." Giáo sư Vu tháo hết các bộ phận đẩy đến mặt Lục Minh, bảo lắp ráp .

Triệu Tuế Tuế từ vườn tới, thấy ba đang mò mẫm linh kiện gốc cây, suy nghĩ hái một quả dưa hấu trong ba quả còn trong vườn, bổ .

Trong vườn cũng còn bao nhiêu dưa hấu nữa, kinh đô dưa hấu , nhưng cho dù chắc cũng giống cô trồng.

Không do hai giống dưa hấu thụ phấn chéo lúc hoa , quả dưa hấu kết hợp hương vị của dưa hấu thời đại và dưa hấu cải tiến thế kỷ 21, dưa hấu lai ngọt lắm, Triệu Tuế Tuế thấy vị cũng tệ, những thích ăn ngọt sẽ thấy loại dưa hấu miệng.

"Quả ." Triệu Lập Võ chọn một quả, vỗ nhẹ, âm thanh thanh.

"Vậy thì quả ." Triệu Tuế Tuế cắt cuống dưa hấu.

Giáo sư Vu thấy Triệu Lập Võ bưng dưa hấu tới, cũng khách khí, đưa tay cầm một miếng cắn,"Dưa cũng đấy, ngọt thanh, giống gì ?"

"Không ạ, trồng là như ." Triệu Tuế Tuế lắc đầu, nông trại bên trồng nhiều dưa hấu, dù hiện tại lương thực còn đủ ăn, dưa hấu chỉ trồng một mảnh vườn nhỏ, giống dưa hấu truyền ngoài .

Giáo sư Vu gật đầu, ăn dưa hấu chỉ điểm chỗ sai cho Lục Minh, bốn tụ tập khiến giáo sư Vu nhớ chuyện: "Trước đây các cháu từng lên báo , bài báo về việc kéo cờ đăng kèm bức ảnh bốn đứa trẻ, cô bé cầm tay hoa mộc."

"Vâng, đó là chuyện lâu , lúc bọn cháu đến kinh đô chơi, cháu vẫn giữ tờ báo đó." Lục Minh đáp.

"Bảo đầu tiên thấy Tiểu Văn thấy quen quen." Giáo sư Vu liếc Triệu Lập Văn, tiếp tục hướng dẫn Lục Minh lắp ráp.

Lục Minh theo cách của giáo sư Vu, điều chỉnh radio, khi dò đài một lúc lâu cũng thấy ngắt quãng, chỉ là loa vấn đề, âm thanh rè,"Cảm ơn giáo sư Vu."

 

Loading...