Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 437

Cập nhật lúc: 2025-10-09 23:26:00
Lượt xem: 184

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến tháng 3, tuyến xe buýt 1 trong huyện bắt đầu kéo dài đến tận nông trường bộ đội.

Vương Thủy Hoa mừng tiếc, mừng vì từ nay học thể xe buýt cho tiện, tiếc là nhà cô gom góp đủ tiền mua xe đạp, giờ xe buýt nên thôi.

Tham khảo giá vé tháng của xe buýt trong thành phố, tuyến đường của huyện Hà dài bằng, nên vé tháng của tuyến 1, lớn ở khu tập thể và công nhân nông trường là 2 tệ 5 hào một tháng, trẻ con là 1 tệ 5 hào.

Những gia đình ở khu nhà xe đạp đều mua vé tháng cho con em học bằng xe buýt cho tiện.

Trần Tú Hòa hỏi ý kiến hai con, đợi đến hôm trời mưa tuyết mới mua cho chúng.

Ai ngờ hôm đường học, trời đổ mưa to, Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ ướt sũng, trưa về liền nằng nặc đòi mua vé tháng.

Triệu Tuế Tuế tính toán, một lượt xe buýt hết 7 xu, nếu ngày nào trời mưa, hai em về hết 2 hào 8 xu, một tháng mưa 5 ngày là lời hơn vé tháng , bình thường lên huyện cũng thể .

Hơn nữa xe buýt tuy chờ, nhưng bù chạy nhanh, nào Vương Thủy Hoa cũng đến lớp hai em cô.

"Được , mua cho, xe đạp để ." Trần Tú Hòa lau tóc cho con gái, tiện tay lau cho con trai tắm xong.

Tuyết dần tan, nông trường bắt đầu cày bừa vụ xuân, trường cấp 2 cũng cho học sinh nghỉ học để phụ giúp gia đình.

Sáng sớm, Triệu Quảng Thúc dẫn con trai út ruộng cuốc đất.

Lúc Triệu Tuế Tuế mang cơm sáng , thì mảnh đất mới chia cho nhà cô cuốc xong.

Triệu Quảng Thúc ăn vội vàng mấy miếng cơm : "Con nhặt hết cỏ dại và đá sỏi , tối bố cuốc nữa là thể bón phân ."

"Thôi, để em với Tiểu Võ ." Trần Tú Hòa đưa bát cho chồng, phần việc còn cứ để hai con cô lo.

"Thế em cứ từ từ thôi, mệt thì nghỉ, đợi về cho." Triệu Quảng Thúc tiếng còi tập trung ở doanh trại, vội vàng dặn dò vợ con chạy một mạch về phía đó.

Nhìn bố chạy nhanh như bay, Triệu Tuế Tuế vô cùng lo lắng sợ ông đau bụng.

Ruộng đất chia thêm, nhà mất một suất lao động chính là Triệu Lập Văn, nhưng bù Triệu Lập Võ gánh nước nữa, coi như là cân bằng.

Tay Triệu Tuế Tuế mỏi nhừ, cô tháo găng tay thì thấy mu bàn tay xước một đường nhỏ, chảy cả máu.

"Để xem nào." Trần Tú Hòa cầm tay con gái lên xem, thổi phù phù hỏi: "Có đau con?"

Triệu Tuế Tuế lắc đầu, cô cố nhớ xem lúc nãy nhặt vật gì sắc nhọn nhưng nhớ , bèn : "Không đau ."

"Vậy con nhà nghỉ , để với em con cho." Trần Tú Hòa bảo con gái nhà rửa chân tay cho sạch.

Hôm qua mưa nhỏ, sáng nay đều tranh thủ cuốc đất.

Có những chị em còn ở nông trường, nên tranh thủ cuốc đất từ sớm tinh mơ, giờ ruộng phần lớn là trẻ con đang nhặt cỏ, nhặt đá.

Trùng hợp là mảnh 4 phân đất của nhà Lý Nghiên Phỉ ở ngay cạnh nhà cô.

Có lẽ từ khi , Lý Nghiên Phỉ cũng bắt đầu xuống ruộng, cô đặt con gái gốc cây để trông, mà Triệu Tuế Tuế nhớ hồi bé, cô cũng thường đặt gốc cây như , đúng là cùng thời đại, cách nuôi con cũng giống .

Rửa chân tay xong, Triệu Tuế Tuế bèn gốc cây chơi, đợi trai.

Vừa xuống, cô cảm nhận ánh mắt , bèn sang về phía cái giỏ bên cạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-437.html.]

Chu Thư Xu, còn gọi là Niếp Niếp, đang mở to đôi mắt đen láy cô, hóa con bé tỉnh từ lúc nào mà nháo gì cả.

Triệu Tuế Tuế bóc một viên kẹo, đưa cho bé gái: "Niếp Niếp, ăn kẹo ?"

"Ngon, ngọt lắm!" Chu Thư Xu hiếm khi ăn kẹo, vui mừng khua chân múa tay, suýt nữa thì lật cả cái giỏ.

Triệu Tuế Tuế nhanh tay đỡ lấy cái giỏ: "Cẩn thận nào!"

Chu Thư Xu nào thoát nạn, chỉ chăm chăm viên kẹo, đưa tay đòi: "Chị ơi, kẹo!"

"Cho em l.i.ế.m một cái thôi." Triệu Tuế Tuế đưa viên kẹo , hiệu cho bé gái liếm.

Ai ngờ Chu Thư Xu tinh ranh, há to miệng định cướp lấy viên kẹo. Triệu Tuế Tuế nhanh tay rụt .

"Còn định giở trò với chị , thôi cho l.i.ế.m nữa." Triệu Tuế Tuế gói viên kẹo , mặc kệ Chu Thư Xu.

Thấy Triệu Tuế Tuế cho ăn kẹo thật, Chu Thư Xu định phụng phịu , nhưng thấy Triệu Tuế Tuế khanh khách, cô bé ngây .

Triệu Tuế Tuế nhân lúc Chu Thư Xu ngẩn ngơ, chạy một mạch chỗ , với Lý Nghiên Phỉ con gái cô dậy.

TBC

Lý Nghiên Phỉ về phía gốc cây, thấy con gái thức, vội vàng chạy bờ ao rửa tay cho con ăn.

Nhìn Lý Nghiên Phỉ thành thục chăm con, Triệu Tuế Tuế thầm nghĩ, đúng là tình thế bắt buộc con trưởng thành.

"Mẹ ơi, đất nhà dì Lý là do một bộ đội cuốc đấy." Triệu Lập Võ đặt cuốc xuống, kể cho và em gái chuyện lúc sáng thấy một bộ đội cuốc đất giúp.

"Bố kể ?" Triệu Tuế Tuế hỏi, cô cứ tưởng Lý Nghiên Phỉ cuốc từ sớm.

"Vâng, bố con còn dặn hỏi nhiều." Triệu Lập Võ gật đầu, 3 phân đất cuốc thêm, thắc mắc: "Nếu em với cùng học, nhà chỉ còn 4 phân đất thôi ?"

"Nếu chia ruộng đất thì vẫn là chừng , còn nếu chia thì thế nào." Triệu Tuế Tuế cũng quân đội sẽ chia ruộng đất thế nào.

"Chuyện tính , hai đứa nhanh tay lên, thì trưa kịp về ăn cơm ." Trần Tú Hòa đang tính toán năm nay sẽ trồng rau diếp và bí đỏ, rau diếp ăn hết thể phơi khô, bí đỏ để lâu, bảo quản kỹ thể để cả năm, hạt bí cũng thể ăn .

Nghe trồng bí đỏ, Triệu Tuế Tuế nghĩ ngay đến bánh bí đỏ, cháo bí đỏ, canh bí đỏ, bánh bao bí đỏ, cô reo lên: "Trồng bí đỏ ơi!"

Giữa trưa, Trần Tú Hòa dẫn hai con về nhà.

Về đến nhà, Triệu Tuế Tuế bèn lấy những cây dưa hấu con cô ươm phơi nắng, đợi khi nào thời tiết ấm hơn sẽ mang vườn trồng.

"Tuế Tuế." Trịnh Nguyệt đẩy cửa bước , thấy những cây dưa hấu con xanh mơn mởn, cô khỏi ghen tỵ: "Cậu ươm hạt dưa hấu lên ?"

"Ừ, tớ ươm cả ." Triệu Tuế Tuế gật đầu, khoe thành quả với Trịnh Nguyệt.

Trịnh Nguyệt cầm một bầu đất lên xem, đưa lên mũi ngửi ngửi: "Cậu bón phân hóa học ?"

Triệu Tuế Tuế lắc đầu, cô hạt giống của Trịnh Nguyệt vẫn nảy mầm, bèn hỏi: "Hay để tớ xem giúp nhé?"

Không ngờ Triệu Tuế Tuế chủ động đề nghị giúp đỡ, Trịnh Nguyệt mừng rỡ gật đầu: "Ừ, tớ đến đây cũng là vì chuyện ."

"Tớ nhé, chắc tớ xem ." Triệu Tuế Tuế nghĩ, bên nông trường chắc chắn cũng trồng dưa hấu, đến lúc đó ở khu tập thể cũng sẽ bán.

 

Loading...