Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 425
Cập nhật lúc: 2025-10-08 22:17:27
Lượt xem: 189
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm hôm nay, Trần Tú Hòa dẫn theo chồng con đến nhà bà ngoại.
Triệu Tuế Tuế nửa đường thì cha cõng, bà ngoại của Triệu Tuế Tuế ở đại đội Lương Hữu, thuộc công xã Đại Lương.
Thời buổi , cụ bà sống đến hơn 80 tuổi nhiều, đây là đầu tiên Triệu Tuế Tuế đến nhà bà ngoại.
"Chính là chỗ ." Trần Tú Hòa cửa một ngôi nhà, đưa tay gõ cửa.
Bà cố của Triệu Tuế Tuế tên Liêu Siêu Anh, hiện đang sống cùng con trai trưởng.
Rất nhanh mở cửa, thấy Trần Tú Hòa liền vui vẻ: "Tú Hòa về , nhà con."
"Cậu, chào năm mới ạ." Trần Tú Hòa và chồng chào hỏi .
Phương Hồng Quân mở rộng cửa, mời gia đình Trần Tú Hòa nhà.
Trong nhà, giường đất là một bà cụ tóc bạc phơ đang mò mẫm kim chỉ.
"Bà ngoại ơi." Trần Tú Hòa lên tiếng gọi.
Nghe thấy tiếng cháu gái, Liêu Siêu Anh đầu , nhận liền vẫy tay: "Tú Hòa đến , đây cho bà ngoại nào."
Hai bà cháu tíu tít trò chuyện, Phương Hồng Quân ở bên cạnh cũng vui vẻ tiếp lời.
Triệu Tuế Tuế ông , hơn 60 tuổi mà vẫn còn , thật hạnh phúc.
Rất nhanh, trong nhà chật ních .
TBC
Triệu Tuế Tuế theo hai trai chào hỏi , đến khô cả miệng, ngờ bà cố nhiều con cháu đến , ước chừng trong phòng đến hơn 40 .
Anh chị em họ cùng bối phận với cô cũng con, xem nhà bà ngoại là ngũ đại đồng đường.
Sau khi chào hỏi xong, họ hàng lượt tản .
Triệu Tuế Tuế hiếm khi vui như , cô một bên, lòng đầy thích thú.
Trần Tú Hòa tựa vai ngoại, kể cho bà những chuyện xảy gần đây.
Triệu Quảng Thúc cũng gọi ngoài chuyện, Triệu Tuế Tuế lâu, thấy buồn chân, ngoài dạo.
"Thạch Đầu, cháu dẫn các chị ngoài dạo quanh làng nhé." Thấy Triệu Tuế Tuế ngoài, Phương Hồng Quân gọi cháu trai, bảo dẫn các chị cùng.
Phương Thạch Đầu lời ông, dẫn ba em Triệu Tuế Tuế ngoài.
Vừa , kể cho về đại đội Lương Hữu, mãi, bốn đến chân núi, định bụng về thì...
Triệu Tuế Tuế bỗng thấy một bóng giống Lưu Chiêu Đệ,"Anh, xem bác gái cả ?"
Triệu Lập Văn theo hướng em gái chỉ, gật đầu: "Là bà ."
Triệu Tuế Tuế nhớ nhà đẻ của Lưu Chiêu Đệ ở tận công xã Hồng Kỳ, bà đến đây?
Lưu Chiêu Đệ hề đang , cô đang mải miết tìm con gái để cho con bú, thấy một ngôi nhà, bèn gõ cửa: "Nhị Nha, đây, mở cửa cho ."
Triệu Tuế Tuế định bụng bỏ , nhưng thấy giọng the thé của Lưu Chiêu Đệ, liền dừng . Từ khi Triệu Nam Đệ lấy chồng, cô cũng chẳng còn gặp Lưu Chiêu Đệ, hóa chị gả đến đại đội Lương Hữu.
Phương Thạch Đầu theo hướng mắt của Triệu Tuế Tuế, : "Đó là nhà Phương Dã, hồi bé từng ăn bám khắp làng đấy ạ."
Triệu Tuế Tuế gật đầu, cô chồng Triệu Nam Đệ là trẻ mồ côi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-425.html.]
Trong nhà Phương Dã, Triệu Nam Đệ đang giường cho con bú, bỗng thấy tiếng chuyện, trong lòng thấy bực bội, liền kéo chăn che tai con . Hiện giờ trong nhà chỉ một cô đang ở cữ, nhất là nên đôi co với ngoài.
Lưu Chiêu Đệ gọi hồi lâu mà thấy ai lên tiếng, tưởng trong nhà ai, thấy hàng xóm qua, bèn hỏi: "Bác ơi, nhà ai ở nhà ạ?"
"Cô là ai?" Người hàng xóm từng gặp Lưu Chiêu Đệ bao giờ, thắc mắc hỏi.
" là của Triệu Nhị Nha, đến thăm con gái." Lưu Chiêu Đệ .
Người hàng xóm trừng mắt Lưu Chiêu Đệ, quả nhiên nét giống Triệu Nam Đệ,"Nhà Phương Dã nó , cô từ chui ?"
Lưu Chiêu Đệ , tức giận đùng đùng, đập cửa ầm ầm: "Triệu Nhị Nha, mày giỏi thì ở trong đó cả đời , đồ con gái vô ơn bạc nghĩa, dám nguyền rủa ruột của , đồ khốn nạn."
Nghe Lưu Chiêu Đệ mắng c.h.ử.i thậm tệ, Triệu Tuế Tuế còn tâm trạng xem náo nhiệt nữa: "Chúng về thôi."
"Sao? Không xem nữa ?" Triệu Lập Văn em gái, hỏi.
"Mắng c.h.ử.i tục tĩu quá." Triệu Tuế Tuế đại khái đoán mục đích của Lưu Chiêu Đệ.
Cha già bất chấp sự ngăn cản của con cái lớn, cố chấp sinh con, đến khi nuôi nổi đòi hỏi con cái trách nhiệm.
Lưu Chiêu Đệ năm nay mới ngoài 40, hẳn già, nhưng Triệu Vi Vi , sữa của Lưu Chiêu Đệ đủ, nhờ Triệu Quảng Quý mua sữa bột.
Chắc chắn là bà đến tìm Triệu Nam Đệ để bắt cô nuôi em. Còn lý do bà đến tìm Triệu Lai Đệ ư? Chắc chắn là sợ chồng Triệu Lai Đệ đ.á.n.h cho một trận.
Vợ chồng Triệu Lai Đệ điều kiện hơn vợ chồng Triệu Nam Đệ nhiều.
Triệu Tuế Tuế đang định bỏ thì thấy Phương Dã xách hai con cá về.
Thấy con rể, Lưu Chiêu Đệ lập tức đổi giọng: "Con rể về , Nhị Nha nhà ?"
Phương Dã vợ - mà mấy năm gặp, lạnh nhạt : "Vợ con mới sinh, mang gì đến thăm cháu ngoại thế ạ?"
Nghe Phương Dã , Triệu Tuế Tuế nhịn , ngờ phũ với vợ như .
Lưu Chiêu Đệ cứng họng: "À... ... đường rơi mất ."
"Cả giỏ cũng rơi luôn ? Mẹ bất cẩn thật đấy. Hay là đợi khi nào mang quà đến, con sẽ mở cửa đón ." Nói xong, Phương Dã mở cửa, nhà đóng sầm cửa .
Lưu Chiêu Đệ chôn chân ở ngoài, gõ cửa tiếp nhưng sợ mất mặt, đành ngậm ngùi bỏ về.
Triệu Tuế Tuế khinh bỉ lắc đầu, Lưu Chiêu Đệ đối xử với con gái thì đ.á.n.h chửi, gặp con rể thì khúm núm như mèo.
Triệu Nam Đệ con cá tay chồng, ngờ tối qua cô chỉ thuận miệng một câu mà bắt cho cô: "Giữa mùa đông lạnh giá thế , mất công quá."
"Không , em ăn cá, thể bắt, chỉ là em ăn thịt lợn thì chịu, nhà phiếu thịt." Phương Dã hơ ấm tay mới bế con trai lên. Sống cô đơn bấy lâu nay, cuối cùng cũng một đứa con ruột thịt.
Triệu Nam Đệ chồng, trong lòng ngập tràn hạnh phúc. Từ ngày lấy , cô còn chịu đói nữa. Tuy là trẻ mồ côi, nhưng bù cô chịu đựng chồng, cũng coi như cái thì mất cái .
Hiện tại, cô buông bỏ những chuyện trong quá khứ. Chỉ điều, bà nhiều năm ngó ngàng gì đến con gái, tại đột nhiên xuất hiện?
"Chắc là vì em trai em." Phương Dã dỗ con .
"Triệu Lập Kim thì ?" Triệu Nam Đệ khó hiểu chồng.
Phương Dã thở dài, kể cho vợ chuyện xảy ở nhà bố vợ.
"Vậy là đến tìm em là em nuôi thằng bé ?" Quả nhiên là gì thể qua mắt Triệu Nam Đệ, ngoài chuyện , cô nghĩ lý do nào khác.
"Chắc là , chúng cứ mặc kệ là ." Phương Dã chuyện vợ nhà đẻ đối xử tệ bạc, vỗ vai an ủi cô.