Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 419

Cập nhật lúc: 2025-10-08 22:17:21
Lượt xem: 187

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn xong điểm tâm, Triệu Lập Minh dẫn đường đến nhà của Triệu Tuế Tuế.

Trên đường đến khu nhà ở, cả nhà Triệu Tuế Tuế thu hoạch ít chú ý, trong đó nhiều nhất chính là Triệu Quảng Thúc . Hai em dùng chung một khuôn mặt, lạ dễ nhầm lẫn.

Triệu Lập Minh giới thiệu: "Nhà máy gia dụng ở ngay con đường Giải Phóng, khỏi khu nhà chúng qua ngõ nhỏ rẽ trái thẳng đến cuối cùng là ."

Mọi qua ngõ nhỏ, đang chuẩn quẹo trái thì phát hiện Triệu Lập Minh rẽ .

"Lập Minh, phân biệt trái ?" Triệu Lập Văn suy nghĩ một chút .

Triệu Lập Minh hai tay , lắc lắc, ngây ngô: "Đi về phía ."

Triệu Tuế Tuế theo rẽ , tiếp tục 10 phút, thấy cổng chính nhà máy đồ gia dụng.

Trần Mãn Thương may mắn, sự giúp đỡ của Triệu Quảng Trọng mua ba gian nhà, ngay gần nhà máy đồ gia dụng.

Đi thêm một lát, đến một sân nhỏ, tiếng gõ gõ, đập đập bên trong, Triệu Tuế Tuế cảm thấy hàng xóm ở đây chắc khó chung sống.

"Mọi tìm ai?" Một bà cô mở cửa sáu ngoài cửa, hỏi.

"Chúng tìm nhà Trần Mãn Thương." Trần Tú Hòa lên tiếng.

"Chờ." Bà Lâm cho Trần Tú Hòa cùng , trực tiếp đóng cửa .

Không còn cách nào, Trần Tú Hòa cùng chỉ thể chờ ở ngoài, nhưng mà thời gian chờ đợi lâu.

"Mẹ, cái sân lớn lắm ?" Triệu Tuế Tuế dậm dậm chân, hôm nay cô giày lạnh.

"Có thể việc gì đó nên chậm trễ." Trần Tú Hòa ôm lấy con gái, che chắn cho con.

Triệu Quảng Thúc quan sát bố cục sân, chắc là nhà giàu , nhắn một câu thôi cần lâu như ."Tiểu Võ, gõ cửa nữa ."

Triệu Lập Võ xong, giơ tay định gõ cửa, thì cửa từ bên trong mở , mở cửa chính là Trần Vệ Đông.

Trần Vệ Đông mở to hai mắt, xác định lầm, kinh hỉ : "Cô, đến đây, nhà nhanh ."

Triệu Tuế Tuế theo sân, sân chút bừa bộn, đồ đạc bày bừa khắp nơi. Xuyên qua một lối là đến nhà .

"Cô, nhà con đây, ông cũng ở nhà." Trần Vệ Đông mở cửa nhà, mời .

Triệu Tuế Tuế theo phía , thấy bà Lâm nãy thò đầu rụt về, cảm thấy điều gì đó .

Trần Trụ Tử đang giường dán hộp giấy, thấy con gái cùng , rơi cả cây cọ tay: "Tú Hòa, về từ khi nào ?"

"Tối hôm qua." Trần Tú Hòa xuống, để con gái lên giường sưởi ấm chân.

Triệu Tuế Tuế cởi giày , giường sưởi ấm chân. Hôm nay lúc khỏi nhà, thấy mặt trời lên cao, tưởng là ấm, ngờ đợi ở ngoài lâu như .

"Chân Tuế Tuế ?" Ông Trần thấy cháu ngoại như liền hỏi.

"Ở ngoài đợi lâu quá, cha, bận gì ? Chúng con đợi ở ngoài lâu." Trần Tú Hòa lúc nãy thấy cách cũng xa, bèn hỏi.

"Không ai báo là đang đợi ở ngoài cả." Ông Trần khó hiểu cháu trai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-419.html.]

Trần Vệ Đông cũng ngơ ngác, nãy ngoài mua muối, lắc đầu: "Không ai báo cho con."

"Ông ngoại, bác gái nhà bên bảo chúng con đợi ở ngoài, bác báo cho ?" Triệu Tuế Tuế khẳng định.

"Ồ, là nhà họ Lâm, nhà đó xây thêm một căn nhà trong cái sân , nhưng nhà đồng ý. Xây lên thì căn nhà sẽ chắn hết ánh sáng." Ông Trần kể tình hình mâu thuẫn hiện tại với nhà họ Lâm.

Triệu Tuế Tuế gật gật đầu, vẻ mặt "quả nhiên là ".

"Xây ở ? Sân cũng chẳng còn bao nhiêu chỗ, xây bao nhiêu?" Triệu Lập Võ tò mò hỏi, cái sân cũng chẳng còn cái sân, bên ngoài chất đầy đồ.

TBC

"Con trai cả nhà đó sắp cưới vợ, nhà ở. Vốn dĩ mua một gian nhà bên cạnh nhà chúng , nhưng chủ nhà chịu bán. Sau khi nhà chúng mua xong, nhà đó mua cái sân để xây thêm một gian, chúng đồng ý nên hiện tại hai nhà đang bất hòa." Ông Trần cũng mới lên thành phố lâu, ở quê quen ở sân rộng, ngờ nhà cửa thành phố căng thẳng như .

Trần Trụ Tử cũng là hàng xóm chuyện mới nhà mua nhà là may mắn lắm : "Quảng Thúc, may nhờ hai con giúp đỡ."

Chủ cũ của căn nhà là địa chủ, cải cách ruộng đất chia cho dân, lúc đầu chia cho bốn hộ, sân cũng chia bốn phần.

Chủ cũ vì lấy ánh sáng nên xây thêm nhà, ba nhà khác đều cơi nới thêm, cho nên lối hẹp.

"Con báo cho bố ." Trần Vệ Đông sực nhớ bố còn cả nhà cô đến, xong liền rời .

Triệu Tuế Tuế ông ngoại chuyện thấy chán, bèn cầm mấy bông hoa giấy định dán chơi. Triệu Lập Văn và Triệu Lập Võ thì nghịch hộp diêm.

"Bố, nhà thiếu tiền ?" Trần Tú Hòa các con nhanh tay dán hộp giấy, bèn hỏi.

"Đủ, lương của Mãn Thương đủ sống , bố ở nhà rảnh rỗi nên kiếm việc cho đỡ buồn thôi." Trần Trụ Tử giữ tay con gái ,"Chỉ là lương thực cung cấp ít, nhưng mà..."

Triệu Quảng Thúc hiểu ý, ngoài kiểm tra một lượt, xác định ai lén mới giường.

Ông Trần thấy bèn hạ giọng: "Phía nhà tắm năm mới chỗ trống, nhà Mãn Thương bàn bạc xong, đến lúc đó bỏ tiền mua ."

"Thật ?" Trần Tú Hòa nhỏ giọng hỏi .

Ông Trần gật đầu, nếu như thì lương thực trong nhà coi như đủ ăn . Ông còn đang định dịp Tết hỏi xem con rể giúp , bây giờ thì .

"Có đủ tiền ?" Trần Tú Hòa lo lắng em trai sẽ áp lực, tính định cho em vay một ít.

"Đủ, công việc tạm thời của Mãn Thương thể bán , con cần lo." Ông Trần mong đến mùa xuân năm , cả nhà con trai thể chuyển hộ khẩu lên thành phố.

Vốn dĩ khi Tiền Lệ mua việc chính thức, công việc thêm định để cho ông Trần. Trần Mãn Thương thấy bố lớn tuổi, việc nặng, bình thường gấp hộp giấy là .

Trần Vệ Đông chạy đến nhà máy đồ gia dụng và nhà tắm báo cho bố , tiện thể đón em trai đang chơi ở nhà hàng xóm về.

Vừa nhà, Trần Vệ Dân ôm chặt lấy cô buông, miệng liên tục gọi "cô, cô".

Trần Tú Hòa ôm cháu trai, nhớ lúc con trai nhỏ cũng khỏe mạnh, đáng yêu như .

Con trai lớn từ nhỏ nũng là gì, con gái út thì đến tận ba tuổi mới , khi sõi cũng vẻ gì là một cô bé nũng nịu.

"Nào, ăn bánh đào , cô tự đấy." Trần Tú Hòa cầm một miếng bánh đào đưa cho cháu.

Trần Vệ Dân nhận lấy bánh, xuống cạnh Triệu Tuế Tuế, há miệng c.ắ.n một miếng thật to.

 

Loading...