Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 401

Cập nhật lúc: 2025-10-08 22:17:03
Lượt xem: 189

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chờ Trịnh Nguyệt và Trịnh Tinh tìm Triệu Tuế Tuế và , con thỏ chia cắt sạch sẽ.

"Tuế Tuế, nướng thịt ở đây ?" Trịnh Nguyệt hít mũi một cái, xác định mùi thịt nướng ở đây là nồng nhất.

"Ừ, săn một con thỏ rừng nên nướng lên ăn." Triệu Tuế Tuế bày vẻ " đến muộn ".

"Mọi săn thỏ rừng cơ , săn thế nào ?" Trịnh Nguyệt hâm mộ , thỏ rừng núi Tiểu Lê khó bắt là chuyện mà ai ở Khu tập thể cũng .

"À, chắc là do Thiến Thiến đầu săn thỏ nên may mắn đó, chúng tớ săn bốn con." Triệu Tuế Tuế bĩu môi, hiệu cho Trịnh Nguyệt gùi của .

Trịnh Nguyệt qua , bốn cái gùi, trong ba cái thỏ, đất còn xương ăn thừa, lúc mới tin: "Mọi lợi hại quá, thể gọi tớ theo với ?"

"Lần , chắc nào cũng săn thỏ." Triệu Tuế Tuế trả lời rõ ràng, bọn họ quả thật nào cũng săn con mồi.

"Thỏ thì , ốc đồng trong nước còn nhiều." Chu Thiến Thiến đặt ốc đồng trong tay lên bờ, tiếp tục mò.

Thịt ốc đồng nhiều, nhưng cũng là thịt, Trịnh Nguyệt cũng xắn ống quần xuống nước mò.

Sau khi thu hoạch vụ thu xong, trường trung học phổ thông thứ hai bắt đầu học.

Hôm nay, khi Triệu Tuế Tuế phòng học thấy Đào Thúy ghế sách, đen ít.

"Mọi trở về , mấy xin nghỉ học của lớp đều trở về." Kim Nam Phương ghé tai Triệu Tuế Tuế .

Triệu Tuế Tuế gật đầu, cất bình nước trong tay ngăn bàn.

Tiết học đầu tiên là tiết ngữ văn của giáo viên chủ nhiệm, thầy thấy các học sinh xin nghỉ học đều trở về, vui mừng gật đầu: "Hôm nay chúng học bài mới, đến đại viện Huyện ủy tham gia buổi đấu tố."

Triệu Tuế Tuế nghi hoặc giáo viên chủ nhiệm, đấu tố khiến cô nhớ đến phiên tòa xét xử tội phản quốc ở huyện Bình Cao, là tội gì?

"Thầy ơi, đấu tố ai ạ?"

"Tội đầu cơ trục lợi." Giáo viên chủ nhiệm giải thích thế nào là đầu cơ trục lợi,"Lớp trưởng, lát nữa em tổ chức cho các bạn trong lớp xếp hàng."

Triệu Tuế Tuế kinh ngạc, tội đầu cơ trục lợi là năm 1963 mới chính thức ban hành, ngờ năm 1962 kết tội .

Trên sân thể d.ụ.c của đại viện Huyện ủy, khán đài bốn cao thấp béo gầy khác , cổ đeo tấm biển gỗ ghi "Phạm nhân đầu cơ", vẻ mặt đều c.h.ế.t lặng.

Triệu Tuế Tuế ở đầu hàng học sinh, thấy một trong đó tuy mặt biểu cảm, nhưng hai chân run rẩy ngừng, trông cũng vững.

Mâu thuẫn giữa cơ thể và tinh thần như , ?

Chắc hẳn tiền phạm tội của khá lớn, nếu sẽ đưa đấu tố công khai như .

Người đầu tiên lên tiếng là Bí thư Huyện ủy, ông một bài phát biểu ngắn, đó là Cục trưởng Cục Công an tuyên tội danh và bản án của bốn , cuối cùng nhân viên công tác mở chiếc sọt tre khán đài, bên trong là rau củ thối nát.

Triệu Tuế Tuế kéo trai, cho gần, chỉ những khác ném đồ.

Không ai ném một hòn đá, khiến một trong đó vỡ đầu chảy máu, ngất xỉu tại chỗ.

Triệu Lập Võ đám đông chút sợ hãi, nắm tay em gái lùi về phía .

Triệu Tuế Tuế ném đá ngất xỉu là kẻ bán t.h.u.ố.c giả, một hộp t.h.u.ố.c giá hai tệ đẩy lên thành mười ba tệ, lãi gấp 650%.

Hiện tại một công nhân bình thường mỗi tháng lương chỉ hai mươi đến ba mươi tệ, một hộp t.h.u.ố.c chiếm một nửa tiền lương, đúng là đáng bắt.

TBC

Sau khi đấu tố xong, chính là phần diễu phố.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-401.html.]

Triệu Tuế Tuế theo đám đông, thẳng đến ngoại ô mới dừng .

"Tuế Tuế, bọn họ sắp ... xử b.ắ.n ?" Vương Thủy Hoa sợ hãi xoa xoa cánh tay.

"Ừ." Triệu Tuế Tuế gật đầu, bây giờ lúc sợ hãi, sẽ càng hỗn loạn hơn, buổi đấu tố hôm nay chỉ là món khai vị, đến lúc đó khi còn đ.á.n.h đến c.h.ế.t ngay đường.

Trở về trường học, đều tâm trạng học hành.

Giáo viên chủ nhiệm cũng nhận điều đó, cũng may sắp đến giờ tan học, thầy bèn cho học sinh tự học.

Khoảng thời gian , bầu khí trong huyện căng thẳng.

Bình thường chẳng mấy khi thấy nhiều công an như , Triệu Tuế Tuế trong ngõ nhỏ cũng gặp hai công an mặc đồng phục, còn một là công an mà bọn họ gặp hôm lừa đảo bán thịt heo , nhưng hôm nay ông mặc đồng phục, đang nhiệm vụ chìm .

Triệu Tuế Tuế ôm bụng chạy nhà vệ sinh công cộng trong ngõ nhỏ, chỗ là do ông Chu ở trạm thu mua phế liệu chỉ cho cô, bọn họ đến trạm thu mua phế liệu tìm sách nhiều , tuy ông Chu vẫn cau , nhưng so với vẻ mặt lạnh lùng ban đầu thì là tiến bộ lớn .

Giải quyết xong nỗi buồn, Triệu Tuế Tuế sảng khoái bước khỏi nhà vệ sinh, một lúc mới phát hiện hình như nhầm đường.

Trước đều ai, hỏi đường cũng , Triệu Tuế Tuế ngẩng đầu hướng mặt trời, cứ theo hướng mặt trời là .

Lúc Triệu Tuế Tuế chuẩn rẽ con đường khác thì thấy tiếng động phía , giọng chút quen tai.

"Lão Tứ, mau mang đồ trốn ."

"Trốn ? Bên ngoài đều lục soát, chỗ A Hạo cũng an , thật sự còn chỗ nào để trốn nữa." Lâm lão tứ ôm chiếc hộp gỗ hỏi.

"Vậy... mang lên núi Hoa Lương chôn, đợi qua đợt lấy."

Lâm lão đại và Lâm lão tứ còn đang do dự thì Lâm lão nhị hớt hải chạy tới.

"Anh cả, thằng A Hạo khốn kiếp đó bán chúng , tên Mặt Sẹo đang dẫn đến nhà chúng kìa."

"Lão Tứ, chạy mau, thà vứt bỏ chứ thể để bọn Mặt Sẹo lấy ." Lâm lão đại , vội vàng giục em trai rời .

Triệu Tuế Tuế cảm giác đang đến gần, vội vàng trốn gian.

Lúc Lâm lão tứ chạy qua, Triệu Tuế Tuế nhận chính là gã đàn ông mặc áo xanh lừa đảo bán thịt heo hôm đó.

Rất nhanh đó một nhóm chạy qua, chắc là đang đuổi theo Lâm lão tứ, Triệu Tuế Tuế đợi một lúc lâu, xác định bên ngoài còn ai mới khỏi gian.

Ngẩng đầu xác định phương hướng một nữa, Triệu Tuế Tuế tiếp tục về phía .

oan gia ngõ hẹp, bao lâu gặp Lâm lão tứ.

Lâm lão tứ hiển nhiên nhận Triệu Tuế Tuế, nghĩ đến chuyện " nhỏ" trong thời gian , lập tức tức giận.

Cơn giận dữ cộng thêm mệt mỏi khiến mất tập trung, chạy quá nhanh, để ý chướng ngại vật chân, ngã nhào xuống đất.

"Không... cần hành đại lễ như ." Triệu Tuế Tuế mở to mắt, Lâm lão tứ đang rạp đất với vẻ vô tội.

Lâm lão tứ thấy tiếng bước chân phía , c.ắ.n răng dậy, nhét chiếc hộp gỗ trong tay lòng Triệu Tuế Tuế, lớn tiếng : "Cô nương, A Hạo nhờ gửi đồ cho cô."

Triệu Tuế Tuế Lâm lão tứ chạy xa, thứ trong tay chắc chắn thứ lành gì, theo bản năng ném .

nhớ đến câu của Lâm lão tứ , là gửi cho , đồ đưa đến tận cửa lấy thì uổng, Triệu Tuế Tuế bèn tìm một chỗ mang theo cả chiếc hộp gỗ gian.

Muốn vu oan giá họa cho cô đây, còn non lắm.

 

Loading...