Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 399

Cập nhật lúc: 2025-10-08 22:17:00
Lượt xem: 181

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"May mắn là ở trong nội viện khu tập thể, nếu để ở bên ngoài, chắc chắn sẽ khác bắt biến thành một nồi thịt chó." Triệu Tuế Tuế ôm lấy Tiểu Hôi,"Thiến Thiến, bóc cho tớ một hạt lạc nào."

Chu Thiến Thiến bóc một hạt lạc ba nhân, đưa cho Triệu Tuế Tuế: "Của ."

Triệu Tuế Tuế nhận lấy, đút từng hạt cho Tiểu Hôi.

"Tuế Tuế, con ch.ó là của cháu ?" Lưu sư trưởng xuống xe, đến mặt Triệu Tuế Tuế.

"Là của cháu ạ, cháu định đợi nó lớn hơn một chút thì sẽ đưa nó tham gia quân đội. Ông Lưu, ông xem Tiểu Hôi thể quân khuyển ạ?" Triệu Tuế Tuế giơ chân của Tiểu Hôi lên chào hỏi Lưu sư trưởng.

"Ha ha, đến lúc đó thể đưa nó tới thử xem." Lưu sư trưởng đưa tay , xem thử giống loài của Tiểu Hôi.

Triệu Tuế Tuế nghĩ đây là cơ hội để thể hiện mặt thủ trưởng, vội vàng đưa Tiểu Hôi cho Lưu sư trưởng.

TBC

Lưu sư trưởng bế Tiểu Hôi lên quan sát một hồi: "Là ch.ó săn, hai tháng tuổi ?"

Triệu Tuế Tuế gật đầu: "Vâng ạ, lúc về quê, cháu nhặt núi của đại đội."

"Nó tên là Tiểu Hôi, cái tên phù hợp với nó." Lưu sư trưởng đ.á.n.h giá Tiểu Hôi trong tay, . Bộ lông của nó phần lớn là màu xám.

"Ông Lưu, khi nào thì bắt đầu tuyển chọn quân khuyển ạ?" Triệu Tuế Tuế chuẩn cho Tiểu Hôi một khóa huấn luyện tuyển chọn, cố gắng để nó chọn.

"Phải một thời gian nữa, đợi huấn luyện viên về là ." Lưu sư trưởng trả Tiểu Hôi cho Triệu Tuế Tuế, đó rời .

"Tuế Tuế, lợi hại thật đấy, thể chuyện với cả Lưu sư trưởng. Tớ thấy ông là sợ ." Chu Thiến Thiến đợi đến khi Lưu sư trưởng rời mới dám chuyện.

"Ông Lưu cũng quái vật, gì mà sợ chứ?" Triệu Tuế Tuế hiểu. Cô cảm thấy Lưu sư trưởng là ôn hòa, thể là do địa vị cao nên dưỡng thành khí chất uy nghiêm.

"Chắc là do khí chất của ông . Tớ lúc nào cũng cảm giác Lưu sư trưởng sắp sửa huấn luyện khác ." Chu Thiến Thiến xong, tiếp tục bóc lạc.

"Lạc trong giỏ đều là của đấy, ăn từ từ thôi." Triệu Tuế Tuế xoa đầu Tiểu Hôi : "Tiểu Hôi, là chú ch.ó thủ trưởng sờ qua đấy, cố gắng chọn đấy nhé."

"Gâu gâu gâu." Tiểu Hôi hướng về phía chiếc xe jeep rời sủa ba tiếng.

"Tuế Tuế, sang năm nhà tớ cũng trồng lạc. Tớ tuyên bố lạc luộc là một trong những món ăn vặt yêu thích nhất của tớ." Chu Thiến Thiến tìm một chỗ ném vỏ lạc xuống, tiếp tục bóc lạc ăn.

"Trong mắt thì thứ gì cũng ngon. mà Thiến Thiến, thấy bụng của to ?" Triệu Tuế Tuế bụng của Chu Thiến Thiến nhô lên, .

"Hả... Tớ hít một là hết mà." Nói xong, Chu Thiến Thiến bắt đầu hít , đồng thời ưỡn ngực: "Thế nào, là hết ?"

"Cậu thả lỏng thử xem." Triệu Tuế Tuế vạch trần việc tự lừa dối bản của Chu Thiến Thiến. Kiếp theo đuổi việc giảm cân, cô giảm cân thì để cơ thể đói, đói đến khi cơ thể tự động tiêu hao mỡ thừa.

Cô nhớ đến một video xem khi xuyên . Trong video rằng, khi cơ thể đói, thứ đầu tiên tiêu hao chính là những thành phần dư thừa hoặc hại trong cơ thể. Nguyên nhân các hoàng tử thời xưa ăn no là vì chữa bệnh.

Cụ thể là thật giả thì bây giờ cô cũng thời gian để kiểm chứng. Hơn nữa, ở thời đại , phần lớn đều nỗi lo về cân nặng.

Chu Thiến Thiến thả lỏng , bụng lập tức hiện rõ, khiến cô chán nản thở dài: "Tớ cũng dậy sớm chạy bộ cùng thôi."

"Chạy bộ quý ở sự kiên trì. mà Thiến Thiến, nhảy lớp , chúng cùng lên kinh đô học đại học." Triệu Tuế Tuế nghĩ đến kỳ thi đại học. Đợi đến khi Chu Thiến Thiến thi đại học cũng chính là lúc kỳ thi đại học hoãn nửa năm, đó hủy bỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-399.html.]

Nghe , Chu Thiến Thiến chút động lòng, nhưng nghĩ đến thành tích của , cô thôi: "Cậu lớp tớ học mà."

"Cố gắng là thôi. Cậu cùng tớ lên kinh đô ?" Triệu Tuế Tuế tung "miếng mồi" kinh đô: "Những bài nào thì cứ đến tìm tớ, tớ sẽ giúp giải. Thế nào, đủ nghĩa khí ?"

"Vậy... để tớ thử xem." Chu Thiến Thiến suy nghĩ một chút. Đi theo Triệu Tuế Tuế đồ ăn vặt, hơn nữa trong lòng cô cũng đang hối hận, tại năm đó học sớm một năm. Vốn dĩ, lúc , khi cô bận rộn chăm sóc em trai, từng đề nghị cho cô học sớm một năm, nhưng lúc đó cô ham chơi, nên đến năm thứ hai mới học. Nếu như năm đó chịu khó học hành, thì bây giờ cô thể học cùng lớp với Triệu Tuế Tuế.

Chuyện xin nghỉ ở nông trường do dự sa thải và vĩnh viễn tuyển dụng nữa khiến những hộ khẩu ở đội sản xuất dám nhiều lời. Bởi so với việc nhận lương thực ở trong đội sản xuất, thì việc ở nông trường tiền, trợ cấp lương thực. Người thông minh đều tiếp tục việc ở nông trường sẽ lợi hơn.

Sau khi suy nghĩ thông suốt, thành thật trở việc.

Chủ nhiệm Cố thấy đều trở vị trí việc, lúc mới thở phào nhẹ nhõm. Đồng thời, cô cũng tự kiểm điểm bản . Nhân viên nông trường là binh sĩ trong quân đội, sẽ tuân thủ nghiêm ngặt mệnh lệnh của cấp . Xem tối nay, cô tìm để học hỏi kinh nghiệm mới . Nếu , phiền đến thủ trưởng, thì chức chủ nhiệm của cô cũng giữ nữa.

Triệu Tuế Tuế và Chu Thiến Thiến thấy còn gì thú vị để xem nữa, bèn đạp xe về nhà.

"Mẹ, đang tìm gì ạ?" Triệu Tuế Tuế thấy tìm kiếm thứ gì đó, liền nghĩ đ.á.n.h rơi đồ.

"Mẹ đang tìm Tiểu... Hôi." Trần Tú Hòa thấy chú ch.ó con đang con gái ôm trong lòng, tức giận bất lực : "Mẹ cứ tưởng tìm thấy Tiểu Hôi nữa chứ, cả nhà tìm mãi thấy."

Nghe , Triệu Tuế Tuế búng nhẹ tai Tiểu Hôi: "Chắc là nó ngửi thấy mùi của con nên chạy đến đây."

"Ừ, lạc là ." Trần Tú Hòa xoa đầu Tiểu Hôi, đó tiếp tục ruộng.

"Lúc ở nhà, nên buộc nó , xem gấp đến thế kìa." Triệu Tuế Tuế búng tai Tiểu Hôi, thầm nghĩ, xem cũng bài xích việc nuôi ch.ó lắm.

Hôm , cả nhà Triệu Tuế Tuế thu hoạch khoai tây.

Nhìn những củ khoai tây mới đào lên, Triệu Lập Võ liền nghĩ đến món khoai tây chiên. Khoai tây chiên rắc thêm bột ớt, bột thì là, hành phi, quả thực ngon.

Lần , khi đến nhà Lục Minh, dì Giang Diệp món , nhưng lúc đó dì nhiều, nên ăn thèm.

"Cả ngày chỉ ăn những món chiên rán." Nghe con trai , Trần Tú Hòa liếc , đó tiếp tục cúi đầu nhặt khoai tây. Bà đồng ý, nhưng cũng từ chối.

Thấy gì, Triệu Lập Võ liền kéo kéo mũ của em gái.

Triệu Tuế Tuế hiểu ý, bèn lên tiếng: "Mẹ, con cũng ăn. Khoai tây chiên giòn tan, thơm phức, ngon lắm ạ."

Trần Tú Hòa cũng nhớ đến món khoai tây chiên mà Giang Diệp . May mà trong nhà vẫn còn gia vị. Bà gật đầu đồng ý: "Được , buổi trưa sẽ một nồi lớn cho hai đứa ăn."

"Hoan hô." Nghe , Triệu Lập Võ càng hăng hái cuốc đất hơn. Hôm nay nhất định thu hoạch hết chỗ khoai tây .

Buổi trưa, về đến nhà, Triệu Lập Võ nhanh chóng gọt khoai tây, sợ quên mất món khoai tây chiên hứa.

Trần Tú Hòa thấy hết hành động của con trai, nhưng gì. Chuyện bà đồng ý thì bao giờ thực hiện.

Ba phân công hợp tác, nhanh xong một nồi khoai tây chiên thơm phức.

"Lấy cái bát tô , múc một ít khoai tây chiên mang sang nhà bên cạnh." Trần Tú Hòa lấy một cái bát tô, bảo con gái mang sang nhà bên cạnh.

 

Loading...