Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 389
Cập nhật lúc: 2025-10-07 23:00:02
Lượt xem: 220
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chị dâu, ở đây." Lưu Vĩ từ xa thấy Trần Tú Hòa và .
mà xuống xe tương đối đông, tiếng gọi của Lưu Vĩ lấn át trong đám .
Triệu Lập Văn cũng đang dòng , hôm nay bọn họ trở thành phố, cha , thấy ông nhỉ.
"Tiểu Văn, ở đây." Lưu Vĩ thấy Triệu Lập Văn đang tìm , liền vẫy tay với .
Triệu Lập Văn thấy Lưu Vĩ, cũng vẫy tay đáp : "Mẹ, bên ."
Trần Tú Hòa nắm tay con gái nhỏ theo lưng con trai cả, con trai út xách túi lớn túi nhỏ theo .
TBC
"Chị dâu, đoàn trưởng bỗng nhiên việc, bảo em đến đón ." Lưu Vĩ nhận lấy hành lý trong tay Triệu Lập Võ, dẫn bọn họ ngoài.
Triệu Tuế Tuế đang dỗ dành Tiểu Hôi nóng nảy khi xuống xe, thì vô tình va đối diện, lồng trúc cũng rơi xuống đất.
Tiểu Hôi chui khỏi lồng trúc, thì một qua đường giẫm . Cảm nhận nguy hiểm, Tiểu Hôi bước những bước chân ngắn chạy đến chỗ Triệu Tuế Tuế.
Trần Tú Hòa vội vàng chặn qua đường giẫm lên Tiểu Hôi: "Chờ một chút!"
Người qua đường chặn , đẩy Trần Tú Hòa : "Tránh , đang vội."
Nhân lúc , Triệu Tuế Tuế nhanh chóng cúi bế Tiểu Hôi lên. Lồng trúc qua đường giẫm nát, may mà nhiệm vụ của nó thành.
Cũng may Tiểu Hôi nhanh chóng chui , nếu thể thương.
"Đi thôi." Trần Tú Hòa nhặt chiếc lồng trúc đất lên, nắm tay con gái tiếp tục về phía .
Người va Triệu Tuế Tuế chạy mất dạng từ lâu.
Mọi rời khỏi cửa ga, dòng mới vơi bớt. Lưu Vĩ quả bóng lông xám trong lòng Triệu Tuế Tuế, giống ch.ó giống sói, liền hỏi: "Đây là ch.ó sói ?"
"Vâng, nó tên là Tiểu Hôi, em nhặt núi." Triệu Tuế Tuế gật đầu, mặt Tiểu Hôi về phía Lưu Vĩ, để lộ hàm răng của nó.
Tiểu Hôi mặt , tiếp tục dụi cánh tay Triệu Tuế Tuế, suýt nữa thì sợ c.h.ế.t bé con .
"Chị dâu, ăn cơm là về nhà luôn?" Lưu Vĩ hỏi.
"Mọi đói bụng ? Hay là ăn cơm ." Trần Tú Hòa ngờ đến đón là Lưu Vĩ, xe lửa bọn họ ăn bánh bao , còn mấy cái là để dành cho chồng.
"Không đói ạ." Vừa dứt lời, bụng Lưu Vĩ réo lên.
"Khách sáo cái gì, đói thì cứ , cứ tưởng đến đón là đoàn trưởng, nên mua một ít bánh bao xe lửa, ăn bánh bao là đến nhà hàng quốc doanh ăn cơm?" Trần Tú Hòa Lưu Vĩ với vẻ đồng ý.
"Em ăn bánh bao là ạ." Lưu Vĩ cũng ngờ hôm nay xe lửa đến muộn như , bình thường giờ bọn họ về đến khu nhà ở .
"Vậy , bánh bao còn nóng đấy, lúc xe lửa chuẩn đến ga, nhân viên giảm giá nên mua một túi, ngon, là bánh bao thịt lớn." Trần Tú Hòa Lưu Vĩ ngại ngùng khi tự đến nhà hàng quốc doanh, liền đưa nửa túi bánh bao cho : "Tiểu Văn, con lái xe ?"
"Dạ , lên xe ạ." Triệu Lập Văn gật đầu, mở cửa xe, ghế lái.
"Không cần , em ăn nhanh lắm." Lưu Vĩ định tiến lên đổi lái cho Triệu Lập Văn.
Trần Tú Hòa ngăn cản: "Tiểu Lưu, cứ ăn , Tiểu Văn lái xe."
Lưu Vĩ nghĩ Trần Tú Hòa sẽ lấy tính mạng của cả nhà đùa, nhưng vẫn chút bất an khi ghế phụ.
Mãi đến khi Triệu Lập Văn lái xe khỏi nội thành, Lưu Vĩ mới yên tâm ăn bánh bao: "Giỏi thật, Tiểu Văn lái xe còn giỏi hơn cả đoàn trưởng."
"Cái gọi là trò giỏi hơn thầy, cả em lái xe là do cha em dạy." Triệu Lập Võ bắt đầu khoe khoang về trai , thể học lái xe cũng sẽ do trai dạy.
Xe nửa đường thì gặp một chiếc xe Jeep quân dụng giống hệt xe của bọn họ đang đỗ bên đường.
Người xe thấy bọn họ, vẫy vẫy tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-389.html.]
Triệu Lập Văn lái xe tấp lề đường. Tài xế bước xuống, thấy ở ghế lái thì ngẩn , đó chuyển ánh mắt sang ghế phụ: "Lưu Vĩ, sửa xe ?"
Lưu Vĩ nuốt miếng bánh bao cuối cùng xuống, đáp: "Phải xem qua mới , chỉ sửa những vấn đề đơn giản thôi."
Triệu Tuế Tuế ba bên cạnh chiếc xe phía , đó chính là ba thanh niên trí thức chuẩn đến nông trường.
Hác Phong cũng thấy Triệu Lập Văn và , tiến lên chào hỏi: "Lúc xuống xe, ngoảnh ngoảnh thấy các , ngờ gặp ở đây."
"Xe của ?" Triệu Lập Văn đẩy cửa xuống xe, bước tới xem.
"Không nữa, tự nhiên thể khởi động ." Hác Phong bất đắc dĩ nhún vai.
Nắp capo mở , Lưu Vĩ kiểm tra động cơ, nhưng phát hiện vấn đề gì. Anh kiểm tra phanh xe, hỏi: "Phanh xe vẫn hoạt động bình thường chứ?"
"Bình thường."
"Vậy để kéo xe về." Lưu Vĩ đề nghị.
"Được." Nói xong, tài xế mở hộp dụng cụ, lấy dây thừng .
Sau khi hai chiếc xe buộc với , Lưu Vĩ khởi động xe, tiếp tục lên đường.
Để giảm tải cho xe phía , ba em Triệu Lập Văn đổi chỗ với ba thanh niên trí thức, hành lý cũng chuyển hết lên xe phía .
Trên đường, xe chạy chậm, mãi đến 4 giờ chiều mới đến khu nhà ở.
Sau một tháng, bọn họ trở về khu nhà ở.
Phòng ốc sạch sẽ, cần dọn dẹp, Triệu Tuế Tuế sắp xếp đồ đạc mang về.
Những quả dưa hấu trong sân cũng chăm sóc , Triệu Tuế Tuế vỗ nhẹ từng quả, tất cả đều chín, thể ăn ngay.
"Chị Tuế Tuế, chị về ." Lục Thiền cầm hộp cơm ngoài, hôm nay cô bé định đến nhà ăn lấy cơm, thì thấy Triệu Tuế Tuế đang vỗ nhẹ những quả dưa hấu trong sân.
Triệu Tuế Tuế giơ tay hiệu với Lục Thiền: "Ừ, Nha Nha, lâu gặp."
Lục Thiền chạy đến sân nhà Triệu Tuế Tuế, cửa Tiểu Hôi thu hút.
Tiểu Hôi đến môi trường xa lạ, đang dò xét xung quanh, thì bất ngờ gặp một "sinh vật hai chân", liền hướng Lục Thiền sủa những tiếng gừ gừ non nớt.
Không hề hung dữ mà trái dễ thương.
"Dễ thương quá, chị Tuế Tuế, đây là cún con chị nuôi ?" Lục Thiền những sợ hãi tiếng sủa của Tiểu Hôi, ngược còn bế nó lên, quan sát: "Ơ, là ch.ó đực chứ, đáng ghét quá."
Triệu Tuế Tuế Lục Thiền, còn khen Tiểu Hôi dễ thương, mà một giây ghét bỏ nó, ngạc nhiên hỏi: "Chỉ vì Tiểu Hôi là con trai... , là đực ?"
"Vâng, em thích cún con là đực, chị Tuế Tuế, em lấy cơm đây, tối nay em đến tìm chị chơi." Nói xong, Lục Thiền chạy đến bên bể nước rửa tay, cầm hộp cơm đặt xích đu rời .
"Phì." Lục Minh từ trong phòng , lúc thấy vẻ mặt khó hiểu của Triệu Tuế Tuế, em gái xa, bé mới lên tiếng: "Nha Nha đây từng ch.ó đuổi, con ch.ó đó là ch.ó đực."
"..."
Triệu Tuế Tuế: Thì là , hóa là ám ảnh tâm lý, bảo Lục Thiền đổi nhanh như .
Buổi tối, Triệu Quảng Thúc về, từ xa thấy ống khói nhà bốc khói nghi ngút, ông bỏ Lục Thành , vội vã chạy về nhà.
Trần Tú Hòa đặt bát canh xuống, thấy chồng bước : "Về đấy , mau rửa tay ăn cơm ."
Triệu Tuế Tuế từ trong bếp bưng bát đũa : "Cha, ăn cơm ạ."
"Ừ, cha ." Triệu Quảng Thúc đáp, cuối cùng vợ con cũng về nhà.