Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 386

Cập nhật lúc: 2025-10-07 22:59:59
Lượt xem: 210

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Yến hội trong tộc tổ chức cho Triệu Lập Văn là khi bọn họ về khu tập thể một ngày, trong thời gian bọn họ còn thể lên núi săn thú.

Nhìn thịt trong gian, thịt đủ ăn nhiều năm.

Hai em dừng kế hoạch săn bắn, dã vật Núi Lộc Minh nhao nhao thở phào nhẹ nhõm, mùa hè chúng trải qua hơn nửa tháng lo lắng hãi hùng.

Chờ đến khi bọn họ đến sườn núi, Đại Hôi ngậm con thỏ hoang chạy , khi kêu "gâu gâu", đôi mắt xanh biếc con ch.ó săn nhỏ trong n.g.ự.c Triệu Tuế, xoay chạy sâu trong núi.

"Đây là cuối cùng con chúng gặp mặt ?" Triệu Tuế xúc động tình của ch.ó sói.

"Nếu Tiểu Hôi chọn ch.ó nghiệp vụ, lúc chúng trở về thể mang theo nó." Triệu Lập Văn sờ Tiểu Hôi đang em gái ôm trong lòng.

Tiểu Hôi thoải mái cọ cọ tay Triệu Lập Văn, khiến Triệu Tuế chút buồn bực, đúng là " sữa là ", mới qua mấy ngày quên chuyện ch.ó nhà ngậm nó đòi sữa.

"Em còn trông chờ một con ch.ó nhỏ mới đầy tháng trí nhớ gì ." Triệu Lập Văn giải thích cho em gái: ch.ó con 3 tháng tuổi mới bắt đầu hình thành trí nhớ.

"Hừ." Triệu Tuế hung hăng "chà đạp" Tiểu Hôi một phen, tiếp tục xuống núi.

Tiểu Hôi cho rằng Triệu Tuế đang đùa giỡn với nó, cái đầu nhỏ cọ cọ tay cô bé, rên ư ử đòi sữa.

"Hết , mày nên cai sữa , hôm nay bắt đầu ăn bánh bao." Triệu Tuế vỗ vỗ đầu Tiểu Hôi.

Triệu Lập Văn thu con thỏ rừng cuối cùng Đại Hôi đưa gian, đó cùng xuống núi.

Trần Tú Hòa thấy con trai lớn xách con thỏ hoang từ trong gùi , nghĩ tới tiệc lên lớp ngày mai, liền : "Con thỏ thể đưa đến nhà ăn bên , Tiểu Văn, ngày mai các con còn săn thỏ ?"

Lần tiệc theo quỹ chung, bà trong đội ý kiến.

Triệu Tuế xong thì khựng , trong gian của cô lợn rừng, nhưng thể lấy , vết thương do mũi tên đặc chế dễ dàng phát hiện.

Nghĩ bắt thỏ rừng tốn nhiều sức, Triệu Lập Văn quyết định trực tiếp săn heo rừng, gật đầu: "Để con mượn cung tên."

Triệu Bạch Chính Triệu Lập Văn lên núi săn thú, cũng hỏi nhiều liền cho mượn cung tên, cho rằng săn thỏ rừng.

Buổi chiều, Triệu Lập Văn dẫn theo em trai và em gái cùng lên núi.

Hơn nửa tháng nay, Triệu Lập Văn nắm rõ tình hình trong núi, nhanh liền tìm mục tiêu.

"Tiểu Võ, hướng 11 giờ một con." Triệu Lập Văn phát hiện một con lợn rừng, báo vị trí cho em trai.

TBC

Triệu Lập Võ kéo cung ngắm chuẩn xác buông tay, mũi tên lao vun vút về phía cổ lợn rừng.

Đó là mũi tên bình thường, loại đặc chế của Triệu Lập Văn, một mũi tên trúng chỗ hiểm yếu thì lợn rừng vẫn thể chạy trốn.

Triệu Tuế thấy lợn rừng định bỏ chạy, lập tức buông tay b.ắ.n mũi tên chặn đường, mũi tên cắm phập chân trái của con vật.

Triệu Lập Võ cũng nhanh chóng b.ắ.n thêm một mũi tên trúng chân .

Lợn rừng trúng liên tiếp ba mũi tên, vùng vẫy một hồi im bất động.

Lúc , Triệu Tuế phát hiện một con lợn rừng khác lạc đàn: "Có b.ắ.n nó ?"

Vốn dĩ bọn họ chỉ định săn một con lợn rừng, ngờ con tự dâng tận cửa.

Một con lợn rừng hai con lợn rừng đối với nhà họ gì khác biệt, nhưng đối với dân đại đội Phú Hưng mà thì khác lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-386.html.]

Triệu Lập Văn theo hướng em gái chỉ, tiện thể quan sát cảnh xung quanh, gật đầu: "Động thủ."

"Để em." Triệu Lập Võ lấy mũi tên đeo bên hông lắp cung, nhắm một lúc b.ắ.n trúng đầu lợn rừng,"Tiếc quá, đáng lẽ nên nhắm mắt nó."

Triệu Tuế thấy lợn rừng liều mạng giãy giụa, nhất thời thể nhắm mắt nó , mà động tĩnh lớn như dễ thu hút ch.ó sói và những con lợn rừng khác, cô quyết định từ bỏ ý định ban đầu, cũng nhắm đầu nó mà bắn.

May mắn là khi trúng mũi tên của Triệu Tuế, con lợn rừng cũng còn động đậy nữa.

"C.h.ế.t ?" Triệu Lập Võ dùng ống nhòm quan sát, chân lợn rừng vẫn còn đang co giật, nhưng chắc chắn là thể nhúc nhích nữa.

Ba đợi thêm một lúc, Triệu Lập Văn và Triệu Lập Võ mới leo xuống,"Tuế, em ở đó quan sát nhé."

"Em ." Triệu Tuế dùng ống nhòm quan sát xung quanh, xem con ch.ó sói nào ngửi thấy mùi m.á.u tanh chạy đến .

Triệu Lập Võ lấy bùn đắp lên vết m.á.u của lợn rừng, đặt lên chiếc xe trượt đan bằng cỏ lau từ , kéo lợn rừng xuống núi.

Triệu Tuế vẫn treo cây, tìm kiếm tung tích của Đại Hôi, nhưng đáng tiếc là thấy , lẽ nó trốn , hoặc là ở đây.

Triệu Lập Võ kéo con lợn rừng đến sườn núi nhỏ giấu , đó trở rừng sâu kéo con còn ,"Tuế, mau xuống đây!"

"Sắp xong !" Triệu Tuế cởi dây thừng buộc eo, bắt đầu leo xuống.

Triệu Lập Văn hai con lợn rừng, xem như cũng để tộc bỏ tiền lo liệu bộ tiệc mừng,"Hai đứa ở đây trông chừng, gọi chú Bạch Chính lên."

Nghe Triệu Lập Văn xong, Triệu Bạch Chính nghi ngờ tai nhầm: "Cháu lặp nữa xem?"

"Bọn cháu đ.á.n.h hai con lợn rừng, ngay sườn núi, chú tìm khiêng chúng xuống ạ." Triệu Lập Văn lặp .

"À ừ, ." Nghĩ đến khả năng b.ắ.n tên của Triệu Lập Võ và Triệu Tuế, Triệu Bạch Chính bừng tỉnh, hóa hai đứa nó lên núi săn lợn rừng.

Lợn rừng nhanh chóng khiêng xuống núi, đang việc chân núi tin cũng vội vàng chạy đến vây xem, lợn rừng núi là tài sản chung, bọn họ thể chia thịt.

Nghe ba em Triệu Lập Văn săn lợn rừng, những lời xì xào bàn tán về việc dùng quỹ chung để tổ chức tiệc mừng cho Triệu Lập Văn lập tức biến mất, bỏ tiền lo liệu phần lớn , ai còn ý kiến gì nữa.

Đại đội trưởng hai con lợn rừng, trong lòng vui như mở cờ, vốn dĩ tộc định bắt một con lợn nuôi trong đội thịt, ngờ tiết kiệm .

Triệu Lập Võ và Triệu Tuế đưa cung tên trả cho Triệu Bạch Chính: "Mũi tên vẫn còn cắm lợn rừng ạ."

"Không , để chú tự rút." Triệu Bạch Chính xua tay: "Phải dùng băng giữ thịt lợn rừng mới ."

"Nhà còn băng, sang nhà lấy." Đại đội trưởng vui vẻ .

Hồi tháng 1, ai nấy đều lo lắng mùa hè năm nay sẽ hạn hán nên tích trữ nhiều băng trong hầm, trời mưa nên dùng đến, nhà nào cũng còn nhiều băng lắm.

Đến ngày diễn tiệc mừng, Triệu Lập Văn dậy từ sớm mời nhà ông ngoại.

Tuy là tiệc mừng do họ Triệu tổ chức, nhưng nhà ngoại của nhân vật chính vẫn mời đến dự.

Tiệc mừng tổ chức buổi trưa, Trần Tú Hòa định bếp phụ giúp thì Trần Tú Mai đẩy : "Hôm nay cần chị, ngoài ."

Có hai con lợn rừng, món mặn đều chế biến thành "nửa nạc nửa mỡ", một nửa là thịt, một nửa là rau.

Triệu lão gia tử vui vẻ bàn chính, hài lòng đứa cháu trai thứ hai, một lát chuyển sang bàn bên cạnh, nơi hai đứa cháu, một trai một gái, thầm nghĩ mấy năm nữa thể tổ chức thêm một bữa tiệc linh đình như thế , sang đứa cháu trai thứ ba cạnh đứa cháu trai thứ tư, sang năm thêm một bữa tiệc nữa.

Triệu Lập Văn các bậc trưởng bối gọi tới hỏi han đủ điều, Triệu Tuế ăn thịt trai đến cứng cả mặt, thầm nghĩ đến lúc thi đỗ đại học, nhất định cô sẽ tổ chức tiệc mừng.

 

Loading...