Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 379
Cập nhật lúc: 2025-10-07 22:59:52
Lượt xem: 216
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Quảng Quý về đến nhà thấy cha chống gậy ở cửa, ngạc nhiên hỏi: "Cha, chống gậy ? Eo đau ?"
Ông Triệu con trai thứ tư trở về, vội vàng : "Mẹ cái thằng Triệu Lập Kim khốn nạn đẩy ngã, giờ đưa huyện, mau chạy khu chuồng bò mượn xe giúp ."
"A? Ồ." Triệu Quảng Quý xong vội vàng chạy khu chuồng bò.
Bên chuồng bò, Triệu Lập Văn đang chuyện với ông Triệu Thu Thủy - trông bò.
"Lập Văn." Triệu Quảng Quý gọi cháu trai.
"Chú tư, chú ." Triệu Lập Văn thấy Triệu Quảng Quý, vội vàng nhường chỗ.
Ông Triệu Thu Thủy là chạy nạn từ năm 42, năm nay dịp Tết mới trở về đại đội Phúc Hưng trong bộ dạng rách rưới. Nhà cửa thì sập hết, đội trưởng sắp xếp cho ông ở tạm khu chuồng bò, cách đây lâu ông mới khám bệnh ở thành phố về nên quen Triệu Lập Văn.
"Chú Thu Thủy, chú xem cháu đang cần viện ở huyện gấp." Triệu Quảng Quý lấy 5 hào đưa cho ông Triệu Thu Thủy.
"Mai giờ trả xe, trễ giờ thì trả thêm tiền đấy." Ông Triệu Thu Thủy nhận tiền bảo Triệu Quảng Quý tự lấy xe.
"Lập Văn, cầm giúp chú miếng thịt ." Triệu Quảng Quý lúc mới nhớ trong tay còn cầm miếng thịt lợn.
Triệu Quảng Quý nhanh chóng đ.á.n.h xe bò .
Triệu Quảng Bá thấy liền trải thêm rơm lên xe, dìu bà Triệu lên.
Triệu Quảng Bá từ lúc con trai đẩy ngã thì trong lòng vô cùng đau khổ, chỉ vùi đầu việc để vơi cảm giác tội .
"Thằng cả, con ở nhà , chờ cha về sẽ thấy cái thằng súc sinh Triệu Lập Kim quỳ gối trong nhà." Ông Triệu lên xe bảo con trai thứ tư đ.á.n.h xe , thấy cháu trai thứ hai định lên xe bèn : "Tiểu Văn, cháu cũng ở nhà ."
Triệu Quảng Bá theo xe bò khuất, lặng lâu mới về nhà.
Triệu Tuế cửa Triệu Quảng Bá, lắc đầu phòng .
Bên , Lưu Chiêu Đệ chồng kể bộ sự việc, xoa bụng nghĩ đứa con trai đúng là bất hiếu, năm nay bà cũng 40 tuổi , đây là đứa con cuối cùng. Bà nhất định giữ đứa con trong bụng, nếu là con trai thì giữ nuôi cho để nó chăm sóc , còn là con gái thì bỏ . Hiện tại con trai cả ở nhà, chắc bà sinh con , cái thai 4 tháng mà đến giờ bà vẫn giấu .
"Ông nó ơi, giờ đây?" Lưu Chiêu Đệ xoa bụng , chỉ hai tháng nữa là giấu nổi.
"Phải tống khứ cái thằng Triệu Lập Kim , thì con đời cũng nơm nớp lo sợ." Triệu Quảng Bá hết hy vọng đứa con trai , nghiến răng : "Nếu là con trai thì còn đỡ, là con gái thì cũng đành chấp nhận, kiếm thằng nào về ở rể là ."
Lưu Chiêu Đệ mấp máy môi định gì đó, nhưng lẽ con trai thì trông cậy , chi bằng dồn hết tâm sức đứa con trong bụng,"Lúc lẽ để con Nhị Nha ở rể thì giờ chúng nhàn hạ ."
Lưu Chiêu Đệ lén thăm con gái thứ hai một , thấy con bé sống sung túc, con rể là lái máy cày của đội sản xuất.
Nghĩ nhiều cũng vô ích, hai đứa con gái từ ngày lấy chồng đến giờ thằng nào về thăm nhà .
Lần bà m.a.n.g t.h.a.i cũng là con trai, mà cái thằng bất hiếu đụng ngã đến sảy thai, đứa con trai 5 tháng tuổi cứ thế mà mất, giờ nghĩ đến nó là bà yêu hận.
"Anh cả, cần sang bên chăm sóc bà ?" Triệu Tuế nghĩ thời buổi chồng ốm đau thì con dâu trách nhiệm chăm sóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-379.html.]
"Có nhà bác cả và nhà chú tư , nhà bỏ tiền là , chắc cần chăm ." Triệu Lập Văn sống ở nhà họ Triệu ngần năm, rõ mà bà nội yêu quý nhất là Dư Giai Giai - vợ chú tư, còn ghét nhất là , lúc nào cũng thiên vị, đến lúc thế mà chịu bỏ công sức thì còn chờ đến bao giờ?
"Anh cả, Triệu Lập Kim năm nay 18 tuổi nhỉ." Triệu Tuế nghĩ hành vi của Triệu Lập Kim là cố ý gây thương tích, nếu bà nội báo công an thì thể tống cổ tù vài năm.
"Anh rõ, xem bà tỉnh ." Triệu Lập Văn cũng cho Triệu Lập Kim tù nữa, nhưng Triệu Lập Kim còn giá trị lợi dụng gì với bà nội .
"Hay là lén báo công an?" Triệu Tuế đề nghị, Triệu Lập Kim trộm đồ vì còn nhỏ nên phạt nhẹ.
Nếu cứ để Triệu Lập Kim ở đây, ai sẽ là viện.
"Mình trong cuộc, chờ tin tức từ bà nội ." Triệu Lập Văn xoa đầu em gái chuẩn bữa tối.
Triệu Tuế đang rửa giá thì Triệu Lập Võ về.
"Tuế, bà đưa huyện ?"
"Ừ, Triệu Lập Kim đẩy ngã, đầu đập xuống đất." Triệu Tuế kể chuyện lúc nãy.
Triệu Lập Võ xong thì tức giận vô cùng, hồi nhỏ bà nội luôn bênh vực Triệu Lập Kim, mỗi cãi với Triệu Lập Kim là y như rằng bà nội sẽ đ.á.n.h ,"Hồi bà nội cưng chiều Triệu Lập Kim lắm."
"Đã cưng chiều thì sẽ sinh hư, giờ thì bà nội chẳng còn ưa gì nữa." Triệu Tuế lắc đầu, ngờ Triệu Lập Kim cải tạo ở nông trường về chẳng những lên mà còn tệ hơn , lẽ để xảy chuyện lớn thì mới trị .
"Tuế, rốt cuộc nhà bác cả xảy chuyện gì ?" Trần Tú Hòa về đến đại đội Phúc Hưng xôn xao bàn tán chuyện bà nội ngất xỉu đưa huyện, vội vàng chạy về nhà.
"Triệu Lập Kim giành đồ của bà, bà cho thì đẩy ngã, đầu đập xuống đất chảy máu." Triệu Tuế kể cho .
" là nghiệp chướng." Trần Tú Hòa xong đồng hồ, giờ xe buýt chạy , bà thở dài bếp.
Bên , bà Triệu đưa phòng phẫu thuật.
Ông Triệu ghế ngoài cửa phòng phẫu thuật, một lúc Triệu Quảng Quý mới vay đủ tiền từ bạn bè để đóng viện phí, đó cùng cha.
"Bố, giờ đây?" Triệu Quảng Quý lúc mới thời gian định thần , kể chuyện lúc nãy đường về gặp Triệu Lập Kim, giờ nghĩ đáng lẽ lúc đó ông nên đến xem Triệu Lập Kim đang gì.
"Cái thằng súc sinh đó bó tay ." Ông Triệu giờ hết hy vọng đứa cháu trai , nhưng con trai cả chỉ mỗi thằng con trai duy nhất, còn trong bụng con dâu là trai gái, nhỡ nó sinh con trai thì ai sẽ là hương khói cho con trai ông .
"Cái thằng Triệu Lập Kim đó gây chuyện phiền toái cho cả là may , còn mong nó phụng dưỡng cả lúc tuổi già, hừ." Triệu Quảng Quý hề che giấu thái độ khinh thường đối với đứa cháu trai , từ hồi cải tạo ở nông trường về, nó suốt ngày tụ tập với đám thanh niên bất hảo trong làng, 18 tuổi đầu mà vẫn ăn bám bố , thỉnh thoảng còn bắt nạt con trai ông - Triệu Lập Ninh.
TBC
Dư Giai Giai núi về mới chuyện xảy với bà nội, cô đang phân vân nên huyện ngay lúc , sang nhà cả sang nhà Triệu Lập Văn.
"Chị dâu ba, chị xem nên huyện ngay lúc ?" Dư Giai Giai huyện, nhưng dám một .
"Sáng sớm mai với cô cùng , giờ nguy hiểm." Trần Tú Hòa .
"Vậy , mai qua gọi chị." Dư Giai Giai Trần Tú Hòa, cô xác định thời gian.
"Lúc mặt trời mọc thì ." Trần Tú Hòa nghĩ một lát .