Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 378

Cập nhật lúc: 2025-10-07 22:59:51
Lượt xem: 191

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giữa trưa, Triệu Lập Văn nấu canh nấm và tôm chiên.

Triệu Tuế ăn uống no nê xuống, buổi sáng vận động nhiều quá, buổi chiều cô định ngoài.

Lần nữa tỉnh , Triệu Tuế thấy Triệu Bảo Châu đang ở bên cạnh, còn dáng phe phẩy quạt cho cô.

"Bảo Châu, tới đây?"

"Sáng nay đến tìm thấy, chạy lên sườn núi cũng thấy , nhưng tìm mấy chùm nho dại, dậy ăn ." Triệu Bảo Châu bỏ quạt xuống, kéo Triệu Tuế dậy.

Triệu Tuế tựa vai Triệu Bảo Châu chịu nhúc nhích, cô vẫn ngủ đủ.

Triệu Bảo Châu ôm Triệu Tuế nhưng chịu nổi sức nặng của cô, chỉ thể dỗ dành cô như dỗ em họ.

Con trai thứ hai của đội trưởng khi kết hôn sinh một bé gái là Triệu Xảo Châu, hôm qua tròn một tuổi, Triệu Tuế đến xem.

"Không dậy là tối nay ngủ ." Triệu Bảo Châu chải tóc cho Triệu Tuế nghĩ, tóc Triệu Tuế mượt thật, vuốt nhiều thêm chút nữa.

"Anh cả và hai ?" Triệu Tuế dậy vươn vai hỏi.

"Anh Lập Văn đang dạy Lập Minh học bài ở nhà bên, Lập Võ Triệu Thiết Đản gọi ." Triệu Bảo Châu cho Triệu Tuế hướng của hai .

Triệu Tuế rửa mặt xong, cùng Triệu Bảo Châu ở ngưỡng cửa ăn nho dại.

"Tuế , nhà cũng xây nhà như , đến lúc đó phòng cũng lớn bằng phòng ." Triệu Bảo Châu căn nhà của Triệu Tuế, khỏi ghen tị.

"Khi nào thì xây?" Triệu Tuế gật đầu.

Sau khi huyện ngừng sản xuất gạch xanh, sản lượng gạch đỏ tăng lên nhiều, mấy hôm khi đến công xã mua xì dầu, cô thấy thêm mấy căn nhà gạch đỏ.

Ngay cả trường tiểu học công xã cũng cho đập bỏ nhà đất, xây bằng gạch đỏ, phòng bảo vệ cũng đổi thành nhà gạch đỏ.

Điều đáng mừng là con trai út của ông cụ thọt tìm thấy ông, đón ông về thành phố bên cạnh sống cùng.

"Phải chờ thu hoạch xong , gạch vẫn còn đang xếp hàng." Triệu Bảo Châu kể chuyện tối hôm qua ông nội và bố cho Triệu Tuế ,"Họ còn thanh niên tri thức gì đó đến đại đội , chỗ cho họ ở, định lấy nhà bà cụ Mặt Sẹo cho thanh niên tri thức ở."

"Thanh niên tri thức?" Triệu Tuế bất ngờ, nhưng khi một lượng lớn thanh niên tri thức xuống nông thôn, quả thật hai đợt thanh niên tri thức xuống nông thôn.

Đợt thanh niên tri thức đầu tiên lên núi xuống nông thôn bắt đầu từ năm 1958. đó là đợt thứ hai năm 1962. từ năm 1968 đến năm 1978. hàng năm đều thanh niên tri thức đến nông thôn, hai đợt cũng gọi là thanh niên xung phong hoặc thanh niên hồi hương.

Bây giờ là năm 1962. là thời điểm thanh niên tri thức đợt hai xuống nông thôn.

"Chính là thanh niên tri thức đó." Triệu Bảo Châu giải thích.

"Có bao nhiêu ? Khi nào đến?" Triệu Tuế lượng cụ thể.

"Chỉ 3 , tháng sẽ đến."

"Vậy chẳng là lúc thu hoạch vụ thu ." Triệu Tuế nghĩ đến cảnh đến tham gia lao động nặng nhọc, thanh niên từ thành phố đến liệu chịu đựng nổi .

Hai cô gái trẻ đang tán gẫu thì thấy tiếng của Triệu Lập Ninh từ sân vọng .

"Đồ xa, mày dám đẩy bà, đồ xa, tao sẽ bảo ông nội đ.á.n.h mày."

TBC

"Thằng ranh con tránh , đừng cản tao kiếm tiền, tao đ.á.n.h cho bây giờ." Triệu Lập Kim đá văng Triệu Lập Ninh đang bên cạnh, còn ác ý ấn đầu Triệu Lập Ninh cột nhà, sớm như , đều tại Triệu Lập Ninh mà bà nội mới thích , đúng là bà già nào cũng thích con trai út nhất.

Triệu Vi Vi ở sân thấy tiếng em trai , chạy sân thì thấy Triệu Lập Kim đang ấn đầu em trai ,"Anh gì đấy, buông em ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-378.html.]

"Hừ." Triệu Lập Kim thấy Triệu Vi Vi tay cầm chổi, bèn buông Triệu Lập Ninh , ôm hộp gỗ bỏ .

Triệu Tuế mở cửa sân , thấy bóng lưng Triệu Lập Kim bỏ , trong sân chỉ còn hai chị em Triệu Vi Vi.

"Chị ơi, bà ngã đất kìa." Triệu Lập Ninh kéo tay chị gái về phía nhà chính.

Triệu Tuế xong thì thấy , vội vàng theo nhà chính xem , lúc ngang qua phòng của nhà thứ hai, cô thấy bên trong ai, cả .

"Bà ơi, bà tỉnh ." Triệu Vi Vi nhà chính thấy Triệu bà đất, vội vàng tiến lên véo nhân trung bà.

Lúc Triệu Tuế bước , cô phát hiện mặt đất vết máu,"Trên đất m.á.u kìa!"

"A, bây giờ?" Triệu Vi Vi sờ lên gáy Triệu bà, tay là máu, cô run rẩy .

"Là do tên xa đẩy." Triệu Lập Ninh kể chuyện lúc nãy.

Triệu Lập Kim cách nào mà lẻn nhà chính, lúc Triệu bà mở tủ thì xông cướp đồ, Triệu bà cho thì đẩy ngã.

"Mình gọi đây, Bảo Châu, gọi bác sĩ Cao giúp ." Dứt lời, Triệu Tuế chạy như bay ngoài.

Triệu Bảo Châu cũng tình hình nguy cấp, vội vàng chạy đến nhà bác sĩ Cao mời ông.

Năm nay Triệu lão đầu mê câu cá, lúc nhà họ xây nhà, ông còn mang cá đến cho thợ ăn thêm.

Triệu Tuế chạy một mạch, cuối cùng cũng tìm thấy Triệu lão đầu ở một nơi là cỏ dại rậm rạp.

Lúc , Triệu lão đầu đang ghế, bất động, tiếng ngáy vang lên to, chắc là ngủ .

"Ông nội, ông nội tỉnh dậy ." Triệu Tuế lay lay Triệu lão đầu.

"Ừm, Tuế Tuế, cháu tìm ông việc gì?" Triệu lão đầu ngủ sâu giấc, Triệu Tuế lay một cái liền tỉnh.

"Bà Triệu Lập Kim đẩy ngã, đầu chảy máu, bây giờ vẫn đang hôn mê." Triệu Tuế kể chuyện xảy ở nhà chính cho ông nội .

"Cái gì?" Triệu lão đầu xong, vội vàng bật dậy, động vết thương ở eo khỏi hẳn, nhưng ông cũng chẳng còn tâm trí nào mà lo cho bản nữa, vịn eo chạy về phía nhà bác sĩ Cao.

Triệu Tuế cầm cần câu, ghế và giỏ cá của Triệu lão đầu, theo ông : "Bảo Châu mời bác sĩ Cao ."

Triệu lão đầu , bèn đổi hướng, rảo bước về nhà.

Lúc Triệu Tuế về đến nhà, bác sĩ Cao ở nhà chính chữa trị cho Triệu bà, đầu và tay bà đều châm kim.

"Đợi lát nữa mà bà tỉnh thì đưa đến bệnh viện huyện." Bác sĩ Cao châm cứu cho Triệu bà xong, bắt đầu bắt mạch.

Triệu Tuế và Triệu Bảo Châu bên ngoài ngưỡng cửa, lo lắng trong nhà chính.

"Tuế, em ?" Triệu Lập Văn từ ngoài trở về, thấy em gái đang cửa nhà chính, bèn lên tiếng hỏi.

"Anh cả, bà Triệu Lập Kim đẩy ngã, bây giờ vẫn tỉnh." Triệu Tuế đầu thấy cả, vội vàng kể chuyện lúc nãy cho .

Triệu Lập Văn là Triệu Lập Kim gây chuyện, nhíu mày,"Để xem ."

Triệu Lập Kim lấy đá đập vỡ ổ khóa hộp gỗ, mở hộp xem, thấy bên trong là tiền lẻ, một tờ 10 tệ cũng , tổng cộng chỉ 18 tệ 8 hào,"Hai lão già mà nghèo thế?"

Triệu Quảng Quý từ huyện thành trở về, tay xách theo một miếng thịt, huýt sáo, đến đoạn đường phía thì thấy Triệu Lập Kim, trong lòng khinh thường đứa cháu trai , lười chào hỏi, tiếp tục về nhà.

 

Loading...