Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 350

Cập nhật lúc: 2025-10-06 22:37:40
Lượt xem: 166

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm , Triệu Quảng Thúc lái xe Jeep đến tận cửa.

Mượn xe của quân đội thì tự đổ xăng, nên bình thường ít ai mượn lắm.

Triệu Quảng Thúc nghĩ một năm chắc chỉ một hai , nên thôi cần xe buýt nữa.

TBC

"Ngồi yên vị trí ?" Triệu Quảng Thúc thắt dây an ngoái về hàng ghế .

"Rồi ạ." Lúc , Triệu Tuế Tuế đang kẹp ở giữa, hàng ghế chỉ hai dây an , nhưng tốc độ xe cũng chẳng nhanh là bao, dây cũng như cả thôi.

Kết quả là xe còn kịp nổ máy thì chặn .

"Tú Hòa, định thành phố ?" Tằng Phồn Mỹ Trần Tú Hòa đang ghế phụ hỏi.

Trần Tú Hòa đoán ngay là Tằng Phồn Mỹ nhờ mua đồ giúp, bà suy nghĩ một chút gật đầu,"Ừ."

"Cái ... Chị giúp em mua một cuộn len ?" Tằng Phồn Mỹ ngập ngừng một chút .

"Được chứ, em loại nào, chị ứng tiền cho, nhưng phiếu len thì em đưa chị nhé." Trần Tú Hòa lấy một cuốn sổ nhỏ ghi chép.

"Em màu xanh lam, giống như thế ." Tằng Phồn Mỹ đưa cho Trần Tú Hòa một đoạn len và phiếu len.

Triệu Lập Văn thấy đang ghi chép thì đưa tay nhận lấy.

Kết quả là một thì sẽ hai, đằng Tằng Phồn Mỹ bỗng nhiên xuất hiện thêm mấy chị vợ lính, ai cũng nhờ mua hộ những món đồ mà trong khu nhà tập thể , mà ở huyện thì cháy hàng.

Trần Tú Hòa giúp thì thể từ chối khác, nên đành cẩn thận ghi yêu cầu của từng , may mà họ lái xe thành phố.

Sau khi ghi chép xong và kiểm tra một lượt danh sách những món đồ cần mua, Triệu Quảng Thúc khởi động xe rời khỏi khu nhà tập thể.

Đi một lúc, khi xe đến đoạn đường bằng phẳng dễ , Triệu Quảng Thúc bảo Triệu Lập Văn lái xe.

Trần Tú Hòa cởi dây an , đổi chỗ cho Triệu Lập Văn, Triệu Quảng Thúc ở ghế phụ, hướng dẫn con trai cả cách đạp ga.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-350.html.]

Ban đầu, Triệu Quảng Thúc còn lo lắng, bởi vì thời gian Triệu Lập Văn học lái xe nhiều, cũng kinh nghiệm lái đường trường, nhưng dần dần, dáng vẻ điềm tĩnh như tài xế lão luyện của con trai khiến ông yên tâm,"Được đấy, hồi mới lái xe, bố còn run đến toát mồ hôi tay cơ."

Triệu Tuế Tuế thầm nghĩ, tuổi lái xe của trai chắc còn nhiều hơn cả bố.

Triệu Lập Võ với vẻ mặt ngưỡng mộ,"Bố ơi, bao giờ thì con học lái xe ạ?"

"Ừ, đợi con học xong cấp ba ." Triệu Quảng Thúc dựa ghế, khi 18 tuổi mới học lái xe thì muộn.

"Thế còn 3 năm rưỡi nữa, yeah!" Triệu Lập Võ reo lên vui mừng, để ý đến việc trai hiện đang học lớp 11 mà lái xe .

Cả nhà Triệu Tuế Tuế đến tòa nhà bách hóa ở trung tâm thành phố.

Triệu Quảng Thúc và Triệu Lập Văn đổi chỗ cho ,"Mấy đứa , bố gửi xe."

Lúc , Trần Tú Hòa mới nhớ là hôm nay ngoài, họ quên mang theo giỏ, lát nữa chắc xách đồ tay.

Triệu Tuế Tuế ngước tòa nhà bách hóa cao nhất và cũng là lớn nhất thành phố mặt, nó còn cao hơn tòa nhà bách hóa ở huyện Hà một tầng, diện tích cũng lớn gấp đôi, trong những tủ kính bày la liệt đủ loại hàng hóa, chẳng khác nào siêu thị ở thế kỷ 21.

Phong cách trang trí hiện đại, chắc chắn chủ nhân đây của tòa nhà là đại địa chủ hoặc nhà tư bản gì đó.

Vừa bước cửa, Triệu Lập Võ mùi thơm ngào ngạt của khu vực bán bánh kẹo hấp dẫn, bé kéo tay em gái.

Triệu Tuế Tuế hiểu ý, bèn dẫn em trai về phía quầy bánh kẹo, nào là bánh quy sữa, bánh quy kẹp kem, bánh xốp... đủ loại bánh đựng trong những chiếc lọ thủy tinh lớn, xếp ngay ngắn giá phía quầy,"Anh hai mua loại nào?"

"Mua bánh xốp , lâu lắm ăn, bánh quy sữa nhạt nhẽo, còn bánh quy kẹp kem thì ở cửa hàng mậu dịch trong khu nhà tập thể cũng bán." Triệu Lập Võ nghĩ cất công đến đây , đương nhiên là mua loại bánh mà ở quê .

Triệu Tuế Tuế về phía , cô bé đang ngắm nghía quần áo ở quầy bán đồ may mặc,"Vậy đây đợi ."

Nhân viên bán hàng Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ, đoán là hai đứa bé tiền mua, loại trẻ con suốt ngày rúc đầu tủ kính xem nhưng chẳng mua gì thì cô gặp đầy, bèn đuổi,"Đi , sang chỗ khác chơi, mua thì đừng đây."

Triệu Tuế Tuế liếc nhân viên bán hàng một cái, chắp hai tay lưng qua quầy bánh kẹo, coi như thấy gì.

Triệu Lập Võ cũng quen với thái độ hách dịch của nhân viên bán hàng, bé tiếp tục dán mắt tủ kính ngắm những loại bánh kẹo, trong đó cả loại bánh gato nhỏ mà Lục Minh tặng, lát nữa đến, nhất định mua cho loại bánh .

 

Loading...