Đến giữa tháng 1, trường trung học thứ hai bắt đầu thi cuối kỳ, thi xong là nghỉ đông.
Lúc Quan Tuyết từ nhà vệ sinh trở về, Triệu Tuế Tuế một cái, cô quyết tâm giành lấy vị trí đầu khối của Triệu Tuế Tuế.
Triệu Tuế Tuế chà xát hai tay, đợi lát nữa thi xong môn cuối là thể giường khỏi nhà.
Vốn dĩ lớp học lạnh, chia một nửa học sinh sang khu cấp ba thi, ít nên càng lạnh hơn, Triệu Tuế Tuế thi đến nửa buổi thì tay lạnh cóng, đeo găng tay nhưng ảnh hưởng đến tốc độ .
Thật vất vả mới thi xong, Triệu Tuế Tuế vội vàng chạy cổng trường, gặp Trịnh Nguyệt ở đầu cầu thang. Nhìn thấy vẻ mặt ủ rũ của Trịnh Nguyệt, cô bạn thi .
"Tuế Tuế, bài cuối cùng câu một đáp án là gì ?" Trịnh Nguyệt gọi Triệu Tuế Tuế , đáp án.
Triệu Tuế Tuế nhớ một chút đáp án của .
TBC
"Ôi , tớ khác." Trịnh Nguyệt ngẩng đầu trần nhà kêu lên.
"Chưa chắc đúng , chờ kết quả tính." Triệu Tuế Tuế xoa xoa tay, cô ấm tay, sợ nứt nẻ.
Quan Tuyết trốn phía đáp án của Triệu Tuế Tuế, càng nghĩ càng lo lắng, câu cuối cùng tận 12 điểm.
Lục Minh đeo cặp sách xuống, thấy Triệu Tuế Tuế ở đầu cầu thang bèn lên tiếng: "Tuế Tuế, xe của trường đỗ ở cổng kìa."
"Ừ ừ, về thôi." Triệu Tuế Tuế xong bèn xuống lầu.
Cô và Triệu Lập Võ từ khu cấp ba xuống hội hợp ở sân thể dục.
Trường tiểu học nghỉ đông, học sinh cấp ba đợi học sinh cấp hai thi xong mới đến lượt, vì hiện tại xe chỉ chở học sinh cấp hai về .
Triệu Tuế Tuế nhận lái xe, là chú Tần Khai Thái hôm lái xe Jeep đưa gia đình cô đến khu nhà tập thể.
Chú Tần Khai Thái là lính của Đại đội 1, bố cô nhiệm vụ cùng Đại đội 3, chú Tần về, bố cô cũng về ?
Triệu Lập Võ thấy em gái vui vẻ bèn hỏi han, khi nguyên nhân, cũng lập tức bay về nhà. Bố công tác gần hai tháng .
Hai em về đến cửa nhà thấy tiếng chuyện, vội vàng chạy nhà.
Triệu Quảng Thúc đang báo cáo ở phòng phía đông, thấy con gái út về bèn vỗ vỗ lên giường đất bên cạnh: "Tuế Tuế, đây cho ấm."
"Bố, bố về khi nào ạ?" Triệu Tuế Tuế tiến lên, xuống cạnh ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-341.html.]
Triệu Lập Võ quen với việc bố chỉ quan tâm em gái, cũng xuống bên cạnh bố.
"Buổi trưa." Triệu Quảng Thúc tháo mũ đầu con gái xuống, xoa xoa tóc cô bé.
"Bố?" Triệu Tuế Tuế nhận tâm trạng của bố , lo lắng hỏi: "Bố thương ạ?"
"Không, bố vui vì con về." Triệu Quảng Thúc véo véo má con gái, nhưng trong mắt vẫn tràn đầy đau buồn.
Triệu Tuế Tuế còn hỏi gì đó thì Trần Tú Hòa xách giỏ : "Đường đỏ, trứng gà, bột mì, còn cần gì nữa ?"
"Không cần , Chu Thế Dân hi sinh trong lúc nhiệm vụ , quà an ủi nhà lo liệu." Triệu Quảng Thúc lắc đầu, nhớ đến Lý Nghiên Phỉ sắp sinh nở, ông : "Mấy thứ để mấy hôm nữa mang sang cũng ."
Triệu Tuế Tuế từ bên cạnh, thì là vì hi sinh.
Quân nhân lên chiến trường sẽ hi sinh, chỉ khi nào đất nước cường thịnh, ngoài mới dám bắt nạt. Huống hồ nước nhà mới thành lập 13 năm, chính là lúc đ.á.n.h giang sơn dễ, giữ giang sơn khó.
Họ cuộc sống yên là nhờ các chú bộ đội bảo vệ.
Không vì , Triệu Tuế Tuế bỗng nhiên hôn lên mặt bố một cái.
Triệu Quảng Thúc ngẩn vì nụ hôn bất ngờ của con gái. Từ khi khỏi bệnh, con bé cho ông thơm, huống chi là chủ động thơm ông. Trong lòng ông vui như hoa nở, khóe miệng kiềm chế cũng , ôm con gái lòng cưng nựng.
Trần Tú Hòa hai bố con , con gái út lúc nào cũng cách dỗ bố vui. hiểu bà thấy chạnh lòng.
Ăn cơm xong, Triệu Quảng Thúc ngoài.
Nhìn bố rời , Triệu Tuế Tuế nhớ đến vợ của chú Chu Thế Dân đang mang thai: "Mẹ, dì Lý chuyển khỏi khu nhà tập thể ạ?"
Trần Tú Hòa ngẩn , bà nhớ đến quy định của khu nhà tập thể: "Theo quy định là chuyển , nhưng Lý Nghiên Phỉ ở cũng . Dù cô vẫn đang là giáo viên tiểu học, sắp sinh em bé."
Chu Thế Dân hi sinh khi nhiệm vụ, Triệu Quảng Thúc là đoàn trưởng trực tiếp của Chu Thế Dân, ông dẫn theo phó đoàn trưởng và các tiểu đoàn trưởng theo sư trưởng Lưu đến thăm hỏi gia đình liệt sĩ. Đi cùng còn Trần Tiểu Mễ và hai vị chủ nhiệm của ban phụ trách gia đình quân nhân.
Lý Minh Phỉ đôi mắt đỏ hoe mở cửa, nghẹn ngào mời nhà.
Trong phòng khách, Lý Nghiên Phỉ bụng mang chửa ghế sofa, ánh mắt vô hồn. Mọi nhà, cô cũng phản ứng gì, lẽ vẫn thể tin chồng hi sinh.
Trần Tiểu Mễ tiến lên kiểm tra cho Lý Nghiên Phỉ, phát hiện tay chân cô lạnh ngắt, vội vàng bảo lính canh nhóm lửa: "Đồng chí Lý, đồng chí giữ gìn sức khỏe cho bản và con chứ."