Hôm nay, buổi dạy tối cho các chị em ở khu tập thể, đường đạp xe về, thầy Tần ngã, chắc chắn là thể tiếp tục dạy học. Thầy liền giới thiệu Triệu Lập Văn , coi như "nước phù sa chảy ruộng ngoài", dạy 20 buổi, phía quân đội sẽ trả công 20 cân lương thực và 10 đồng.
"Triệu Lập Văn? Triệu Lập Văn ở khu tập thể chúng ?" Chủ nhiệm Chu đặt túi quà thăm hỏi xuống, thầy Tần giới thiệu Triệu Lập Văn.
"Chính là . Đừng thấy còn nhỏ tuổi mà xem thường, về khoa học, thể thầy . Cậu tự mày mò chế tạo đèn pin, kính viễn vọng, quạt điện, máy phát điện, ... thật sự là "hậu sinh khả úy"!" Nói đến Triệu Lập Văn, thầy Tần như khác hẳn, tràn đầy phấn khích, giống bệnh cần nghỉ ngơi chút nào.
Chủ nhiệm Chu từng chú ý đến Triệu Lập Văn, nhưng thầy Tần hết lời khen ngợi, cô định bụng ghé qua nhà Trần Tú Hòa để hỏi thăm.
Triệu Tuế Tuế mời chủ nhiệm Chu phòng khách: "Nhà cháu chỉ một cháu, cháu Cung Tiêu Xã, lát nữa sẽ về."
"Không , cô đợi một lát. Anh cả cháu ?" Chủ nhiệm Chu xua tay, ý bảo thể đợi.
"Anh cháu ở nhà bên cạnh." Triệu Tuế Tuế cho ấm, rót nước sôi pha.
Chủ nhiệm Chu quan sát phòng khách, dọn dẹp sạch sẽ. Nhìn thấy chiếc quạt điện tủ, cô hỏi: "Đây là quạt điện ? Sao trông khác với loại bán ở bách hóa nhỉ?"
Triệu Tuế Tuế theo hướng tay cô: "Đó là do cháu và Lục Minh ạ."
"Tự tay á?" Chủ nhiệm Chu nhớ đến lời thầy Tần, hỏi .
"Vâng, nhưng đôi khi nó cũng đình công." Triệu Tuế Tuế lo chủ nhiệm Chu tin, liền cắm điện cho quạt chạy.
Nhìn thấy quạt điện vù vù, chủ nhiệm Chu mới tin lời thầy Tần: "Giỏi thật đấy. Anh cháu học lớp 10 ?"
Triệu Tuế Tuế lắc đầu: "Anh đang học lớp 11 ạ."
lúc , Triệu Lập Văn mang chiếc máy phát điện sửa xong về đến nhà. Thấy khách, định bụng thẳng phòng bỗng đổi ý, bước phòng khách: "Chủ nhiệm Chu đến chơi ạ."
"Ngồi xuống ." Chủ nhiệm Chu vật trong tay Triệu Lập Văn với vẻ tò mò.
Biết chủ nhiệm Chu xem, Triệu Lập Văn đặt nó lên bàn: "Đây là máy phát điện ạ."
TBC
"Cái là máy phát điện ? Dùng thế nào ?" Chủ nhiệm Chu chạm nhưng sợ hỏng.
"Cô chỉ cần tay cầm , bóng đèn sẽ sáng." Triệu Tuế Tuế cầm lấy máy phát điện, mẫu cho chủ nhiệm Chu xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-316.html.]
Chỉ thấy Triệu Tuế Tuế vài vòng, bóng đèn nhỏ gắn tấm gỗ sáng lên.
"Thần kỳ quá! Giỏi quá!" Chủ nhiệm Chu cũng thử tay cầm, thấy bóng đèn sáng lên nhờ động tác của , cô khỏi cảm thán sức mạnh của khoa học. Trước đây, cô thể tưởng tượng rằng buổi tối bóng đèn thắp sáng.
Trần Tú Hòa chợ về, thấy chủ nhiệm Chu ở nhà, vội vàng chào hỏi.
Chủ nhiệm Chu lúc mới nhớ mục đích đến đây: "Thầy giáo dạy khoa học của Lập Văn ngã, thể đến lớp , nên giới thiệu Lập Văn thế."
Nghe xong, ý nghĩ đầu tiên của Triệu Lập Văn là từ chối. Cậu chỉ là một học sinh cấp 3 nghiệp, thể lên lớp giảng bài : "Cháu vẫn chỉ là học sinh, các cô chú lớp chắc chắn sẽ phục."
"Có gì mà phục? Cậu chỉ cần lắp ráp cái quạt điện bục giảng là thể "trấn áp" hết đám phía ." Nói xong, chủ nhiệm Chu mới giật nhận lỡ lời. Ngày ngày tiếp xúc với các chị em quân nhân, cô cũng ảnh hưởng ít nhiều.
Trần Tú Hòa con trai cả, gì.
Triệu Tuế Tuế cũng . Anh trai cô cảm thấy khả năng giáo viên khoa học, nhưng quyết định thế nào là việc của .
"Để cháu suy nghĩ ạ." Triệu Lập Văn đồng ý cũng từ chối. Cậu định ngày mai sẽ hỏi thầy Tần xem tại giới thiệu .
Lý do là 20 cân lương thực và 10 đồng. Triệu Lập Văn trợn tròn mắt: "Vậy em sẽ giúp thầy kiếm tiền đó."
Cậu nghĩ, bình thường, một nửa linh kiện cần đều là do thầy Tần giúp đỡ tìm kiếm, phần ân tình trả.
"Không cần . Em dạy thì tự giữ lấy lương thực và tiền đó. mới dạy 2 buổi." Thầy Tần xua tay. Thầy thể chiếm đoạt thành quả lao động của học sinh .
"Cần chứ ạ. Thầy giúp em tìm nhiều linh kiện như , em cũng giúp thầy. Nếu thầy thể cho em mượn cái radio để tháo lắp thì quá." Chiếc radio ở nhà, sớm tháo nghiên cứu từ lâu, nhưng sợ lắp ráp nên dám động .
Nghe Triệu Lập Văn nhắm chiếc radio của , thầy Tần lập tức đuổi khéo: "Đi ."
Đồng thời, thứ chào đón Triệu Lập Văn là một quyển giáo án.
Triệu Lập Văn lật giở quyển giáo án, nắm nội dung giảng dạy: "Em về đây. Thầy nghỉ ngơi cho khỏe ạ."
Tối hôm đó là đầu tiên Triệu Lập Văn lớp dạy khoa học cho các chị em ở khu tập thể.