Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 262: Cho dù là giết tất cả, thì hắn cũng không phải đền tội.
Cập nhật lúc: 2025-03-22 19:45:01
Lượt xem: 19
Diệp Linh Lang vừa nghe những người bên cạnh thảo luận, vừa đi theo đội ngũ đến Thạch Trạch Cốc.
“Nghe nói đại ma đầu Bùi Lạc Bạch kia g.i.ế.c người điên rồi, dưới chân hắn đều là thi thể, trên người đầy m.á.u tươi!”
Diệp Linh Lang nghe nhiều, rốt cuộc không nhịn được mà mở miệng.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
“Hắn g.i.ế.c người điên rồi, chẳng lẽ không phải chính các ngươi đi lên cho hắn g.i.ế.c hay sao? Nếu không phải vì Duyên Sinh Lệnh kia, vì trên người hắn mang theo Tháp Phù Đồ, các ngươi có nạp mạng cho hắn không?”
Tin tức về Tháp Phù Đồ là Diệp Linh Lang tới đây mới nghe nói, Thần Y Cốc thấy quá lâu không thể bắt được Bùi Lạc Bạch, lại tuyên bố một tin tức mới.
Bùi Lạc Bạch diệt toàn bộ Đan Tâm Đường, cướp đi chí bảo của Đan Tâm Đường là Tháp Phù Đồ, tháp ở trên người hắn, nếu ai có thể g.i.ế.c được Bùi Lạc Bạch, Phù Đồ Tháp sẽ thuộc về người đó, Thần Y Cốc nhất định không truy cứu.
Nếu nói Duyên Sinh Lệnh là thứ mà hầu hết những cao tầng có thực lực lớn đều thèm muốn, là nguyên nhân mà họ không ngừng phái người đánh c.h.ế.t Bùi Lạc Bạch, thì Phù Đồ Tháp là nguyên nhân làm tất cả mọi người điên cuồng, tự nguyện đi mưu cầu một cơ duyên.
Tóm lại, cả hai bảo vật như vậy, người muốn đánh c.h.ế.t Bùi Lạc Bạch càng ngày càng nhiều.
Nghe thấy Diệp Linh Lang vừa mới hỏi vậy, người bên cạnh tất cả đều ngơ ngẩn, suy nghĩ của bé gái này vì sao lại kỳ lạ như vậy? Muốn phản đối tất cả mọi người sao?
“Nhưng hắn là đại ma đầu, ai cũng có thể g.i.ế.c chết.”
“Nhưng hắn vẫn chưa tới g.i.ế.c ngươi, ngươi lại muốn vì ba chữ đại ma đầu mà đi g.i.ế.c hắn, kết quả là để bản thân mình bị g.i.ế.c rồi, sau đó lại hắt m.á.u lên người hắn, lại còn tự cho bản thân mình mỹ danh anh dũng hy sinh, giúp đỡ chính nghĩa, các ngươi thật có lời.”
Những người đó mở to hai mắt, lời này vì sao lại có lý như thế, không biết phải phản bác như thế nào.
“Nhưng nếu không ai đến giết, đại ma đầu này phải đền tội thế nào? Thay trời hành đạo, đạo nghĩa này chúng ta không thể chối từ!”
Nghe thấy lời này, Diệp Linh Lang cười.
“Nhưng mà đánh cược đi, cho dù ai cũng đến giết, hắn cũng sẽ không đền tội.”
“Vì sao?”
“Bởi vì ta không cho phép!”
Trong nguyên tác đã ghi rõ là kể từ khi xảy ra chuyện đến khi đại sư huynh phải đền tội là năm ngày, hiện tại nàng tới kịp rồi.
Nói xong, Diệp Linh Lang cũng mặc kệ không quan tâm đến phản ứng của bọn họ, dán một tấm gia tốc phù nhanh chóng bay lên núi.
Tất cả những người còn lại nghe thấy nàng nói chuyện đều hít một hơi, nàng đang nói gì thế?
“Nàng không cho phép ư? Nàng là ai? Nàng quá coi trọng bản thân rồi!”
“Nhưng mà, nàng cũng chỉ là một Kim Đan nho nhỏ mà thôi, nàng có tư cách gì mà không cho phép? Tông môn Minh chủ là Hóa Thần, Thần Y Cốc cũng có một vị Hóa Thần. Cho dù người dưới không trị được, không biết chừng minh chủ sẽ tự tới để thanh lý môn hộ, nếu không được thì Hóa Thần của Thần Y Cốc ra tay cũng có thể chứ! Nàng thì là cái gì!”
“Chờ chút, chỉ có một mình ta thấy lạ là vì sao nàng sẽ nói chuyện thay cho đại ma đầu à? Nàng không phải là người thân của đại ma đầu đấy chứ?”
Vừa nghe lời này, xung quanh đều là tiếng hít không khí, bọn họ gặp người thân của đại ma đầu ư?
Diệp Linh Lang vội vàng lên núi, trên núi không ít người, những người từ khắp nơi ở Tu Tiên giới nghe được tin tức mà tới nối liền không dứt, nhưng càng tới gần chỗ của Đại sư huynh thì càng ít tán tu, người của tông môn và các thế lực lớn khác lại càng nhiều.
Rất nhanh, Diệp Linh Lang đã nhìn thấy vài người của các tông môn bình thường, đi qua bọn họ để tiếp tục đi về phía trước, đến khi lên đến tận nơi, đứng đầu đều là người của tứ đại tông môn.
Đúng như lời của những người bên dưới, Côn Ngô Thành chính là những người đầu tiên xông vào trong số tứ đại tông môn, phía sau là Thất Tinh Tông, nhưng Ẩn Nguyệt Cung và Liệt Dương Điện không tới nhiều người, cũng không quá quan tâm đến việc này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-262-cho-du-la-giet-tat-ca-thi-han-cung-khong-phai-den-toi.html.]
Diệp Linh Lang đang muốn tiếp tục đi vào bên trong, đột nhiên có hai người nhanh chóng chạy đến phía sau nàng, bảo nàng dừng bước.
“Cô nương, phía trước nguy hiểm xin đừng tới gần, tuy rằng đại ma đầu ai cũng có thể giết, nhưng nếu mất mạng thì không đáng giá. Nếu ngươi nhất định muốn đi chúng ta không ngăn cản, nhưng đại sư huynh của chúng ta ở bên trong, ngươi không có cơ hội, trừ phi ngươi muốn làm pháo hôi.”
Nghe thấy lời này, Diệp Linh Lang xoay người, phát hiện phía sau ngăn nàng lại là đệ tử Côn Ngô Thành.
Bọn họ nhìn thấy Diệp Linh Lang thì cả kinh.
“Diệp Linh Lang!”
“Ngươi… ngươi chờ chút, ta đi gọi sư huynh lại đây, ngươi đừng chạy loạn!”
Vì thế, hai đệ tử Côn Ngô Thành thì một người chạy, một người khác ở lại trông nàng.
Rất nhanh, Giang Du Tranh đi theo tên đệ tử kia vội vội vàng vàng chạy tới đây, sau khi hắn tới thì nói với hai đệ tử kia nói: “Không được nói ra chuyện Diệp Linh Lang đã tới đây, biết không?”
“Đã biết!”
Giang Du Tranh nhìn bốn phía vắng lặng, mang theo Diệp Linh Lang đi vào trong rừng.
“Sao ngươi lại tới đây?”
Sau khi hỏi xong thì Giang Du Tranh cảm thấy mình hỏi vô nghĩa, tình cảm của mọi người trong Thanh Huyền Tông tốt như vậy, làm gì có chuyện không có ai tới, chỉ là hắn không nghĩ là Diệp Linh Lang sẽ tới một mình.
“Ngươi tới một mình ư? Các sư huynh khác của ngươi đâu?”
“Không biết, có thể bọn họ còn chưa nhận được tin tức, tình hình bên trong thế nào? Đại sư huynh của ngươi ở bên trong ư?”
“Bọn họ đã giao thủ rồi, tình hình của Bùi Lạc Bạch không tốt lắm, đặc biệt là trạng thái rất không tốt, gặp người nào g.i.ế.c người ấy, không nghe khuyên bảo, không thu tay, không bình tĩnh, nhìn giống như sắp tẩu hỏa nhập ma. Đại sư huynh không đánh linh tinh với hắn, bởi vì nếu thật sự làm Bùi Lạc Bạch tức giận, trước khi c.h.ế.t hắn sẽ lôi kéo tất cả những người trên núi này chôn cùng.”
“Thế nên các ngươi canh giữ ở bên ngoài khuyên mọi người không cần đi vào hay sao?”
“Bọn họ đi vào thì có ích lợi gì! Thực lực không cùng một cấp bậc thì chỉ thêm phiền! Bọn họ đều cho rằng nhân dịp người khác đánh nhau với Bùi Lạc Bạch thì có thể tiếp cận để đánh trộm, bổ một nhát cuối. Để cho tình hình không bị loạn, chúng ta ngăn hết mọi người lại, tránh cho sự việc không thể khống chế.”
“Còn gì nữa? Nói hết tin tức mà ngươi biết cho ta nghe!”
“Khi thu được tin tức thì Côn Ngô Thành chúng ta ở gần đây nhất, cho nên minh chủ phái chúng ta đến đây khống chế tình hình trước. Thất Tinh Tông ở phía sau, nhưng thủ tịch Đường Nhất Phàm của bọn họ cũng sắp tới rồi. Nếu hắn tới rồi, liên thủ với đại sư huynh của ta thì sẽ có thể có khả năng chế phục Bùi Lạc Bạch.”
Giang Du Tranh thở dài.
“Tuy là có chúng ta ở phía trước khống chế tình hình, nhưng phần thưởng của Thần Y Cốc quá hấp dẫn, càng ngày càng có nhiều người tới, các thế lực khác cũng không ngừng tới đây. Hai ngày trước chúng ta còn có thể chặn người lại, hôm nay chúng ta đã không còn ngăn chặn được nữa, chỉ có thể khuyên bảo. Sáng nay đã có hai nhóm thế lực đi vào, đều là tu vi đại Nguyên Anh, bên trong sắp loạn thành một nồi cháo rồi!”
Diệp Linh Lang nhớ rõ trong nguyên tác, đệ tử Côn Ngô Thành không có ở phía trước cản người, cũng không ra tay khống chế tình hình.
Trong nguyên tác là một đám người vây công, tình huống vô cùng hỗn loạn không thể khống chế, mỗi người đều đi lên chọc một kiếm, mỗi người lại tùy thời mà bị đánh một kiếm.
Nhìn có vẻ là nhờ có Võ Hội Đỉnh Phong, Thanh Huyền Tông đã có tên tuổi, cho nên khi đại sư huynh xảy ra chuyện, Tông môn liên minh đã ra tay can thiệp, tránh cho sự việc hoàn toàn không thể khống chế.
Rốt cuộc ai cũng biết Bùi Lạc Bạch là đại sư huynh của Thanh Huyền Tông, vừa mới đứng đầu tổ cao cấp của Võ Hội Đỉnh Phong, hắn có cùng một nhịp thở với Tông môn liên minh, nhất định Tông môn phải quản lý.
Cho dù là g.i.ế.c để tạ tội hay là thế nào, tông môn nhất định phải tự mình xử lý chứ không giao cho người khác.
Mặc dù vậy, thế lực của Tông môn cũng không thể một tay che trời tại hạ Tu Tiên giới, cho nên kể từ hôm sự việc bắt đầu xảy ra thì hôm nay cũng bắt đầu không khống chế được nữa.