Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 255: Nàng cứ như thế ra ngoài, thật là nguy hiểm!
Cập nhật lúc: 2025-03-21 17:07:28
Lượt xem: 34
Nhậm Đường Liên mang theo một cảm xúc tò mò đi theo Diệp Linh Lang, đi xem nàng nói chỗ chơi rất vui rốt cuộc là chỗ nào.
Hai người bọn họ đi một đường trên Kính Hoa Sơn, đường thì là đường hắn quen thuộc, cảnh thì cũng là cảnh nhà mình, tất cả đều rất bình thường.
Mãi cho đến khi, bọn họ đi qua một đường mòn lên núi, khi đi đến một mảnh rừng đào hoa nở sum suê nhất, Nhậm Đường Liên dần dần cảm thấy có gì đó không thích hợp.
Linh khí ở đây hình như là đậm đặc hơn tất cả những chỗ khác, mà hiện tượng này trước kia không có.
Đôi mắt của hắn hơi nhắm lại để cẩn thận cảm thụ một lần, tức khắc nhăn mày lại.
Vì sao linh khí bên ngoài rừng đào loãng hơn lúc trước, mà ở trong khu vực rừng hoa đào linh khí lại nồng đậm hơn? Giống như có bảo bối gì đó hút hết linh khí xung quanh về rừng hoa đào vậy.
Cảm giác bất an mà lần trước Diệp Linh Lang ở Cửu Hoa Sơn kéo hết linh khí lại một lần nữa đánh lại đây.
Không phải chứ? Nàng sẽ không đến mức không buông tha cho Kính Hoa Sơn đi? Kính Hoa Sơn không chịu nổi nếu nàng làm vậy đâu.
Trong khoảnh khắc hắn vô cùng khẩn trương, Diệp Linh Lang mang hắn đi tới chỗ sâu nhất, có nhiều hoa nhất, chỉ thấy nơi đó không biết từ lúc nào lại có nhiều thêm một cái linh trì.
Phía Trên linh trì tỏa ra từng luồng linh khí nồng đậm, toàn bộ cảnh tượng xa hoa lộng lẫy, làm người ta chỉ muốn đặt mình vào bên trong khung cảnh.
“Đây là cái gì?”
“Là linh trì đó!”
“Từ đâu ra? Ta không nhớ là Kính Hoa Sơn của ta có linh trì!”
“Con vừa mới đào!”
???
Vừa mới đem người mang về không đến nửa canh giờ, cũng đã bắt đầu cải tạo Kính Hoa Sơn của hắn rồi!
Nếu cứ thế này, sau này hắn ra cửa làm việc rồi trở về, liệu có thể nhận ra nhà của mình nữa không?
Trách không được, linh khí ở Kính Hoa Sơn đều bị hút về đây, hóa ra là nàng ở đây tạo ra một linh trì, hút hết linh khí lại đây!
Trách không được nàng cam tâm tình nguyện theo mình trở về Kính Hoa Sơn, hóa ra là đã sớm nhớ thương linh khí ở Kính Hoa Sơn.
Càng giận hơn là, nàng làm việc này chẳng những không giấu giếm, mà còn chủ động mời mình đến đây hưởng thụ linh trì, đây không phải là đang tìm đồng phạm hay sao?
Nếu hắn trở thành đồng phạm của nàng, làm sao hắn có thể có mặt mũi để tìm nàng mà tính sổ chứ?
Rốt cuộc hắn đã thu phải nghiệt đồ nào đây, ngày nào cũng chỉ nghĩ đến việc làm sao để tính kế sư phụ, có một chút gì gọi là hiếu tâm hay không?
Nhậm Đường Liên tức khắc cảm thấy khó thở, cần phải hút vài hơi mới có thể thở nổi.
“Sư phụ, có phải khi nhìn thấy linh trì này người rất kích động, đến nỗi một câu cũng không nói ra được? Có phải là không thể nghĩ tới việc ngay tại đỉnh núi nhà mình ngâm linh trì không?”
Diệp Linh Lang cười vẫy vẫy tay.
“Không cần quá ngạc nhiên, không cần phải học cái gì ngoại trừ bình tĩnh.”
….
Ngay cả lời nói ngươi cũng nói xong rồi, vi sư có phải là chỉ cần vỗ tay là được?
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
“Nhưng mà sư phụ, cái ao này là của một mình con, nếu người muốn ngâm linh trì, ở bên trái kia, linh trì kia mới là cho người.”
???
“Con đào tận hai cái linh trì sao?”
“Sai, đào ba cái, còn có một cái là dành cho sủng vật nữa, nếu người có yêu cầu thì sủng vật của người có thể thả vào đó, nhưng sau khi thả vào rồi có thể lấy ra hay không thì con không thể đảm bảo được.”
!!!
Ngay cả linh trì cho sủng vật mà nàng cũng đào ư?
Đây là tóm được linh khí của Kính Hoa Sơn rồi ra sức kéo lấy.
Nhậm Đường Liên hít sâu một hơi, lại nhịn không được mà cảm thấy khó thở.
“Sư phụ còn thất thần làm gì nữa, đi đến bên kia, con sắp nhảy vào đây.”
“Con phải giải thích cho ta…”
“Bõm” một tiếng, nước bay tứ tung, Diệp Linh Lang nhảy vào linh trì, Nhậm Đường Liên sợ tới mức vội vàng xoay người rời đi.
Diệp Linh Lang không bỏ quần áo, nàng bơi ở trong ao bơi một vòng, không nghe được tiếng động gì bên trên mới lộ ra đầu nhỏ.
Oa, ngâm linh trì quả là thoải mái, thảo nào đám tiểu yêu kia không màng sống c.h.ế.t cũng muốn tranh đoạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-255-nang-cu-nhu-the-ra-ngoai-that-la-nguy-hiem.html.]
Kinh mạch toàn thân bị linh khí nồng đậm vây quanh, mỗi một lỗ chân lông đều mở ra tham lam hấp thu linh khí. Nàng cảm thấy bản thân mình giống như ở trên thiên đường.
Dựa theo chỉ thị của Diệp Linh Lang, Nhậm Đường Liên đi tới linh trì mà Diệp Linh Lang lưu lại cho hắn.
Cũng được, tuy là dùng linh khí nhà mình, nhưng cũng xem như lần đầu tiên đồ đệ hiếu kính cho mình, cái gì cần hưởng thụ vẫn nên hưởng thụ một chút.
Sau khi đi tới đó hắn mới phát hiện Thẩm Ly Huyền cùng Ninh Minh Thành đã ở bên trong.
…
Hóa ra căn bản là không phải đặc biệt hiếu kính sư phụ, hắn chỉ là nhân tiện mà thôi.
Nhậm Đường Liên ở ngay bên ngoài linh trì, tức giận đến nỗi đỉnh đầu bốc khói.
Một trưởng bối như hắn nhảy vào linh tri theo hai tiểu bối là ý gì?
Cả đời này hắn chưa từng trải qua chuyện này.
Khi hắn đang xoay người chuẩn bị rời đi, hai người bên trong nghe thấy tiếng động, chủ động dịch ra, nhường một không gian thật lớn ở giữa cho hắn.
…
Không khí đã đến mức này, hắn hình như cũng không thích hợp rời đi.
Hắn đứng đó tự mình tự hỏi mấy trăm hiệp, rốt cuộc vẫn tiến vào linh trì.
Hắn tốn bao nhiêu linh khí như thế, không thể chỉ phục vụ người khác mà bản thân mình cũng không được hưởng thụ chút nào.
Thôi, đồ đệ bất hiếu xấu xa này, lúc sau hắn chắc chắn sẽ xử lý nàng nghiêm túc.
Đến khi ngâm toàn thân vào linh trì, Nhậm Đường Liên thoải mái nheo mắt lại.
Tu vi của hắn đã đạt tới Hóa Thần, tác dụng của linh trì đối với hắn không tăng lên bao nhiêu, nhưng sau khi đi vào thì thực sự thoải mái, đơn thuần là hưởng thụ về thân thể.
Hắn không nhớ rõ là đã bao lâu rồi không ngâm linh trì, vẫn là khiến người ta khó có thể kháng cự như trước.
Thôi, đồ đệ này xấu xa thật, nhưng dù sao vẫn nghĩ đến sư phụ, nể tình nàng mới vi phạm lần đầu, không phải là không thể tha thứ một lần.
Lúc này, hắn phát hiện hai đứa nhỏ Thanh Huyền Tông không ngờ lại đang hấp thu linh khí tu luyện.
Bọn họ rốt cuộc vì sao nỗ lực đến vậy?
Hắn không nhớ Hoa Tu Viễn nghiêm khắc với đệ tử như vậy, vì sao dạy ra đệ tử ở đâu lúc nào cũng không quên tu luyện, người nào người nấy đều vậy?
Trong lòng hắn nghi hoặc, nhưng không trực tiếp hỏi ra, hắn ở bên cạnh linh trì quan sát một vòng thì phát hiện chỗ nguồn nước của linh trì có một hạt châu.
Hạt châu kia không ngừng xoay tròn ở đó, hấp thu linh khí xung quanh, chuyển hóa linh khí thành linh dịch nhỏ vào trong nước.
Lúc này hắn mới đột nhiên phát hiện ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.
Đây chính là linh trì nhân tạo!
Bản thân linh trì là vô cùng quý giá, linh trì tự nhiên vô cùng hiếm thấy, một khi phát hiện ra thì mọi người đánh nhau vỡ đầu cũng muốn chiếm làm của riêng.
Nhưng mà, hạt châu này lại có thể tạo ra được linh trì ở những nơi có linh khí, hơn nữa còn có thể một lần tạo ba cái! Ba cái đó!
Việc này nếu truyền ra không biết có thể làm cho bao nhiêu người điên cuồng, làm bao nhiêu người đỏ mắt, làm bao nhiêu người không màng tất cả mà chạy tới cướp đoạt!
Đến lúc đó ai ai cũng muốn tranh đoạt, tinh phong huyết vũ, vô số thương vong, chuyện đó không phải đùa đâu!
Huyệt thái dương của Nhậm Đường Liên không nhịn được mà co rút, đồ đệ này của hắn vì sao có cả loại bảo bối này? Nàng rốt cuộc giấu bao nhiêu bảo vật?
Nàng cứ thế ra ngoài, thật là nguy hiểm!
“Linh Lang, hạt châu này của con làm sao mà có?”
Bọn họ cách nhau không xa, chỉ dựa vào hoa đào sum suê ngăn trở tầm mắt, bởi vậy Nhậm Đường Liên nói chuyện, Diệp Linh Lang có thể nghe rõ.
“Người nói là Thương Thủy Châu sao?”
Thương Thủy Châu? Đây không phải là bảo bối của thành chủ Thanh Vân Châu ư?
Hắn biết Thương Thủy Châu ở Thanh Vân Châu, nhưng lại không biết nó có thể tạo được linh trì.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, Thanh Vân Châu không đợi được đại yêu xuất hiện cũng đã sớm không được bình yên rồi.
“Lần này con đi Thanh Vân Châu rốt cuộc nhặt được bao nhiêu bảo bối?”
“Cũng không nhiều lắm, chỉ có bốn bảo bối lớn, mười mấy cái bảo bối nhỏ, bảo bối vớ vẩn linh tinh thì không đếm được.”
???
Cái này mà kêu không nhiều lắm?