Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 250: Nhìn thấy hình ảnh quen thuộc này hắn thật sự xót xa.

Cập nhật lúc: 2025-03-17 22:47:59
Lượt xem: 36

Đồ đệ bảo bối của hắn cửu tử nhất sinh lấy tu vi Trúc Cơ kỳ chạy trốn khỏi đại yêu Hóa Thần kỳ đã không dễ dàng, còn không phải chỉ là phá hủy trận pháp hay sao? Đã có thể bày, chẳng lẽ không thể sửa lại à?

Tổn thất hắn tự gánh vác không được hay sao? Cần xin lỗi thì xin lỗi, cần đền bù tổn thất của bọn họ thì đền bù, cần đi ngăn cản đại yêu để kéo dài thời gian hắn cũng đi, chỉ cần đồ đệ bảo bối của hắn vẫn sống, hắn có thể chịu trách nhiệm toàn bộ!

Có cần phải đổ hết trách nhiệm lên một đứa trẻ không chịu bỏ qua không?

Còn nữa, nàng bị nhốt ở bên trong không ra được, chẳng lẽ thật sự mặc kệ nàng, trơ mắt nhìn nàng bị đại yêu ăn thịt hay sao?

“Việc này chẳng lẽ không phải là các vị nên phải tỉnh táo lại ư? Dốc sức nhiều ngày như vậy mới lập được một cái trận pháp, chỉ một đứa trẻ muốn phá là phá, như thế cũng có thể chống đỡ được đại yêu Hóa Thần kỳ sao?”

Lúc này, những người khác của tông môn liên minh cũng nhịn không được mà quay đầu nhìn về phía bốn vị trưởng lão.

Đúng vậy, một đứa trẻ muốn phá là phá, lại còn không tốn bao nhiêu thời gian, loại chất lượng đó thật sự có thể phong ấn được đại yêu Hóa Thần kỳ ư?

Không phải chờ đến lúc bọn họ đã nghĩ vạn sự đại cát, tất cả đều lui lại, đại yêu lại mang yêu binh đánh ra, bọn họ lại không tập hợp kịp, Tu Tiên giới một lần nữa bị phá hủy một nửa.

Bị Nhậm Đường Liên hỏi lại, bị những người khác nghi ngờ, bốn vị trưởng lão kia đều ngốc.

Tức khắc, Trịnh Trưởng Lão nổi giận.

“Nếu minh chủ không tin tưởng chúng ta, vậy để cho đồ đệ bảo bối của ngươi tự mình phá trận tự mình tu bổ trận pháp đi!”

Nhậm Đường Liên nhăn mày lại, đây là muốn bỏ gánh giữa đường không làm hết phải không?

Những người này tự mình làm gì đó bị người khác phá giải, không thèm nghĩ đến việc phải đề cao năng lực như thế nào, ngược lại vì sĩ diện mà mặc kệ, tự cho mình rất cao mà bản lĩnh lại không có gì, vậy thì đồ vật họ làm có thể tốt được đến đâu?

Lúc này hắn cũng bực, mấy ngày này bố trí trận pháp còn lải nhải suốt, hắn cũng chịu đủ rồi.

“Linh Lang, trận pháp này con có thể sửa lại hay không? Nếu không cũng không sao, cùng lắm thì hiện tại vọt vào đó đánh cho đại yêu kia một trận, g.i.ế.c hắn đi, ta không tin ta toàn lực ra tay mà không đánh được hắn! Tóm lại, con có thể an toàn trở về chính là chuyện tốt.”

Vừa nghe thấy minh chủ muốn bất cứ giá nào cũng liều c.h.ế.t với đại yêu kia, những người khác lập tức nóng ruột.

Việc này không thể xằng bậy được đâu, nếu hắn xảy ra chuyện gì, mọi người sẽ không được bảo đảm an toàn.

Ngay cả mấy vị trưởng lão kia cũng cảm thấy không thể làm thế được, thần sắc cũng hòa hoãn, chuẩn bị tìm bậc thang đi xuống, nhân tiện lại yêu cầu minh chủ bồi thường tổn thất cho bọn họ tăng lên, vậy là xong việc.

Một lần nữa sửa chữa trận pháp đúng là cần có thời gian, nhưng cũng không khó đến thế, không nên trực tiếp lật mặt như vậy.

Vì thế, Trịnh trưởng lão mở miệng nói: “Nàng chỉ là một đứa trẻ làm sao có thể có khả năng…”

“Con có thể sửa.”

Diệp Linh Lang đoạt lời nói trước hắn.

Lúc nãy nàng chậm chạp không nói chuyện là bởi vì không nghĩ tới vị sư phụ hờ này của mình lại yêu thương gìn giữ nàng như vậy, nàng vô cùng hưởng thụ cảm giác này.

Nhưng thấy mấy đại trưởng lão xấu tính này muốn tìm bậc thang đi xuống, hơn nữa muốn đòi hỏi sư phụ hờ của nàng một đống thứ, làm sao có thể mặc kệ được?

“Ngươi đừng nói linh tinh! Đại trận phong châu này cũng không phải là việc nhỏ!”

“Sao lại không phải là việc nhỏ? Từ lúc ta bắt đầu phá trận đến lúc kết thúc chỉ mất không quá mười lăm phút, còn có thể to tát đến đâu?”

!!!

Mấy trưởng lão đang chuẩn bị xuống bậc thang để lấy lại mặt mũi lập tức giận điên.

Thật đáng giận, không ngờ nàng lại đến mức này! Nàng cố ý kiêu ngạo như vậy đúng không? Cố ý muốn vả mặt bọn họ đúng không?

Nhưng bọn họ thật sự không tìm ra lời nào để phản bác, rốt cuộc việc này là do bọn họ, muốn phá trận pháp này bản thân bọn họ cũng không thể nhanh như vậy.

Các trưởng lão rất giận dữ, nhưng những người khác lại vô cùng tin tưởng, đặc biệt là Nhậm Đường Liên.

“Con thật sự có thể sửa sao? Nếu có thể thì sửa đi, sau khi sửa xong tất cả những đồ sư phụ chuẩn bị dùng để nhận lỗi đều tặng cho con.”

Nghe xong lời này, phản ứng của Diệp Linh Lang còn chưa phản ứng gì nhiều, Thẩm Ly Huyền đã không bình tĩnh nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-250-nhin-thay-hinh-anh-quen-thuoc-nay-han-that-su-xot-xa.html.]

Cái gì mà sửa lại phong ấn chứ? Sơn Hải cũng không còn nữa, còn sửa cái con khỉ!

Nhưng lần này tiểu sư muội nhất định nhận quà trước, sau khi nhận thì chậm rãi nói, cái này hắn quen thuộc, thật sự rất xót xa.

“Cảm ơn sư phụ, con nhận trước đã!”

Diệp Linh Lang vui vẻ cười, thậm chí còn cười với những trưởng lão đó.

“Nhưng mà, con có một biện pháp còn tốt hơn so với phong ấn, có thể giải quyết hoàn toàn nguy cơ đại yêu ở Thanh Vân Châu.”

“Thật sao?”

Hỏi xong câu này, Nhập Đường Liên hối hận một chút.

Bởi vì hắn bỗng nhiên cảm thấy nụ cười tươi tắn này của đồ đệ bảo bối không đơn giản lắm.

Kết hợp với tình hình Thanh Vân Châu, hơi nước đã tiêu tán bớt, rất có thể bên trong đó có gì đó mới.

Nhưng vì sao nàng không nói ngay? Không phải là muốn lừa tiền hắn chứ?

Không thể nào chứ? Thân là đồ đệ bảo bối, không nên lừa tiền sư phụ mới đúng chứ?

Nhậm Đường Liên phản ứng nhanh, những người khác lại không nghĩ nhiều như vậy, ai nấy đều tò mò nhìn Diệp Linh Lang.

“Biện pháp gì? Không phong ấn chẳng lẽ là đánh nhau sao?”

“Không thể được! Tổn thất quá lớn, chúng ta không đánh được, cùng lắm là giảng hòa thôi!”

“Nói gì thế? Hắn làm hại Tu Tiên giới, ai giảng hòa với hắn? Chỉ có thể phong ấn thôi!”

Đúng lúc này, Doãn Thi Hàm tươi cười và chờ mong nhìn Diệp Linh Lang, dò hỏi nàng một chút:

“Hay là, đại yêu ở Thanh Vân Châu đã c.h.ế.t rồi?”

Nàng vừa nói xong, những người khác đều cảm thấy nàng quá ngây thơ, căn bản không có ai đồng ý với nàng, trừ bỏ Nhậm Đường Liên đang chau mặt nhíu mày.

Lúc này, Diệp Linh Lang cười cười gật đầu.

“Không hổ là Doãn đại tiểu thư, liệu sự như thần.”

Nàng vừa nói xong, những người khác còn chưa phản ứng lại đây là có ý gì, Doãn Thi Hàm đầu tiên là mở to hai mắt, sau đó nhịn không được vọt về phía Diệp Linh Lang, đôi tay đặt lên vai nàng.

“Ngươi nói thật sao? Đại yêu kia thật sự đã c.h.ế.t ư?”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories

“Chết rồi, t.h.i t.h.ể cũng không còn!”

“Thật tốt quá! Thật tốt quá!”

Thấy Doãn Thi Hàm vui vẻ muốn điên mất, những người khác hoàn toàn không hiểu được.

“Diệp Linh Lang nói mà nàng lại tin ngay? Vì sao nàng lại ngây thơ như vậy? Một con đại yêu Hóa Thần kỳ, nói c.h.ế.t là chết, ai mà tin được?”

Không biết ai nói câu đó, nhưng giây tiếp theo lại có người từ tông môn đệ tử vọt ra.

“Thật không? Diệp Linh Lang ngươi thật sự g.i.ế.c được hắn hả? Ta đang không hiểu vì sao ngươi rõ ràng đã ra trước rồi mà lại không thấy đâu, hóa ra là chạy về g.i.ế.c hắn! Ngươi thật quá lợi hại rồi!”

Tạ Lâm Dật là người đầu tiên chạy ra tin tưởng Diệp Linh Lang, đây là việc mà không ai nghĩ đến.

Rốt cuộc, làm gì có ai không biết từ trước tới nay hắn đều đi theo Diệp Dung Nguyệt, không bao giờ để ý đến người khác.

“Làm gì thế làm gì thế? Ngươi là ai? Đang yên đang lành lại gần Diệp tử tỉ làm gì? Nàng g.i.ế.c đại yêu Hóa Thần kỳ thì liên quan gì tới ngươi? Tránh ra đi!”

La Diên Trung vừa thấy có người đoạt đi tới trước hắn, lập tức không nhịn được!

Vô điều kiện tin tưởng Diệp tử tỉ, hắn cần phải là người đầu tiên!

“Diệp tử tỉ siêu mạnh! Diệp tử tỉ siêu ghê!”

Loading...