Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 195: Thật sự! Chó còn giống người hơn các ngươi!
Cập nhật lúc: 2025-03-07 18:35:35
Lượt xem: 45
Trong gió, tiếng hơi thở kích động truyền đến, Diệp Dung Nguyệt nhanh chóng quay đầu lại, nhưng không còn kịp nữa.
Khi Diệp Linh Lang phát động tấn công dẫn tới ẩn thân phù mất đi hiệu lực, chiếc hộp hình thoi trong tay Diệp Dung Nguyệt đã bị Huyền Ảnh chạm phải.
Tất cả linh lực đều rót vào thân kiếm của Huyền Ảnh, Diệp Linh Lang đánh toàn lực một nhát.
“Ầm” một tiếng vang lên, chiếc hộp hình thoi của Diệp Dung Nguyệt bị Diệp Linh Lang dùng linh kiếm đánh nát, lửa được cường hóa cũng biến mất trong nháy mắt, hỏa thế nhỏ xuống.
Cùng lúc đó, sóng nước xung quanh Diệp Linh Lang bị lửa thiêu gần như hết sạch chợt trở nên mạnh mẽ một lần nữa bùng nổ, lấy thế như vũ bão quét hết toàn bộ lửa của Diệp Dung Nguyệt.
Thấy bảo bối của mình bị hỏng, Diệp Dung Nguyệt tức giận đến nỗi hai mắt đỏ rực lên.
“Diệp! Linh! Lang!”
Nàng nổi giận gầm lên một tiếng, nâng kiếm trong tay đ.â.m về phía Diệp Linh Lang.
Diệp Linh Lang đã sớm chuẩn bị, vung kiếm lên đánh nhau với nàng.
“Huyển Điểu! Dùng toàn lực thiêu c.h.ế.t nàng cho ta!”
Đúng lúc Liệt Hỏa Huyền Điểu của Diệp Dung Nguyệt một lần nữa tấn công Diệp Linh Lang, Diệp Linh Lang giơ tay lên một cái, Phượng Hoàng Thần Hỏa Quyết!
Ngọn lửa cường đại lập tức che trời lấp đất vây quanh Liệt Hỏa Huyền Điểu, vây từ trên xuống dưới, nhốt luôn nó ở trong ngọn lửa của mình. Cùng lúc đó, hỏa thế lại một lần nữa lan tràn xung quanh võ đài, cháy mạnh hơn cả lúc trước, độ nóng cũng cao hơn lúc trước nữa, bên trong dường như còn ẩn chứa một lực lượng đến từ xa xưa.
Lúc này, người khoe lửa từ Diệp Dung Nguyệt trở thành Diệp Linh Lang. Hơn nữa, lửa của nàng còn mạnh hơn, ghê gớm hơn, thần thánh hơn lửa của Diệp Dung Nguyệt.
Thấy một màn này, cả khán đài đều sôi trào.
“Điên mất rồi! Diệp Linh Lang còn biết chơi lửa nữa! Hơn nữa lửa này còn quá mạnh, mạnh hơn quá nhiều so với Diệp Dung Nguyệt! Trực tiếp che lấp sự chênh lệch về tu vi. Không phải, là nghiền áp!”
“Nàng thế mà là tam linh căn, Mộc, Thủy, Hỏa! Trách không được lúc trước không ai nhận ở đại hội thu đồ đệ, ta còn tưởng là những tông môn khác mắt bị mù, hóa ra là linh căn của nàng không ổn.”
“Ngươi đang nói cái gì ngu ngốc thế? Cái này mà kêu linh căn của nàng không ổn? Cả ba linh căn của nàng đều tu luyện, còn mạnh hơn cả người có một linh căn, thế mà kêu không ổn? Ba linh căn cùng tu luyện, nàng quá là kinh khủng luôn! Vì sao nàng có nhiều thời gian lẫn tinh lực như thế? Thế mà nàng cũng luyện được!”
Bên kia, chỗ ngồi của các chưởng môn.
“Đừng khoe nữa, lại khoe nữa thật sự không thu nổi đồ đệ này!” Điện chủ Liệt Dương Điện khóc lóc kể lể.
“Không phải, ngươi đang nghĩ gì thế? Kể cả Diệp Linh Lang có thua cũng không đến Liệt Dương Điện đâu! Dựa vào sắc đẹp của nàng, nàng khẳng định sẽ chọn Ẩn Nguyệt Cung.” Cung chủ Ẩn Nguyệt Cung n ói.
“Không cần nói nữa, cho chưởng môn Thất Tinh Tông nhà người ta chút mặt mũi đi! Đơn linh căn mà đánh không nổi tam linh căn, các ngươi có biết trong lòng hắn đau khổ thế nào không?” Thành chủ Côn Ngô Thành lắc lắc đầu.
“Chuyện nhà binh thắng bại là bình thường, Thất Tinh Tông lại không phải là chưa từng thua bao giờ, hiện tại thua cũng có sao đâu? Lại không chỉ có bây giờ thua, sau này còn thua nhiều, quen là được rồi!” Nhậm Đường Liên cười nói.
…
Thật sự, chó còn giống người hơn là các ngươi!
Trên võ đài, thấy Liệt Hỏa Huyền Điểu bị nhốt, hộp hình thoi của mình bị hủy, hóa thế thì bị áp chế toàn diện, mặt của Diệp Dung Nguyệt tức khắc trắng bệch, nàng chau mày.
Sớm biết Phượng Hoàng Thần Hỏa Quyết mạnh như thế, nhưng Diệp Linh Lang lại không chịu lấy ra cho nàng.
Hiện giờ đối mặt đúng là bị rơi xuống hạ phong!
Nhưng mà, nàng sẽ không thua! Nàng không thể thua!
Giải nhất của tổ sơ cấp nhất định phải là nàng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-195-that-su-cho-con-giong-nguoi-hon-cac-nguoi.html.]
Đại vận khí là ở chỗ nàng!
Vì thế, nàng nhanh chóng lấy ra từ nhẫn một chiếc lắc tay, trên lắc tay có tổng cộng bảy viên ngọc, mỗi một viên ngọc có một màu khác nhau, vừa nhìn vô cùng xinh đẹp.
Chỉ thấy nàng ném lắc tay về phía Diệp Linh Lang, bảy viên ngọc nhanh chóng tản ra, hóa thành bảy quả bóng tròn thật lớn không ngừng xoay xung quanh nàng, giây tiếp theo thì tấn công Diệp Linh Lang.
Diệp Linh Lang bị đánh đến nỗi nhanh chóng lui về phía sau, bảy quả bóng này liên tiếp tấn công rất mạnh, nàng ở vội vàng trốn tránh xung quanh võ đài.
Diệp Dung Nguyệt thấy vậy thì trên mặt lộ ra vẻ đắc ý, nàng đã nói rồi, nàng là người có đại vận khí, những nỗ lực buồn cười của Diệp Linh Lang ở chỗ nàng không có tác dụng gì!
Thấy không gian chạy của Diệp Linh Lang càng hẹp, rất nhiều lần thiếu chút nữa thì bị quả bóng đánh rơi khỏi võ đài, Diệp Dung Nguyệt nhấc kiếm của mình tấn công về phía Diệp Linh Lang chặn đường chạy của nàng.
Nàng muốn đánh cho Diệp Linh Lang bị thương nặng trước khi nàng rơi xuống võ đài, khiến cho tất cả những chú ý cùng với thanh danh mà nàng giành được trước đó nhờ đạp lên đầu mình đều biến thành trò cười.
Rốt cuộc cũng phải phân ra thắng bại chứ đúng không?
Diệp Dung Nguyệt trút toàn bộ linh lực của nàng lên thân kiếm, dùng hết sức lực đánh mạnh một cái về phía Diệp Linh Lang.
Đột nhiên giây tiếp theo, toàn trường phát ra tiếng kêu sợ hãi.
Mà cùng lúc ấy, nụ cười của Diệp Dung Nguyệt cũng cứng lại trên mặt.
Nhát kiếm này của nàng c.h.é.m vào không khí, Diệp Linh Lang lại biến mất.
Tại sao lại thế? Mặc dù nàng có dùng ẩn thân phù, thì đó cũng chỉ là ẩn thân, cũng không phải là biến mất!
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
Nhưng lúc này, nàng lại thật sự là biến mất, một người sống lớn như vậy, ở ngay trước mắt nàng biến mất!
Diệp Dung Nguyệt nhanh chóng quay đầu lại, chỉ thấy ở một chỗ khác trên võ đài, Diệp Linh Lang hoàn hảo không tổn hao gì đứng ở đó, trên mặt lộ ra một nụ cười rực rỡ chói mắt!
Cũng lúc đó, trên võ đài ánh sáng lại lóe lên, từng đạo phù văn xuất hiện ở xung quanh bảy quả bóng, vây quanh chúng!
Thấy phù văn nhanh chóng khóa lại, không ngừng đè ép lực lượng của quả bóng, Diệp Dung Nguyệt vội vàng thu hồi những quả bóng đó về vòng tay của nàng.
Nhưng mà, nàng làm thế nào cũng không thu lại được.
Chẳng những không thu lại được, hơn nữa những quả bóng đó còn bị mất khống chế do tác dụng của phù văn, đánh về phía nàng.
Nàng sợ tới mức vội vàng tránh né, nhưng vị trí của nàng không tốt, không thể tránh né toàn bộ. Để không bị chạm vào, nàng phản ứng rất nhanh lấy linh kiếm của mình ra chặn những quả bóng đó để tranh thủ thời gian.
Cuối cùng, Diệp Dung Nguyệt chật vật trốn khỏi bị bao vây, không đợi nàng thở được một hơi, Diệp Linh Lang lại rút kiếm vọt đến chỗ nàng.
Không thu được bóng lại, linh kiếm lại bỏ lại bên kia, Diệp Dung Nguyệt cắn răng một cái, chỉ có thể lấy ra một linh kiếm mới từ nhẫn.
Thanh kiếm này là nàng lấy được ở Già Vân Thành, vốn đã bắt đầu sinh kiếm linh, nhưng kể từ khi đến tay nàng, linh khí dần dần biến mất, không thấy chút biểu hiện nào của kiếm linh nữa.
Nàng không biết tại sao lại thế, chỉ có thể cẩn thận nuôi dưỡng nó trong nhẫn của mình chờ nó khôi phục lại.
Nhưng hiện tại không đợi được đến ngày đó, nàng chỉ có thể lấy thanh kiếm ra trước, hy vọng có thể mượn lực của nó giúp nàng đứng vững lúc này.
“Keng” một tiếng vang lên, kiếm trong tay Diệp Dung Nguyệt trong nháy mắt đã bị c.h.é.m đứt!
Nàng trợn tròn hai mắt không thể tin tưởng được nhìn thanh linh kiếm mà bản thân mình phải đặc biệt đi đến Già Vân Thành một chuyến mới nhặt được, chất liệu ở chỗ bị gãy nhìn vô cùng bình thường, căn bản là nhìn không giống với dáng vẻ của một thanh bảo kiếm tuyệt thế!
“Giả?”
Ngay lập tức nàng nhớ tới ngày hôm đó, Diệp Linh Lang đã tới gác mái của Yến phủ trước nàng một bước, nàng bỗng nhiên ngẩng đầu lên.
“Là ngươi! Ngươi đã lấy mất bảo kiếm của ta, ngươi tạo ra đồ giả để lừa ta! Diệp Linh Lang, ngay từ đầu ngươi đã nhằm vào ta! Ngươi đúng là quá vô sỉ!”