Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 157: Bị đánh một lần, cổ vũ ba tháng

Cập nhật lúc: 2025-03-02 14:05:32
Lượt xem: 45

Đệ tử Thanh Huyền Tông, dựa theo tuổi tác mà chia thành tổ cao cấp có đại sư huynh Bùi Lạc Bạch, nhị sư tỉ Kha Tâm Lan, tam sư tỉ Mạc Nhược Lâm, tứ sư tỉ Hoa Thi Tình.

Ngoài Bùi Lạc Bạch tham gia thi đấu võ đài cá nhân, ba sư tỉ đều không tham gia, rốt cuộc sở trường của các nàng không phải là chiến đấu, nếu có tham gia cũng chỉ đứng chót mà thôi.

Nhị sư tỉ chỉ tham gia thi đấu ảo thuật, tam sư tỉ chỉ tham gia thi đấu luyện khí, tứ sư tỉ chỉ tham gia thi đấu luyện đan.

Tuy ba người các nàng không tham gia thi đấu võ đài cá nhân, nhưng các hạng mục các nàng báo danh cũng đồng thời tiến hành, trải qua quá trình đấu loại, đồ vật cần phải chế tác so đấu cũng rất nhiều.

Cũng may hạng mục của các nàng đến hôm sau mới bắt đầu, như vậy người khác cũng có thời gian để đi cổ vũ các nàng.

Thanh Huyền Tông bọn họ xếp hạng ngày đầu tiên, tất cả đều tham gia thi đấu cá nhân.

Những đệ tử còn lại, Ngũ sư huynh Mục Tiêu Nhiên, lục sư huynh Ninh Minh Thành cùng thất sư huynh Quý Tử Trạc cùng với Ngũ sư tỉ Lục Bạch Vi đều ở giai đoạn 16 đến 20 tuổi, ngoài Lục Bạch Vi chỉ tham gia đoàn chiến, tất cả những người khác đều tham gia thi đấu võ đài cá nhân.

Chỉ có một mình Diệp Linh Lang ở tuổi dưới mười lăm, nàng ngoài báo danh thi đấu võ đài, còn báo danh thi đấu chế phù văn nữa.

Trận tỉ thí thứ hai là Mục Tiêu Nhiên.

Đối thủ của Mục Tiêu Nhiên chỉ là đệ tử của tông môn bình thường, vì vậy bọn họ không có cơ hội được an bài ở võ đài lớn.

Khi toàn tông môn cùng với đội cổ vũ cùng nhau đến đây, nhân số vừa thời bằng với số lượng tông môn của bên kia, rốt cuộc không bị nghiền áp về nhân số như trận đấu với Thất Tinh Tông.

Lúc này, vẫn quy định cũ là đội cổ vũ làm việc đầu tiên, vừa kêu lên một cái là kêu vô cùng nghiệt tình, trực tiếp khiến cho tông môn đối diện bị dọa ngốc.

Yêu cầu phải như thế sao? Tới đây so khí thế phải không? Ai mà không biết kêu chứ? Tông môn đối diện ngay cả cái tên cũng chưa từng nghe, chẳng lẽ còn thất bại bởi bọn họ sao?

Vì thế, toàn bộ người của tông môn đối diện đều đứng dậy hô to, âm thanh vừa lớn vừa đều, khí thế không thua chút nào.

Diệp Linh Lang thấy thế, vội thúc giục đám người Đinh Gia Bằng kêu to hơn một chút.

“Đánh không lại đại sư huynh của chúng ta thì thôi đi, cổ vũ cũng không to bằng người khác? Sao có thể nuốt trôi cục tức này, như thế thật mất mặt!”

Nói rất có lý!

Nhưng lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm? Cục tức gì chứ? Mặt của ai?

Nhưng mà đã tới đây cổ vũ rồi, không kêu cũng không được.

Vì thế, hai đội cổ vũ của hai bên giao phong vô cùng kịch liệt, đúng là ngươi kêu một câu thì ta kêu hai, ngươi kêu to thì ta kêu còn to hơn.

Giống như là thi đấu muốn liều mạng, khàn cả giọng, ai kém hơn coi như thua!

Không khí trong sân luận võ trước khi trận đấu diễn ra vô cùng nóng bỏng, hai bên hò hét sống mái với nhau liên tục không ngừng, mãi cho đến khi tỉ thí bắt đầu được vài giây, thế giới đã an tĩnh trở lại.

Bảy người Đinh Gia Bằng dùng toàn lực cổ vũ mà đối diện không nhận thua: ???

Làm cái gì thế? Kêu nửa ngày mà chỉ đánh một chiêu? Có một chút năng lực như vậy mà kêu to như vậy làm gì?

Mọi người đều là Kim Đan, vì sao các ngươi vừa chạm vào đã vỡ? Chất lượng tệ thật!

Đệ tử tông môn phía đối diện bị khơi dậy mong muốn chiến thắng: …

Không phải chứ, nếu có thực lực này các ngươi chỉ cần đánh là được rồi! Kêu to như vậy làm gì?

Sự chênh lệch thực lực này cũng không phải đến mức không cổ vũ sẽ không thắng, chẳng lẽ muốn thắng cả trong việc cổ vũ hay sao?

Hai bên nhìn lẫn nhau, trên mặt mọi người đều viết hai chữ to, không hiểu.

Lúc đó, đệ tử Thanh Huyền Tông còn đang vô cùng vui sướng đón chào Mục Tiêu Nhiên xuống đài, hoàn toàn không biết đội cổ vũ của hai bên đang giao chiến bằng ánh mắt, giống như muốn g.i.ế.c người.

“Đi thôi đi thôi, phải đến trận đấu tiếp theo.”

Thiếu chút  nữa Đinh Gia Bằng liền khóc thành tiếng ngay tại chỗ.

Người của tông môn các ngươi trâu bò như thế, đây là muốn đánh liền ba tháng hay sao?

“Diệp Linh Lang, hay là ta trả ngươi một ngàn linh thạch đi!”

Diệp Linh Lang ngay lập tức lấy bản cam kết đánh cuộc mở ra trước mặt bọn họ.

“Trên giấy không có viết là trả linh thạch đâu!”

“Nhưng ta muốn trả không được hay sao?”

“Còn có yêu cầu loại này sao? Vậy thì trả.”

Diệp Linh Lang nhẹ nhàng đồng ý, hơn nữa còn vươn tay ra trước mặt bọn họ, Đinh Gia Bằng sửng sốt một chút.

“Ý của ta có nghĩa là, trả ngươi một ngàn linh thạch này rồi sẽ không cổ vũ cho các ngươi nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-157-bi-danh-mot-lan-co-vu-ba-thang.html.]

“Cái này ư? Đó lại là giá khác.”

???

“Mấy ngày hôm trước thì là một ngàn, mấy ngày nay tăng rồi. Tăng cũng không nhiều lắm, chỉ khoảng bảy tám mươi lần thôi. Rốt cuộc từ mấy hôm trước tới hôm nay, danh vọng của đại sư huynh của chúng ta cũng không chỉ tăng có từng ấy.

……

Quả thực khinh người quá đáng!

“Này? Không phải là ngươi muốn bội ước chứ? Vậy ta sẽ mách với đại sư huynh đấy nhé!”

Lúc trước hắn là vì cái gì mà mồm miệng phỉ phui đi cười nhạo một tông môn không quen biết chứ?

Rốt cuộc cười bọn họ thì tu vi của mình cũng không có tăng!

Nhưng ai có thể tưởng tượng được là, người đáng yêu nhất ngây thơ nhất của Thanh Huyền Tông, lòng dạ lại đen tối nhất.

Đinh Gia Bằng nuốt giận vào bụng.

“Tiếp theo cần phải đi đâu?”

Diệp Linh Lang hơi hơi mỉm cười một chút, người này cũng biết điều rồi đấy.

Tiếp theo bọn họ liên tục chạy tới hai trận, trận của Quý Tử Trạc cùng Ninh Minh Thành, hai người cũng như cũ không ngoài ý muốn, đánh nhanh thắng nhanh.

Đối với đội cổ vũ, an ủi duy nhất của hai trận đấu này chính là, tông môn của đối phương không có ngốc như đám trước.

Đánh xong bốn trận, trận nào trận ấy đều là nghiền áp.

Đến trưa, bọn người Đinh Gia Bằng đều choáng váng.

Rốt cuộc lúc đó bọn họ đã ngu ngốc đến mức nào mới đi trêu chọc đám người Thanh Huyền Tông chứ!

Bọn họ tuy ít người, nhưng người nào cũng rất mạnh, hơn nữa trận nào trận ấy đều thắng siêu nhanh, giống như là đang đùa giỡn vậy.

Nhìn thấy sức chiến đấu này của bọn họ, lại ngẫm lại bản thân mình lúc ấy xuất khẩu cuồng ngôn, thật sự tuổi trẻ quá bồng bột.

Lúc ấy nếu đám người Thanh Huyền Tông tức giận, tập thể hành hung bọn họ, vậy thì bọn họ…

Mà không đúng?

Thà bọn họ bị tập thể hành hung một trận đi, bị đánh thì đánh một lần, cổ vũ phải mất ba tháng lận.

Rốt cuộc, với thực lực này của bọn họ, nếu không đánh được đến vòng chung kết, có chó cũng không tin.

Thật sự là, đáng sợ hơn cả Thanh Huyền Tông, là Diệp Linh Lang của Thanh Huyền Tông.

Cũng may hôm nay chỉ còn một trận cuối là sẽ kết thúc công việc.

Bọn họ vừa mở ra lịch thi đấu, rốt cuộc cũng đến lượt Diệp Linh Lang.

Bọn họ đã sớm muốn nhìn, nhóc con này tâm tư đen tối như vậy, thực lực rốt cuộc đến mức nào.

Theo ưu thế toàn thắng trong suốt bốn trận của Thanh Huyền Tông, sự nổi danh của Thanh Huyền Tông ở Võ Hội Đỉnh Phong càng ngày càng lớn.

Trên đường đi tới võ đài luận võ cuối cùng, đã có không ít người nhận ra đồng phục môn phái của Thanh Huyền Tông bọn họ.

“Nhìn kìa! Đệ tử Thanh Huyền Tông, bọn họ muốn đi đến đài thi đấu tiếp theo sao? Sẽ không phải là hạ gục trong nháy mắt nữa chứ?”

“Thanh Huyền Tông này trước kia chưa từng nghe tên, nhưng mà bọn họ rất là lợi hại đó, không chỉ có đệ tử đánh nhau lợi hại, mà cổ vũ cũng giỏi nhất!”

“Nhưng mà không rõ vì sao mấy người cổ vũ đều không mặc đồng phục môn phái, buổi nào cũng xuất hiện, lần này cũng ra sức như vậy, không thể nào không phải tông môn của bọn họ?

Nếu mà đội cổ vũ cũng thuộc về Thanh Huyền Tông, bọn họ sẽ không phải khổ như vậy.

“Đi xem đài thi đấu tiếp theo của bọn họ có phải là hạ gục trong nháy mắt hay không.”

“Ồ? Thế mà là tỉ thí nhóm sơ cấp, không phải là trẻ con đánh nhau sao?”

“Đúng thế, năm vừa rồi ở khu vực sơ cấp không phải là không có người hay sao? Vì sao hôm nay lại nhiều người thế nhỉ?”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories

“Chờ chút, hình như chúng ta không chen vào được.”

Đám người Thanh Huyền Tông cũng gặp phiền phức giống họ, hiện tại vẫn ở cửa không chen được vào.

Đội cổ vũ vừa thấy tình trạng này, tức khắc luống cuống.

“Không thể nào? Đối phương là địa vị gì? Tình hình có vẻ lớn như thế? Thế thì làm sao có thể kêu thắng được?”

Loading...